Mục lục
Tỷ Phu Vinh Dự
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


" Ôi."Quách Vịnh Nhàn bị ta đâm một cái phía dưới hoàn toàn thả lỏng, nàng trở nên dịu dàng ngoan ngoãn, rất ướt át. Ta lại một lần nữa hôn lên cặp môi đỏ mọng của nàng, thời khắc triền miên, thế tấn mãnh liệt rất hữu lực, từng cú trọng kích đều chuẩn xác nhiều lần không ngừng. Ta không muốn dây dưa quá lâu, mật huyệt quen thuộc của Quách Vịnh Nhàn làm cho ta điên cuồng mê muội, nhưng ta vẫn nhớ rõ chuyện phải làm, cho nên ta rút ra đút vào rất mạnh mẽ, tựa như máy đóng cọc vậy, hữu lực mà đơn điệu, ta muốn tốc chiến tốc thắng.

Quách Vịnh Nhàn tựa hồ rất hưởng thụ loại hình đóng cọc này, nàng mị nhãn như tơ nhìn nhục bổng của ta nhiều lần xuất nhập âm hộ nàng, nhiều lần kéo quanh mép động nàng, mỗi một lần cắm vào tựa hồ cũng làm cho oán khí trong người nàng tích lũy từng chút một. Sau một cú cắm vào trâu bò của ta, oán khí trầm tích rốt cục nổ tung, năng lượng bộc phát như núi lửa, âm đ*o của nàng mãnh liệt bài tiết ra giống như sữa bò.

" A, Tiểu Hàn ! Ta, ta......"

Quách Vịnh Nhàn phản ứng mãnh liệt thật sự rung động ta, dục vọng của ta cũng chầm chậm hạ xuống.Bởi vì ta trong lúc đó ta đã phát hiện chiếc camera che dấu rất kín kẽ.

" Thoải mái không? Vịnh Nhàn tỷ."Ta ôm Quách Vịnh Nhàn hỏi.

"Đời này ta chưa từng thư thái như vậy, thật sự là oan nghiệt, ư......"

" Về sau Tiểu Hàn nếu có cơ hội lại để cho Vịnh Nhàn tỷ thoải mái."Ta cười nói.

" Cái gì gọi là có cơ hội?"Quách Vịnh Nhàn làm nũng " Mười ngày nửa tháng là một lúc, nửa năm một năm cũng là một lúc, vậy thì ta làm sao bây giờ? Ta vừa rồi đã nói qua, nếu như ngươi chinh phục ta, ta lập tức ly hôn, cái này cũng không phải nói mà thôi."

" Không ly hôn ta cũng có thể thường xuyên an ủi Vịnh Nhàn tỷ. Nếu như Vịnh Nhàn tỷ thực muốn ly hôn, ít nhất chờ ta tránh thoát trận tai nạn này." Ta cười hì hì xoa cặp vú Quách Vịnh Nhàn, cặp vú lớn quả thực như quả lê chín mọng, ta nhịn không được cúi đầu cắn một cái.

" Ư."Quách Vịnh Nhàn ôm đầu ta rên rỉ: "Ngươi bây giờ là nam nhân của ta, ta sẽ nghĩ tất cả biện pháp cứu ngươi, chẳng những muốn cứu ngươi, còn muốn tận lực giúp ngươi lưu lại số tiền kia."

Tâm trạng của ta bỗng rạo rức: "Thực sự có biện pháp sao?"

Quách Vịnh Nhàn rất có lòng tin nói: "Ta sẽ lừa ngươi sao?"

Thật là niềm vui quá đỗi, huyết khí dâng lên khiến ta không nhịn được mà cười xấu xa vơi Quách Vịnh Nhàn: "Vịnh Nhàn tỷ, cám ơn đại ân của ngươi, ta hình như còn chưa có bắn."

" Ta biết."Quách Vịnh Nhàn ôn nhu sờ lên lỗ tai của ta: "Tiểu Hàn, Vịnh Nhàn tỷ thật sự rất cảm động. Vì để ta thoải mái, ngươi tình nguyện nghẹn lấy, đợi lát nữa tỷ tỷ muốn ngươi rọi vào."

" Bắn ở đâu?"Ta hỏi.

" Tiểu bại hoại, ngươi biết rõ còn cố hỏi phải không? Xem tỷ tỷ trừng phạt ngươi như thế nào, nhanh nằm xuống."

Ta vừa nằm xuống ghế sô pha, chiếc miệng liền khêu gợi lập tức ngậm lấy quy đầu, ta lớn tiếng rên rỉ, bởi vì rất thư thái. Trong lúc ta kêu la, Quách Vịnh Nhàn nhẹ cởi áo lưới, tất cả quần áo trên người liền bung ra, lộ ra thân thể tràn ngập nhục cảm, mà ngay cả vết sẹo bụng dưới cũng là thịt.

Ta đột nhiên cảm giác mình như lợi dụng Quách Vịnh Nhàn, tuy hèn hạ một chút nhưng thời kì phi thường, cũng chẳng quan tâm nhiều như vậy, ta áy náy nhìn Quách Vịnh Nhàn phun ra nuốt vào côn th*t mà thở dài. Rốt cục sau khi bắn ra, ta đi rót cho Quách Vịnh Nhàn một chén nước, nàng nhẹ nói một câu cám ơn". Đây là lần đầu tiên ta trông thấy Quách Vịnh Nhàn ôn nhu như thế, vệt ửng hồng do kích tình trên mặt vẫn chưa lui, một chút xấu hổ càng làm má phấn kiều mỵ, hai tòa nhũ phong cao ngất theo nhịp thở dốc của nàng mà không ngừng phập phồng, Lúc này ta bỗng chỉ: "Vịnh Nhàn tỷ, đó là cái gì?"

"Hả, hình như là một cái camera. Thật thê thảm, chúng ta bị rình coi."Nàng vội vàng ngồi xuống, o lắng hỏi ta "Tiểu Hàn, cái camera này là ai lắp vậy?"

Ta nhàn nhạt cười: "Trong công ty ngoại trừ Chu tổng giám đốc thì còn ai có lá gan lớn như vậy?"

" Ừ, ta cũng đoán vậy. thật là một kẻ biến thái, không chừng nhất cử nhất động của chúng ta đều bị hắn giám thị."

Quách Vịnh Nhàn phẫn hận nhìn quanh bốn phía, vẻ mặt u buồn, nhíu chặt hai hàng lông mày: "Vậy nên làm cái gì bây giờ?"

" Làm sao bây giờ? Đương nhiên tìm được ngọn nguồn, thu hồi chứng cứ rồi tiêu hủy, bằng không rơi vào trong tay người khác, rồi tản ra khắp nơi thì hậu quả không thể lường được. Ai ! Ta là một người nam nhân thì không sao, nếu để cho Vịnh Nhàn tỷ thành trò cười của người khác, ta chết cũng không nhắm mắt."

Ta tỏ vẻ hối hận, ánh mắt lại vụng trộm quan sát Quách Vịnh Nhàn. Nàng cảm động cầm chặt tay ta, dịu dàng nói: "Được Tiểu Hàn quan tâm như vậy, ta thật sự rất cảm động. Hừ, cái lão sắc quỷ Chu Cửu Đồng này cũng quá coi trời bằng vung rồi."

" Chuyện này không nên để lâu, Vịnh Nhàn tỷ ngươi cứ ở đây, giúp ta nhìn xem có người đến hay không, ta đi nhìn xem quanh máy chụp ảnh các đường dây đi đến nơi nào, sau đó chúng ta còn phải tìm biện pháp."

" Được, ngươi nhanh tìm đi, ta ở chỗ này quan sát giúp ngươi."

" Được."Ta ra vẻ nhìn quanh, một lần nữa tiến vào khe cửa nhỏ, âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, cuối cùng cũng giải quyết được một nỗi lo. Kỳ thật, ta cũng hiểu dù nắm được chứng cớ này cũng không có bao nhiêu tác dụng, tội giám thị người khác cũng chỉ là tội nhỏ, mà ba tỷ lại bất đồng, sự nặng nhẹ trong đó đâu chỉ cách xa vạn dặm? Bất quá cái gì ta cũng chỉ có thể thử thôi.

Từ cửa ngầm phát ra âm thanh " xoẹt xoẹt~ K-Í-T..T...T", có chút chói tai dọa người . Sau cửa ngầm là căn phòng nhỏ vẫn bảo trì nguyên dạng như cũ, dụng cụ sinh hoạt đủ mọi thứ, chỉ là trên chiếc bàn đã có một tầng tro bụi, đoán chừng Tân Ny vài ngày nay vẫn chưa đi vào nơi này , mà Chu Cửu Đồng đang nghĩ lừa gạt ta như thế nào, cũng không rảnh quang gian phòng này.

Đẩy cửa ngầm ra, ta nhanh thông qua hành lang hẹp dài đi vào thang máy, ta để ý trong thang máy cũng có bụi. Ta khởi động thang máy, may mắn chính là thang máy vẫn hoạt động, trong chớp mắt đã đến tầng chín. Trước mặt ta chính là một chiếc cửa lớn màu đỏ sậm, ta đang nghĩ muốn đẩy cánh cửa này ra tiến vào phòng làm việc của Chu Cửu Đồng.

Để cẩn thận ta dán lỗ tai lên cửa cẩn thận lắng nghe mọi động tĩnh, sau một lúc cũng không có âm thanh gì, ngẫm lại cuối tuần là thời gian nghỉ ngơi, Chu Cửu Đồng cũng không đến mức phải đi làm. Mà cho dù gặp được Chu Cửu Đồng, ta cũng dám đem vặn chết hắn, quay đầu lại tìm Đỗ mập mạp tính sổ, giết một tên là đủ vốn, giết hai tên là có lợi nhuận.

Lúc này, ta thật sự cả sát tâm cũng đã có, thực hận những con rùa đen vương bát đản này bày kế hãm hại ta, cũng hận chính mình tham lam vụng về gây ra một cái kết quả bi thảm như vậy. Ta càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng khổ sở, máu nóng trào lên, cũng mặc kệ mọi việc liền chụp lấy nắm đấm cửa dùng sức kéo ra.

" A......"Một tiếng thét vang lên.

Tiếng thét chói tai này không phải do ta hô, thanh âm của ta rất hùng hậu, mà tiếng thét chói tai này đến từ một nữ nhân. Ta mở to hai mắt nhìn, trong phòng Chu Cửu Đồng lại có nữ nhân, còn rất đại mỹ nữ sắc nước hương trời. Càng đáng chết là mỹ nhân sắc nước hương trời này trên người chỉ mặc áo vải mỏng, dáng người uyển chuyển lồi lõm không sót chỗ nào. Nàng tựa cả người trên chiếc ghế sa lon rộng thùng thình màu nâu, hai chân mở ra, mái tóc xoã tung, ngón tay tinh tế đẹp đến cực điểm đang nắm một thứ như dương v*t nam nhân, mà thứ này vừa mới cắm vào giữa vùng cỏ rậm của nàng. Chắc hẳn sự xuất hiện bất ngờ của ta đã khiến đại mỹ nhân sắc nước hương trời này sợ hãi, nàng thét lên một tiếng, lập tức bất tỉnh.

Ta lại càng hoảng sợ, may mắn không có té xỉu, nhưng một màn hương diễm như thế lại là sự khảo nghiệm nghiêm trọng với năng lực của ta, ta giật mình thưởng thức mỹ nhân té xỉu tại ghế, dung mạo nàng tú lệ như thế, dáng người hoàn mỹ như thế, ngay cả thanh âm từ tính của nàng cũng rất rung động lòng người. Từ hôm gặp nàng, ta đã thầm so sánh và càng nghĩ ta càng phải than thở, nữ nhân lười biếng mới gọi nữ nhân, nữ nhân lười biếng mới thể hiện mùi vị của nữ nhân. Nữ nhân như thế đương nhiên ta không cần nghĩ cũng có thể gọi được tên của nàng.

Rót nửa chén nước lạnh, ta nghiêng chén từng chút từng chút một nhỏ từng giọt lên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng. Ta vốn định ngậm một ngụm nước lạnh rồi phun lên mặt mỹ nhân để kéo tỉnh nàng nhưng ta không đành lòng, ta sợ cái miệng ta sẽ ô uế khuôn mặt xinh đẹp mặt này, cho nên ta đem bọt nước nhỏ từng giọt lên da thịt như đường mật, nhỏ lên chóp mũi đáng yêu, nhỏ lên lông mi thật dài...... Đến khi nhỏ lên hai bờ môi màu tim tím, mỹ nhân đã tỉnh, mắt nàng nhảy lên một cái, theo một lần hô hấp mà ngực trở nên phập phồng, mở ra con mắt mê hoặc.

" Đều thấy rồi ư?" Mỹ nhân liếc nhìn ta, mềm giọng hỏi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

" Ừ, đều thấy được."Ta gật gật đầu.

" Ta thật muốn chết mất."

Mỹ nhân tỏ vẻ muốn khóc, phản ứng đầu tiên của nàng là dùng tay ngăn trở bầu vú lỏa lồ. Đúng vậy, có nữ nhân nào lúc tự an ủi lại nguyện ý để người khác chứng kiến?

" Cũng không sao đâu, chỉ có một mình ta trông thấy, huống chi ngươi cũng trông thấy ta ân ái."

Ta cười cười, trước ghế sô pha là màn hình tinh thể lỏng cực lớn đang phát hình ta cùng Quách Vịnh Nhàn ân ái. Trong màn ảnh ta uy mãnh cường hãn như một con trâu đực động dục đang lồng lên phát tiết.

"Là ta không cẩn thận chứng kiến , cũng không biết phải làm như thế nào? Muốn tắt cũng không được, thật đáng ghét."Mỹ nhân ngượng ngùng nhắm mắt lại.

" Ta cũng là không cẩn thận xông vào."Ta trả lời, trên mặt cười tủm tỉm. Nghĩ thầm, may mắn nàng cũng không quá ngốc đi, bằng không nếu đoạn đối thoại giữa ta cùng với Quách Vịnh Nhàn đều sẽ bị mỹ nhân này nghe thấy mất, ta há có thể đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng như thế này sao?

" Vậy chúng ta huề nhau?"Mỹ nhân cười yêu kiều, nàng đã mở con mắt như phóng điện ra.

" Ừ, huề thì huề, Chu Cửu Đồng đâu?"Ta cảnh giác nhìn quanh bốn phía.

" Đừng xem, hắn không ở đây, sáng sớm Tiểu Nguyệt cùng hắn đi ra ngoài rồi."

" A, Tiểu Nguyệt?"Biết Chu Cửu Đồng không ở đây khiến ta yên tâm.

" Biết Tiểu Nguyệt là ai không?"Mỹ nhân lười biếng hỏi.

"Biết, nàng là con gái Chu Cửu Đồng."Ta đem từ "con riêng" nuốt vào trong bụng.

" Xem ra ngươi biết được không ít, cả thông đạo bí mật ở đây cũng biết, thật lợi hại."

" Nhưng ta còn chưa biết ngươi là ai? Vì sao lại ở chỗ này?"Ta buồn bực hỏi.

" Chẳng lẽ ngươi đã quên tên của ta rồi?"Mỹ nhân nhíu mày, ngữ khí toát ra vẻ u oán. Chỉ có điều, bộ dáng cau mày của nàng khiến ta mê chết.

" Ta làm sao có thể nào quên đại mỹ nhân Sở Huệ được chứ?"Ta thở dài một hơi: "Ta chỉ là muốn hỏi, ngươi tại sao ở trong phòng làm việc của Chu Cửu Đồng?"

" Ta không nói cho ngươi, ta cứ muốn để cho ngươi lo lắng a."Sở Huệ lộ ra ánh mắt giảo hoạt, con mắt mê hoặc càng làm cho ta phát điên.

" Được rồi."Ta thở dài: "Ngươi đã không muốn nói thì ta cũng không miễn cưỡng ngươi, bất quá, ta sẽ cả ngày muốn ngươi."

" Ha ha."Sở Huệ nở nụ cười, tiếng cười rất ngắn, ta dám đánh cuộc nàng cả đời cũng không cất tiếng cười to.

" Như thế nào? Cảm giác khá hơn chút nào không? Xin lỗi đã khiến ngươi sợ hãi."

Ta ngồi bên cạnh Sở Huệ, nàng tuy nở nụ cười nhưng sắc mặt không tốt, bộ dạng ốm yếu. Ta lấy lên một tờ khăn giấy nhè nhẹ lau sạch bọt nước trên mặt nàng, thuận tiện kiểm tran nhiệt độ cơ thể nàng.

" Tốt hơn nhiều rồi. Lần sau đi vào nhớ gõ cửa trước."Sở Huệ nhẹ nhàng trách cứ.

" Tiếp theo ngươi tự an ủi nhất định phải nói cho ta biết trước, ta nhất định không đi vào."Ta muốn cười.

"Ngươi...... Ngươi nói lần sau...... Ta dứt khoát chết đi cho xong ." Thanh âm từ tính lần nữa phát ra uy lực cực lớn, mang theo lấy sự hấp dẫn, u oán, hờn dỗi giống như thôi miên vậy, khiến cho ta choáng váng.

" Ngươi nếu chết rồi, ta sẽ rất khổ sở ."Ta thì thào tự nói.

" Ngươi nếu không lấy y phục của ta ra, ta...... Ta thật muốn mắc cỡ chết á."Sở Huệ liếc nhìn ta, ôn nhu trách cứ.

" Ngươi muốn mặc quần áo, trước tiên rút cái đồ này ra nha ! Cũng không thể cứ để nó cắm ở đó chứ?"

Ta bất tri bất giác học được ngữ khí Sở Huệ, chậm rãi không đếm xỉa tới hỏi, trong lòng lại la hét muốn nhìn một chút xem Sở Huệ rút dương v*t giả ra khỏi mật huyệt như thế nào.

dương v*t giả tạo hình không tệ, góc cạnh rõ ràng, điểm lồi tung hoành, phi thường tinh xảo, nhưng so với côn th*t của ta rõ ràng kém một bậc. Ta không khỏi có chút đắc ý, chỉ là con mắt của ta không dám nhìn Sở Huệ trần truồng nữa, ta sợ ta sẽ không nhịn được mà cưỡng gian mỹ nữ này mất. Thật ra từ lúc bước vào phòng Chu Cửu Đồng, dương v*t của ta đã cứng ngắc, cứng rắn đến lợi hại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK