• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tố Nhi ngồi trong quán bar mà lúc đầu Quỳnh tới làm việc. Tiếng nhạc xập xình, những chiếc đèn đủ màu sắc di chuyển tới lui, những con người điên cuồng uốn éo theo điệu nhạc. Cô ta cầm li rượu vàng nhạt trong tay lắc lắc vài giây rồi ngửa đầu uống cạn. Cũng không biết là đã uống bao nhiêu ly rồi, khuôn mặt cô ta ửng hồng mê người. Một tên con trai xa lạ bước tới

- Cô em xinh đẹp, sao lại ở đây uống rượu một mình thế này. Có cần anh bồi rượu không?

Tên con trai đó tóc màu xanh lá, đính chiếc khuyên tai màu đen, khuôn mặt không được coi là anh tuấn nhưng không xúc phạm người nhìn là ok rồi

- Biến ra!_ trong cơn say, Tố Nhi hất hất hàm xua xua tay mắng nhiếc tên con trai trước mặt

- Người đẹp, có cần giận dữ như vậy không?

Chưa để hắn nói hết, Tố Nhi đang trong cơn bực mình giờ còn bực hơn. Không nể nang hắt thẳng ly rượu vào mặt hắn

- Bà bảo mày biến

- Con tiện nhân, dám đắc tội với ông mày.........

Hắn ta tức giận giơ tay định tát cho Tố Nhi một cái. Không khí cũng quanh quán bar chỉ vì thế mà lập tức dừng lại theo dõi vụ ẩu đả

- Dừng tay, ai cho phép mày dám làm loạn quán bar của bộ trưởng_ một tên áo đen kính đen từ đâu chui ra cầm tay hắn hất về một phía

Ngay sau câu nói, một người đàn ông tầm hơn 40 tuổi bước đến. Cả người ông toát ra vẻ vương giả

- Bộ.......bộ trưởng Hoàng Lân_ tên đầu xanh cả kinh lui về phía sau

- Còn không mau cút hết khỏi đây?_ tên mặc áo đen lại lên tiếng nhìn đám người xung quanh

Chỉ nghe có vậy, khách trong quán không chờ câu nói thứ 2 thì lập tức quay đầu bỏ đi kể cả tên tóc xanh cứ gì hốt hoảng đứng bật dậy chạy bán sống bán chết. Ai ngu mà ở lại chống đối với tên bộ trưởng này chứ?

Tố Nhi vì men say khuôn mặt ửng hồng quyến rũ nằm vật ra bàn đôi mắt lim dim, ý thức đã sớm đi đâu mất

- Chà chà, xem ai đây. Tố Nhi tiểu thư.........._ ông ta vừa nói vừa ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh nhỏ

Thấy có người gọi tên mình, Tố Nhi cố gượng dậy mở to đôi mắt xem trước mặt là ai

- Ô.....ông......l......hức.....là.......hức......ai?_ cô ta vừa nói vừa nấc đưa tay loạn trên không trung

- Haha, ta chính là người uy quyền nhất nhì nước Trung Quốc này, bộ trưởng Hoàng Lân_ ông ta cười ha hả nhìn cô gái trước mặt. Ừm, rất xinh đẹp

- Ho......àng Lân?????_ Tố Nhi mơ màng nhắc lại cái tên này

Sở dĩ ông ta biết được Tố Nhi là do được điều tra. Cô gái này xảo trá, cực kì ghét những cô gái vây quanh thằng nhóc Thiên Tỉ kia

10 phút sau, Tố Nhi lắc lư người rồi bỗng ngã khuỵ xuống đất hoàn toàn mất ý thức.

Thấy cô gái ngã dưới chân. Hoàng Lân cười tà

- Mang cô ta về!

___________________________

Sáng sớm hôm sau, Tố Nhi trở người tỉnh dậy. Đập vào mắt là một căn phòng lớn hoàn toàn xa lạ. Khẽ nhíu mày, do ảnh hưởng rượu tối hôm qua vẫn còn rất đau đầu. Khoan đã, có gì đó không đúng!

Ai có thể nói cho cô biết tại sao trên người cô lại không mặc y phục?

Ai có thể nói cho cô biết quần áo của cô và ai đó nằm loạn trên sàn nhà?

Tố Nhi cả kinh giật mình quay sang bên cạnh. Khuôn mặt già nua nhưng vẫn có gì đó rất cao quý hiện lên trước mắt.

Đây không phải bộ trưởng Hoàng Lân sao?

Tố Nhi cả kinh túm lấy chăn che ngực. Ông bộ trưởng này nổi tiếng với việc có rất nhiều tình nhân. Vậy chẳng phải tối qua........................

Tố Nhi ôm đầu kinh hoàng không dám nghĩ tiếp. Cô ta thất thân rồi sao?

- Người đẹp, dậy rồi sao?_ một lúc sau, Hoàng Lân đã tỉnh lại, thấy bộ dạng hoảng loạn của Tố Nhi thì cười cợt

- Ông.............ông lại dám làm chuyện đồi bại này với tôi sao?_ Tố Nhi bị kích động, tạm thời chưa muốn chấp nhận sự thật mà chỉ thẳng tay vào mặt ông ta hét lên

Ông ta ngồi dậy, khuôn mặt bình tĩnh như không có chuyện gì. Chuyện này cũng chẳng phải lại lạ a. Ông ta dám khẳng định chỉ một lúc nữa thôi, Tố Nhi sẽ ngoan ngoãn nằm trong lòng ông ta. Vì ông ta có tiền. Có tiền mua tiên cũng được!

- Người đẹp hình tĩnh. Tối qua cả tôi và cô đều uống say, chuyện này phát sinh cũng là bình thường

- Mẹ nó, ông còn cho là bình thường được à? Nói cho lão già nhà ông biết, tốt nhất chuyện này đừng để bị đồn ra ngoài. Nếu không tôi liều mạng với ông

Tố Nhi sợ. Nếu chuyện này đúng là bị đồn ra ngoài thì cô dám vác mặt đi đâu? Nhất là Thiên Tỉ sẽ nhìn cô ta với ánh mắt như thế nào?

Nói rồi cô ta vớ lấy quần áo dưới sàn mặc nhanh lên người rồi mở cửa định rời đi. Nhưng vừa mở cửa, hai vệ sĩ lực lưỡng mặc áo đen chặn lại

- Mấy người.............

Hoàng Lân lấy tạm chiếc áo ngủ màu trắng dài cuốn lên người ra hiệu cho hai tên vệ sĩ đứng lại vị trí ban đầu

- Tố Nhi a, nếu cô chịu đồng ý làm nữ nhân của ta. Cô sẽ có được vinh hoa phú quý

- Làm nữ nhân của ông ư? Tôi khinh_ Tố Nhi hét lên

Nói rồi ông vẫy tay bảo người làm lấy một chiếc vali lớn bước vào. Chiếc vali được mở ra trước mặt Tố Nhi. Đó là một bộ trang sức bao gồm: vòng tay, vòng cổ, hoa tai, nhẫn bằng kim cương. Những viên kim cương lớn nhỏ sáng bóng. Ước lượng bộ kim cương này cũng phải khoảng tầm mấy trăm tỉ đô la

Bị ánh sáng rực rỡ của kim cương hấp dẫn, Tố Nhi liền sáng mắt. Từ bé đến giờ quả thật cô ta chưa thấy thứ gì quý giá đến vậy

- Nếu cô đồng ý làm nữ nhân của ta. Bộ kim cương này là của cô_ Hoàng Lân cười mỉa. Ông biết mà. Hạng đàn bà nào cũng như nhau cả thôi. Đều là lũ ham vinh hoa phú quý

Và đương nhiên bộ kim cương này đã thuyết phục được Tố Nhi

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK