Mục lục
Tỷ Phu Vinh Dự
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thật không ngờ, nữ thần của ta vẫn còn là xử nữ. Nói thật, ta không quan tâm lắm đến chuyện có còn xử nữ không, chỉ cần là người ta thiệt lòng yêu thương, ta sẽ không quan tâm vấn đề này, thế nhưng mà, nếu nữ nhân ta âu yếm có một khối nguyên thủy thổ địa cần ta khai khẩn, ta nhất định rất vui sướng hỗ trợ.

Đái Tân Ni có chút mê ly, tay ta giày vò rất kiên nhẫn cùng kỹ xảo, không nhanh không chậm, lực đạo vừa phải, dù là khiêu khích núm vú cũng chỉ lướt qua, ta khả không muốn quấy rầy Đái Tân Ni đang dần dần trầm mê, chỉ cần chút nữa, ta liền có cơ hội.

Thời gian dần qua, Đái Tân Ni bắt đầu thở hổn hển, núm vú tươi mới nhanh chóng cương cứng, thân hình ưu mỹ nóng lên, ta âm thầm kích động, nữ thần trong mộng cũng sắp thần phục, ta hơi chút gia tăng giày vò mục tiêu, toàn bộ tập trung ở trên đầu v*, hai ngón tay kẹp lấy nhẹ chà xát vài cái, ta cúi đầu xuống, dùng đầu lưỡi vây liếm quanh núm vú, lập tức, Đái Tân Ni như bị chạm điện, bàn tay nhỏ bé đang cầm chặt đại nhục bổng dần buông ra, khoác lên trên vai ta, ta vui mừng quá đỗi, đem hạ thể ngang nhiên xông qua, cự vật nhắm ngay vùng lông tơ dầy đặc.

Lông tơ chính là thánh địa xử nữ.

Đột nhiên, Đái Tân Ni không biết tụ tập cường đại khí lực từ nơi nào, thoáng cái vùng ra khiến ta không kịp chuẩn bị tâm lý, như thiểm điện đứng lên từ trên ghế salon, nhanh chóng đi đến trước một cái tủ, đưa lưng về phía ta cởi bỏ chiếc áo ngoài, lại từ tủ chứa đồ lấy ra một chiếc áo sơmi thay đổi.

Hết thảy phát sinh trong chớp mắt, ta vẫn chưa hoàn toàn kịp phản ứng, vẫn ngơ ngác nhìn bóng lưng thướt tha của Đái Tân Ni, đến khi nàng hoàn toàn mặc xong y phục, ta mới cười khổ thở dài. Vịt đem đến miệng còn bay mất.

"Thẫn thờ cái gì? Cởi áo ra."

Đái Tân Ni uy nghiêm ra lệnh cho ta, trong tay nàng có thêm một cái bình nhỏ trong suốt, ta rất kinh ngạc, không biết nàng muốn làm gì, thấy bộ ngực nàng như cũ phập phồng, bộ dạng vẫn còn tức giận, ta thật lo lắng nàng muốn trả thù ta, nghe nói, nữ nhân kiêu ngạo trả thù đặc biệt mãnh liệt.

"Chẳng lẽ muốn một đao đâm vào tim ta?"

Ta miễn cưỡng tự giễu, tâm thần bất an nhìn lại Đái Tân Ni.

"Đang có ý này, giết ngươi, trên đời ít đi một tên đại lưu manh."

Đái Tân Ni vẫn giận dữ, chỉ là khuôn mặt ửng hồng nhiều hơn một phần giống như cười mà không phải cười, giống như nộ không phải nộ, bộ dạng cổ quái, thấy ta chậm chạp không cởi áo, nàng rất không bình tĩnh duỗi tay ngọc cởi cúc áo ra, ta cảm thấy kinh hỉ, chẳng lẽ Đái Tân Ni muốn đem ta cỡi hết lại giết? Chẳng lẽ nàng đột nhiên cải biến chủ ý, muốn cùng ta ân ái?

Trong nội tâm một hồi cuồng hỉ, hai mắt nhìn bình nhỏ trong suốt trong tay Đái Tân Ni, bỗng nhiên thấy một mùi rượu cồn nhàn nhạt, cuồng hỉ trong lòng lập tức tiêu tan một nửa:" Nước tiêu độc chỉ có thể cứu người, không thể giết người."

Đái Tân Ni trừng ta:"Đây không phải nước tiêu độc, mà là hóa cốt thủy."

Ta than thở:"Chết trên tay nàng thì sao? Ôi......"

Bả vai một hồi cay xè, Đái Tân Ni liền lộ dáng tươi cười, vú lớn của nàng cách ta trong gang tấc, ta lại có một dục niệm muốn sờ vào.

"Xem còn dám nữa không, dám động tay động chân nữa ngươi nhất định phải chết."

Đái Tân Ni một bên cười lạnh, một bên dùng bông vải xát lên vết thương trên vai ta, ngoài miệng mắng chửi, động tác lại cẩn thận vô cùng, nhu tình của nữ nhân trong lúc lơ đãng toát ra, ta tâm thần kích động, thâm tình nhìn về phía Đái Tân Ni, đúng lúc nàng cũng nhìn lại ta, bốn mắt nhìn nhau, trên người ta tóc gáy lập tức dựng thẳng lên, cái này gọi là điện giật sao?

Nhiệt huyết dâng lên, ta kiên định mà duỗi tay phải ra, đặt trên bộ ngực cao ngất của Đái Tân Ni, tuy nhiên cách quần áo, ta vẫn cảm giác được nhịp tim của nàng. Một hạt, hai hạt... từng chiếc cúc áo bị cởi, bộ ngực tuyết trắng dần dần lộ ra.

Đái Tân Ni ngơ ngác nhìn ngón tay ta mạnh mẽ mở cúc áo nàng, nàng nhất định không cách nào lý giải được ta vì cái gì chấp nhất muốn chiếm hữu thân thể nàng như thế, nàng không hiểu được nam nhân vì đạt được thân thể nữ nhân sẽ không từ thủ đoạn, thậm chí trở nên vô lại cùng hèn hạ.

Ngay lúc ta thi triển thủ đoạn hèn hạ, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một thanh âm nam nhân:"Đái thư ký có ở đây không?"

Ngoài cửa mơ hồ truyền đến tiếng trả lời:"Có lẽ vẫn đang ở trong đó, ngài gõ cửa phòng làm việc của nàng xem."

"Ừ." Nam nhân đáp lại một câu.

Tiếp theo là tiếng đập cửa.

Ta kinh hãi nhìn Đái Tân Ni, nàng ảo não trừng mắt nhìn ta, tựa hồ trách cứ ta còn không sớm ly khai, nàng một bên đẩy ta ra, một bên lớn tiếng hô:"Chờ một chút."

Ta cũng không dám làm ẩu nữa, nhìn quanh bốn phía, không thể tưởng được phòng làm việc của nàng sạch sẽ đơn điệu như vậy, hoàn toàn không có chỗ gì có thể núp, đang sốt ruột, Đái Tân Ni đột nhiên đi đến đằng sau ghế sô pha, kéo bức màn ra hiện lên một cánh cửa nhỏ, nàng đẩy cửa ra, thấp giọng nói:"Nhanh vào đi."

Ta xem xét, cũng chẳng chút cân nhắc, vội vàng đi vào rồi đóng cửa lại, cảm giác giống như yêu đương vụng trộm, lại giống như làm trộm.

Trong khung cửa nhỏ, ta vẫn nhấm nháp dư vị về một màn kiều diễm vừa rồi, mơ mộng về hạnh phúc tương lai.

"Ồ, sao mặt Đái thư ký đỏ như vậy, có phải nghỉ ngơi không đủ ư? Thực xin lỗi."

Có lẽ chỉ cách một cánh cửa, thanh âm bên ngoài ta nghe được rất rõ ràng, không cần đoán, cái giọng nam nhân quen thuộc kia chính là của Đỗ Đại Duy, ta thầm hỏi: tại sao Đỗ Đại Duy đến tìm Đái Tân Ni?

"Đúng vậy a, vừa chợp mắt một chút, Đỗ quản lý có việc gì?"

Đái Tân Ni thanh âm uyển chuyển tươi mát, êm tai dễ nghe, thanh âm như vậy mới không phụ lòng ồng trời. Ta thầm nhủ: Đái Tân Ni đối với người khác thì lãnh đạm, đối với ta thật nhiệt tình.

"Ừ, muốn cùng cô tâm sự."

Đỗ Đại Duy đột nhiên tỏ ra xuồng xã.

"Trò chuyện thì trò chuyện, nhưng mời ngài tự trọng."

Thanh âm Đái Tân Ni đột nhiên trở nên dị thường nghiêm khắc.

Ta nghe xong không khỏi chấn động, lập tức nổi cơn thịnh nộ, thật muốn lao ra, bảo hộ Đái Tân Ni của ta. Bất quá, ta đành tạm thời nhẫn nại, dù sao Đỗ Đại Duy cũng có ân với ta, chỉ cần một ngày hắn đã có thể đưa ta từ một viên chức bình thường lên trưởng phòng phân tích, càng quan trọng hơn là, công việc của Tiểu Quân cũng phải dựa vào hắn. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

"Ha ha, đừng hung dữ như vậy, ta chỉ hỏi một ít chính sự ."

Đỗ Đại Duy gượng cười hai tiếng, đi tới cánh cửa nhỏ, ngồi xuống trên ghế sa lon, hắn cách ta chỉ một bức tường.

"Chuyện gì nói mau, ta còn có việc trọng yếu phải xử lý."

Đái Tân Ni thanh âm trở nên dị thường lãnh đạm, dù là kẻ ngốc cũng có thể nghe ra nàng hạ lệnh trục khách.

"Tại sao cô an bài Lý Trung Hàn đến bộ phận của ta? Lại còn là chức vụ cao như vậy, có phải cô thích hắn hay không?"

Đỗ Đại Duy ngữ khí rất bất mãn.

Ta nghe xong đầu óc ngây dại, thầm buồn bực: Cái gì? Ta thăng chức không phải do Đỗ Đại Duy chiếu cố đề bạt hay sao? Hóa ra lại là công lao của Đái Tân Ni? Tại sao Đái Tân Ni lại có quyền lực như vậy? Ta đầy bụng băn khoăn.

Đái Tân Ni nhàn nhạt nói:"Lý Trung Hàn thăng chức cùng ta có quan hệ gì? Việc đề bạt là của bộ phận nhân sự, ta chỉ là một thư ký hành chính nho nhỏ nào có quyền lực lớn như vậy?"

"Hắc hắc, Đái thư ký, chân nhân trước mặt đừng nói lời dối trá, ngươi không lừa được ta, người khác không biết nhưng ta cũng biết năng lực của ngươi, ngươi là người Chu Cửu Đồng thích nhất, chỉ cần ngươi mở miệng, ngươi muốn đề bạt ai còn không phải một chuyện dễ dàng sao?"

Đỗ Đại Duy cười rất quỷ dị.

"Im ngay, kẻ tiểu nhân như ngươi đừng ở chỗ này nói hươu nói vượn, nếu như không có chuyện gì khác, thỉnh ngươi đi ngay lập tức."

Đái Tân Ni thanh âm lãnh đạm biến thành nghiêm khắc.

Ta trong lúc đó cảm thấy sấm sét giữa trời quang, đầu óc ông ông, Chu Cửu tựu là chủ tịch công ty, chẳng lẽ hắn cùng với Đái Tân Ni có chuyện bí mật? Chẳng lẽ Đỗ Đại Duy nói thật? Không đúng, ta lập tức tỉnh táo lại, trách mình quá lo lắng, Đái Tân Ni đích thị là xử nữ, chuyện nàng có quan hệ với Chu Cửu Đồng chỉ là lời đồn nhảm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK