• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có tiếng cãi vả rất lớn ở bên trong, thư kí vôi vàng mở cửa. Sa Sa giật mình bỏ đi mất. Hoàng Ân thấy dáng người của Sa Sa chạy vội, liền đuổi theo, ánh mắt câm hận vẫn ngoái lại nhìn Liễu Trinh

Cô ngồi hoàng hồn, ngồi khụy xuống nền đất, đôi mắt hối lỗi chợt hiện ra

- em xin lỗi, thật sự xin lỗi... Hoàng Ân 

- cô không sao chứ? (thư kí hỏi) 

Cô không trả lời lại, cố gượng đứng dậy, rời khỏi công ty. Một mình lang thang trên các nơi kỉ niệm của cô với hắn ta. Giờ đây, chỉ còn là dĩ vảng. Một dỉ vãng thật buồn, chứa đựng nhiều u tối

Còn về phần Sa Sa, cô chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh, đóng chặt cánh cửa, tự nhốt mình ở đó. cô lại bắt đầu khóc. Một đứa con gái vừa mới trưởng thành như cô, nếm thử vị tình yêu sao mà đắng cay, đau đớn quá. Cô không còn cái quý giá nhất của đời con gái nữa, có phải cô đã trao cho người khác một cách quá dễ dải không? 

Cô khóc nhiều đến mức cổ họng rát lại, đôi mắt nhíu đi. 

- người ta về rồi, mày thì là cái gì chứ? (tự trách bản thân mình)

- Sa Sa, anh biết em đang trong đó, em mau ra đây nghe anh giải thích (đập cửa)

-..... (kìm nước mắt lại, không muốn cho Hoàng Ân nghe thấy)

- em không mở? tốt, anh tự vào được thì.... (Sa Sa tự mở cửa, đưa khuôn mắt mè nheo, lấm lem nước mắt)

Lòng Hoàng Ân tự nhiên đau lòng hơn hẳn. Mọi sự bực tức lúc nãy khi gặp Liễu Trinh, đều tan biến mất, giờ chỉ còn nỗi lo lắng vô ngàn cho Sa Sa

- em khờ thật, phải nghe anh nói đã chứ (ôm người Sa Sa vào lòng, xoa nhẹ nhàng)

- thiếu gia, người buông tôi ra đi....

- không, anh muốn giữ em lại như đêm hôm qua, anh không muốn chỉ vì việc em thấy vừa rồi khiến em không tin anh (chỉ khi giải thích cho người mình yêu thương, Hoàng Ân mới nói nhiều như thê

- mắt tôi thấy, tai tôi nghe, thiếu gia ngài... (bị môi đôi môi của Hoàng Ân xâm chiếm)

- (hôn nồng cháy rồi dừng lại) đừng nói gì cả

Sa Sa giơ tay đánh lên người Hoàng Ân, cô xót chứ, cô chỉ dám dùng lực nhẹ nhất để đánh Hoàng Ân

- thiếu gia, ngài ác lắm ... hức hức 

- anh xin lỗi .... (lấy tay lau nước mắt cho Sa Sa)

Cuối cùng, Hoàng Ân ẵm cả người Sa Sa đi ra ngoài trước sự chứng kiến của nhiều người trong công ty. Hình ảnh đó hiện ra, tựa như hoàng tử vừa giải thoát cho công chúa ngũ trong rừng vậy. Đáng yêu vô cùng

- ngài không thấy ngại sao ? (ghé sát tai Hoàng Ân)

- em yên tâm, anh sẽ làm vậy lâu dài (mĩm cười)

Tổng giám đốc tập đoàn Khải gia hôm nay làm các anh chị em nhân viên ai ai cũng phải đắm đuối trước hành động đó, có người còn lấy điện thoại ra chụp ảnh lại

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK