• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thê chủ, chào mừng về nhà.”

 

Tôi sững sờ.

Giây tiếp theo, Mặc Bạch đột ngột ngã xuống.

Tôi lao tới kiểm tra, trán anh ấy nóng bỏng đến đáng sợ, vết thương trên người sâu hoắm thấy cả xương.

Chẳng trách tôi từ vách núi cao như vậy rơi xuống lại không hề hấn gì, hóa ra là anh ấy biến về thú hình bao bọc lấy tôi mới bảo vệ được tôi.

Nhưng bản thân anh ấy lại rơi vào kết cục thê thảm như vậy.

Tôi lau nước mắt, mắng: “Mặc Bạch, anh đúng là đồ ngốc.”

Dưới vách núi không có tín hiệu, chỉ có thể đợi Mặc Bạch tỉnh lại mới ra ngoài được.

Nhưng mọi chuyện lại càng trở nên tồi tệ hơn.

Mặc Bạch bắt đầu lăn lộn gào thét vô cùng đau đớn, chuyển đổi qua lại giữa thú hình và hình người.

Tôi biết đây là dấu hiệu của tinh thần lực rối loạn, cũng là điềm báo anh ấy sắp đột phá cấp SSS.

Nhìn bộ dạng đau đớn của anh ấy, hốc mắt tôi cay xè, những gì anh ấy trải qua trong truyện đều được kể lướt qua, nhưng mỗi cá thể có trí tuệ đều có tình cảm, họ sẽ đau sẽ bị thương.

Nữ chính Tô Nhiễm Nhiễm lại vì cái danh cứu rỗi, cố tình dụ dỗ anh ấy đến đây.

Rõ ràng tôi đã thay đổi cốt truyện, rõ ràng anh ấy không cần phải trải qua những điều này.

Trong nháy mắt, Mặc Bạch đã biến thành sói khổng lồ, ánh mắt nhìn thẳng tôi.

Anh ấy ngoan ngoãn dụi cái đầu lớn tới, tôi xoa đầu sói, trong lòng đã có quyết định.

Nghe nói trước khi thú nhân thăng cấp hoặc tinh thần lực rối loạn, sự trấn an của thê chủ có thể giúp họ giảm bớt đau đớn rất nhiều, thành công vượt qua khó khăn.

Cho nên địa vị của nữ thú mới cao quý như vậy.

Tôi dịu dàng nói với Mặc Bạch: “Anh ngoan một chút, biến về hình người được không?”

……

Một đêm hoan lạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK