Vu đồng cảm giác trong đầu nổ vang một tiếng, ôm chặc lấy cơ thể yêu kiều trong ngực rồi đáp trả nụ hôn của nàng.
Vài phút sau, đến khi tần vận thở không nổi nữa thì hai người mới tách ra, tần vận hơi thở gấp, dùng đôi mắt như sắp chảy nước đầy thầm tình nhìn vu đồng, cười khẽ nói: - Cảm giác như thế nào?
Vu đồng không trả lời nàng, dìu nàng ngồi lên ghế salon, hắn đợi hô hấp của nàng vững vàng xuống thì đã dùng hành động thực tế nói cho nàng đáp án của mình. Cuối đầu, hắn lần nữa hôn lên đôi môi mềm mại của nàng.
Cả buổi chiều hôm đấy, hai người hôn nhau không biết bao nhiều lần đến cuối cùng đôi môi của hai người đã hơi sưng đỏ lên rồi. Hai người cực kỳ thích loại trao đổi tình cảm như thế này nhưng hai người ngoại trừ hôn môi thì cũng không có tiến thêm một bước nữa. tần vận là vì trong lòng còn sợ hãi loại tình cảm loạn luân này mà vu đồng thì so với nàng phức tạp hơn nhiều lắm, có tôn trọng đối với mẹ, có sợ hãi loại tình cảm này, nhưng nhiều nhất là hắn không thể xác nhận được ý nghĩ của tần vận như thế nào, hắn sợ rằng bản thân mình nghĩ sai rồi làm cho tần vận bị tổn thương thì hắn cả đời này cũng không thể tha thứ cho bản thân.
Vu đồng mặc dù là người của hai thế giới, hắn kiếp trước cũng sống hai mươi tám năm nhưng hắn trong chuyện tình cảm cũng không có kinh nghiệm gì. Đối với tâm lý của con gái có thể nói là hắn không biết chút gì cả, nếu như đổi thành một người đàn ông khác cho dù chỉ có một chút kinh nghiệm chỉ sợ hôm nay đã đêm tần vận “ăn” luôn rồi.
Tối hôm đó, hai người lại ngủ chung với nhau. Cách xa nhau một tuần làm cho hai người bọn họ bây giờ một giây cũng không muốn rời xa đối phương. Hai người nằm trên giường một lúc lâu mới ôm nhau ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau đã là chủ nhật, tần vận hôm nay cũng không cần đi làm. Vì vậy, nàng quyết định dẫn vu đồng đi dạo một ngày, mua rất nhiều đồ, nàng sợ rằng vu đồng trong trường học sẽ không được ăn ngon.
Mua đến khi hai tay xách không được nữa, tần vận mới tạm dừng lần mua sắm này. Vu đồng nhìn đống đồ trong tay hai người, cười khổ nói: - Ta cũng chỉ còn một tuần nữa thôi, nhiêu đồ này chỉ sợ đủ cho ta ăn cả một tháng!
Tần vận gắt lên, nói: - Ăn không hết ngươi cũng phải cầm cho ta, cùng lắm thì ngươi chia cho bạn học của ngươi cùng ăn.
Nhìn bộ dáng tức giận nhưng xinh đẹp của tần vận, vu đồng trong lòng rung động quay đầu lại hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng một cái. Tần vận hoảng sợ, quay đầu nhìn xung quanh cũng may không có ai nhìn thấy bọn họ nên mới yên lòng, nói: - Hừm!!! Ngươi muốn chết! Nơi này nhiều người như vậy đợi lát nữa về nhà không được sao?
Vu đồng chợt nhớ tới kiếp trước nghe được một câu, cười hắc hắc nói: - Đời người ai mà không chết, chết sẽ đi đến Hoàng tuyền! Chết thì chết, bởi vì cái gọi là chết dưới hoa mẫu đơn có làm quỷ cũng phong lưu, nếu như có thể bị ngươi hôn chết ta cũng không oán trách nha!
Tần vận cười một tiếng: - Hôn thì hôn, ngươi còn nói cái gì chết với không chết!
Vu đồng cười nói: - Đúng vậy nha, chúng ta chỉ hôn nhau cũng không thể chết đươc! Hay là mẹ lại để cho ta hôn một cái nữa đi?
Tần vận sao có thể nghe theo lời hắn, dùng tay vỗ nhẽ lên đầu hắn một cái: - Gia hỏa chết tiệt, ngươi còn nói lung tung nữa coi chừng ta đánh ngươi! Về nhà trước lát nói sau!
Đến buổi tối, vu đồng không để cho tần vận đưa tiễn hắn nữa. Lần này cách xa càng làm hai người đau khổ hơn lần trước, tần vận kéo vu đồng vào phòng khách hôn thật lâu mới cho hắn rời đi.
Vu đồng vừa đi, tần vận đi vào phòng tắm cởi hết quần áo ra, nhìn cái quần lót trong tay mình có chút vết nước, trên mặt hiện lên màu đỏ ửng, nàng không thể tin là cùng hắn hôn môi đã làm bản thân “ẩm ướt” như vậy. Cuối đầu xuống, nhìn hai cái kia của mình vừa tròn vừa lớn lại không có chút nào rũ xuống. Nàng đưa tay lên, lấy bàn tay nhỏ nhắn của mình nhẹ nhàng xoa bóp, sau đó dùng hai ngón tay bóp nhẹ phần đầu màu đỏ làm cho cơ thể nàng run rẩy, nghĩ thầm: - Chỗ này vẫn còn duy trì được như thế này, hắn nhất định sẽ rất yêu thích đi?
Nàng vô ý thích vuốt nhẹ lại làm cho dục hỏa áp chế nãy giờ dâng lên, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng trượt xuống phía dưới, đi đến chỗ được bao phủ bởi một rừng rậm ướt át. Nàng dùng sức vân vê chỗ đó, càng lúc càng nhanh hơn, hơi thở của nàng càng trở nên gấp gáp.
Lúc đó, trong đầu nàng lại hiện lên hình ảnh vu đồng, thầm nghĩ: - Nếu như hắn làm cho mình chắc chắn sẽ càng thoải mái hơn nữa.