• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến nơi, Lạc Quyên vừa bước xuống xe đã thấy Tuần Nghiêm ở trước mặt mình, Lạc Quyên giật bắn mình suýt ngã.

Tại sao nam chính tới tìm tiểu khuyết tật ta còn với cái vẻ mặt như muốn yêu thương vậy?

Lạc Quyên nhìn đến quyển sách trên tay Tuần Nghiêm thì hết sức cạn lời.

Quyển nhật kí của Liệu Tuyết Tình! What? Hắn có thể tự do ra vào nhà họ Liệu? Điều quan trọng là ra vào thì ra vào, sao vào phòng của Liệu Tuyết Tình? Đã thế còn không kiêng nể gì lục lọi quyền riêng tư! Thật muốn chửi bậy!

Cái tên nam chính đọc hết quyển nhật kí rồi, giờ tâm tình hối hận lòng bỗng rung động, liền muốn yêu thương mình đúng không?

Cốt truyện thay đổi thật đáng sợ! Mình đây chỉ muốn làm một nữ phụ bị ghét bỏ! Giành đàn ông của nữ chính là chết! Ơ... mà mình hình như đang giành thì phải.

Lạc Quyên quay qua nhìn Tuần Vũ... không phải hình như mà là đang giành...

Cốt truyện này sao thay đổi như nữ phụ np...

(Np: Nhiều nam một nữ đổi lại nhiều nữ một nam)

Vừa nghĩ đến mình bị một đám đàn ông vây quanh, khi sinh con chẳng biết ai cha đứa bé, Lạc Quyên rùng mình sợ hãi.

Trong thâm tâm Lạc Quyên thật sự không thích thể loại np, không phải ghê tởm hay là phân biệt kì thị gì cả, đơn giản là không thích.

"Mẹ, mẹ chưa nhắc lại người hầu sao?" Lạc Quyên hỏi bà Liệu.

Bà Liệu ừ một tiếng, đi về phía Tuần Nghiêm, giật lấy quyển nhật kí rồi đuổi người về: "Nghiêm thiếu gia, biệt thự Liệu của tôi không hoàn nghênh cậu, mời cậu về!"

Từ lúc bé, Liệu Tuyết Tình đã nói với ông Liệu và bà Liệu phải cho Tuần Nghiêm có thể ra vào tự do ở biệt thự này, hai người đương nhiên đồng ý, cho đến nay vẫn không đổi. Lần trước Lạc Quyên đã nói với bà Liệu hủy bỏ cái này đi, chắc do công việc nhiều nên bà Liệu cũng quên, Lạc Quyên thì không nghĩ đến tự mình đi nói, đinh đinh bà Liệu nói rồi.

Tuần Nghiêm lễ phép nói: "Hôm nay bác cho cháu mượn Tình nhi một lát ạ." Nói rồi không chờ bà Liệu trả lời một đường kéo Lạc Quyên từ lòng Tuần Vũ đi...

"..." Nam chính thân kinh mau buông tiểu khuyết tật ta ra! Tuần Vũ cứu!

"Nếu em còn phản kháng nữa anh sẽ không thương tiếc thả ra cho em ngã đâu." Tuần Nghiêm kéo Lạc Quyên vào sát gần mình rồi miệng ghé vào tai Lạc Quyên nói nhỏ, hơi thở ấm nóng phả vào tai, Lạc Quyên quả này thật sự tức giận rồi.

Lạc Quyên một chân lành đá Tuần Nghiêm, Tuần Nghiêm tránh được không những thế còn thuận thể định hôn Lạc Quyên, Lạc Quyên tránh đi, gắng sức thoát khỏi Tuần Nghiêm.

May mắn thoát khỏi, nhưng chân yếu, Lạc Quyên cũng mất chỗ dựa, Lạc Quyên nhanh trí lao về phía bờ tường bên cạnh để bám tay vào. Ổn định xong thân mình, Lạc Quyên tóe lửa nhìn Tuần Nghiêm, Tuần Nghiêm cũng nhìn lại...

Lạc Quyên hét lên: "Tuần Vũ! Đỡ bà xã tương lai của anh vào nhà này!"

Lạc Quyên mình đây tuyệt đối không muốn nam chính biến thái!

Trong lòng Lạc Quyên là không muốn mình là kẻ đã vào thân xác người ta rồi còn đi cắt đứt tình cảm của người ta! Mặc dù biết sẽ bị hiểu lầm là không từ chối cũng không tiếp nhận là cố tình dây dưa không dứt.

Bởi vì Lạc Quyên biết Liệu Tuyết Tình yêu Tuần Nghiêm như nào, ra sao, Lạc Quyên cướp thân xác, cướp gia đình, hầu như cướp mọi thứ rồi, rất nhiều mâu thuẫn trong đầu Lạc Quyên.

Vì chưa đi xa thế nên Lạc Quyên hét không lớn nhưng Tuần Vũ vẫn nghe thấy, mặt biểu cảm đặc biệt, khóe miệng giật giật.

"..." La lên như thế để hàng xóm người ta biết anh là chồng tương lai của cô à? Đập bàn! Lấy anh làm bia đỡ đạn là sao? Không nhận! Không làm!

Bà Liệu/Bà Lặng: "Còn không mau đi! Để vợ giận là chết với chúng tôi!" Vẻ mặt hai người hớn hở, đẩy Tuần Vũ đi.

Tuần Vũ: "...": Số phận trớ trêu...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK