Tôi lập tức hoảng loạn.
Đầu óc toàn suy nghĩ lung tung Mặc Bạch có phải gặp nguy hiểm không, nhưng trong Liên bang lại có ai có thể làm anh ấy bị thương?
Cho dù anh ấy xảy ra chuyện tại sao bệnh viện không liên lạc với thê chủ là tôi?
Chỉ có thể là Mặc Bạch không muốn về nhà.
Tôi tuyệt vọng rồi.
Tuyệt vọng ngồi ngây ra đất, trong đầu hiện lên hình ảnh trong truyện sau khi tôi liên kết với Kim Trần đẩy anh ấy xuống vách núi, bộ dạng anh ấy từ địa ngục bò lên báo thù.
Từng nhát dao, phanh thây xé xác tôi.
Tôi không muốn chết.
Trong lúc đó, tôi từng nghĩ có nên nhờ đến lực lượng của Hội bảo vệ nữ thú để tìm người không.
Nhưng ý nghĩ này vừa lóe lên, lại lập tức bị tôi phủ quyết.
Hội bảo vệ nữ thú vô cùng cực đoan, đến lúc đó cho dù tìm được Mặc Bạch, cũng chắc chắn sẽ gán cho anh ấy tội danh ghen tuông, chậm trễ thê chủ, sau đó nhốt vào tù tra tấn dạy dỗ.
Vậy thì thật sự là lợi bất cập hại.
Đợi đến trưa hôm sau, ngay lúc tôi đang lo lắng không yên, cuối cùng cũng có tin tức của Mặc Bạch.
Sau khi nhận được cuộc gọi từ bệnh viện, tôi lập tức đứng dậy chạy đến hiện trường.
Đợi đến ngoài phòng bệnh của Mặc Bạch, tôi lại nhìn thấy một người mà tôi không thể ngờ tới.
Nữ chính trong truyện, Tô Nhiễm Nhiễm.
Sao cô ta lại ở đây?
Rõ ràng trước khi “tôi” chết thì nam nữ chính không hề có giao điểm nào mà.
6
Về ngoại hình của cô ta, trong truyện miêu tả như thế này:
Cô ta có một mái tóc đen dài xoăn bồng bềnh như tảo biển, đôi mắt là kiểu mắt cún hơi cụp xuống, vừa tròn vừa sáng, khi cô ta rụt rè nhìn qua khiến người ta nhìn thôi đã thấy thương, đủ để kích thích dục vọng bảo vệ của tất cả thú nhân, lúc cười lên khóe môi nở rộ hai lúm đồng tiền nhỏ, cả người vừa xinh đẹp vừa đáng yêu.
Tôi sững sờ tại chỗ, một nỗi hoảng sợ vì cốt truyện lệch khỏi tầm kiểm soát lan tràn trong lòng tôi.
Trong lúc tôi ngây người, chỉ mơ hồ nghe thấy Tô Nhiễm Nhiễm đang nũng nịu nói gì đó với bác sĩ như “có thể chữa trị”, “mang thượng tướng đi”…
Tôi lập tức tỉnh táo, tuyệt đối không thể để cô ta mang Mặc Bạch đi!
Thế là tôi lập tức tiến lên ngắt lời họ: “Xin lỗi, tôi là thê chủ của Mặc Bạch thượng tướng, xin hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Bây giờ tôi có thể mang anh ấy về nhà không?”
Nhưng vẻ mặt bác sĩ lại vô cùng khó xử.
Qua lời kể của ông ấy, tôi mới hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện ngày hôm đó.
Sau khi Mặc Bạch tức giận bỏ đi không lâu, họ đột nhiên nhận được tin tức, có hải tặc vũ trụ đột nhập vào khu trung tâm bắt cóc một nữ thú.
Mỗi nữ thú đều là báu vật của Liên bang, huống hồ người bị hải tặc nhắm tới lần này lại là nữ thú cấp S duy nhất trên thế giới!