Bên cạnh hắn có ba đại mỹ nữ ngồi cùng một bàn, ngoại trừ Vu phó thị trưởng lúc nãy thì không có người nào giám tới gần, thì không có ít người tới quấy rầy bọn hắn. Hắn nhớ rõ kiếp trước đọc không ít tiểu thuyết YY (tự sướng), nhân vật chính trong trường hợp này đều sẽ kết thù kết oán với người khác, sau đó thì có thể thoải mái xạo l*n rồi.
Chẳng lẽ nhưng tên viết sách kia đều đang viết quá sự thật hả?
Hay là bản thân không phải là nhân vật chính?
Nhưng hắn lại không nghĩ đến, Tần Vận chính là nhân viên chủ chốt của công ty Vĩnh Hằng, có ai mắt mù mà đến trêu chọc chứ?
Yến tiệc kéo dài đến hơn mời giờ tối, lúc tan cuộc, Tạ Vũ Hân cũng đã uống đến hơi mơ hồ, vừa ra khỏi nhà hàng bị gió thổi qua, lại đang buồn ngủ, mà tiểu nha đầu thì không biết lái xe, Tần Vận nhân cơ hội cười nói:
- Đồng Đồng, con đưa hai người họ về nhà đi, để mẹ đi một mình a!
Nhìn thấy Vu Đồng trừng mắt nhìn, nàng nói với Tạ Vũ Hân:
- Hôm nay để cho hắn ở chỗ ngươi a, nhớ đó, giúp đỡ nha!
Tạ Vũ Hân mặc dù hơi say nhưng vật hiểu rõ ý của nàng, vốn định từ chối nhưng trong lòng lại dâng lên chờ mong mãnh liệt, khuôn mặt cũng đỏ lên, không nói gì chỉ mở cửa sau của xe rồi ngồi vào.
Tạm biệt Tần Vận, Vu Đồng ngồi ở ghế tài xế, tiểu nha đầu ngồi bên cạnh chỉ đường cho hắn, Tạ Vũ Hân thì ngồi ghế sau im lặng không nói gì. Nhìn qua thì rất yên tĩnh nhưng trong lòng của nàng lại không bình tĩnh chút nào, đầu óc mơ hồ có những suy nghĩ miên man, tại sao phải dẫn hắn về nhà? Buổi tối hắn sẽ đến tìm mình chứ? Nếu hắn đến thật thì mình có nên từ chối hắn không?
Nhà của mẹ con hai người là một biệt thự nhỏ hai lâu, lầu một toàn bộ đều trống không nhưng đã lâu không có người ở nên không thể để Vu Đồng ngủ ở đó. Nhưng lầu hai chỉ có hai phòng ngủ, bình thường mẹ con hai người mỗi người một phòng. Bây giờ, có thêm Vu Đồng nữa nên không biết làm thế nào, Tạ Vũ Hân suy nghĩ một chút rồi nói:
- Na Na, đêm nay con ngủ cùng với mẹ, để cho Vu Đồng ngủ ở phòng con có được không?
Ba người lên phòng khách trên lầu hai nói chuyện, tiểu nha đầu cãi:
- Không được, con muốn ngủ cùng với anh Đồng!
- Không được.
Mặc dù có men say nhưng Tạ Vũ Hân vẫn theo bản năng phản đối:
- Bây giờ hai con không thể ngủ cùng được, đói hai con lớn lên rồi nói sau!
- Nha.
Tiểu nha đầu nhu thuận đáp ứng, rồi bỗng nhiên cười xấu xa nói:
- Anh, mẹ em nói không cho anh ngủ phòng em, mẹ muốn anh ngủ với người a.
Tạ Vũ Hân sững sờ, nhìn thấy Vu Đồng mỉm cười nhìn mình, khuôn mặt đỏ lên, cúi đầu nói:
- Ta… Ta đi tắm rửa, hai con ngồi nói chuyện đi!
Nói xong, nàng vội vàng chạy đi vào phòng tắm.
Tiểu nha đầu nhích lại gần, kéo quần Vu Đồng xuống hai tay cầm con c*c của hắn đùa giỡn:
- Anh, em hỏi anh chuyện này, nhưng anh phải trả lời thật cho em được không?
- Chuyện gì?
Vu Đồng ôm tiểu nha đầu, tay hắn đút vào trong áo ngủ của nàng, vuốt ve hai vú nhỏ vừa phát dục của nàn, theo đạo thất không thể sờ, nhịn vài ngày rồi, không sai, cũng cup A rồi, hơn nữa còn rất co giãn.
Tiểu nha đầu bị mò, ánh mắt có chút mê ly, nhưng vẫn vững tinh thần hỏi:
- Anh có yêu thích mẹ em không?
- Ưa thích nha.
Vu Đồng được tấc lấn nước duỗi tay vào sâu trong áo ngủ của tiểu nha đầu, cởi quần lót của nàng ra, ngón tay trực tiếp mò tới l*n non nớt của nàng, chỗ đó đã có hơi ẩm ướt.
- Em không phải nói là yêu thích bình thường.
Tiểu nha đầu bị hắn đụng, cơ thể hơi run nhẹ:
- Mà là tình yêu giữa nam và nữ.
- Anh vừa nói với em là thật.
Ngón trỏ của Vu Đồng nhẹ nhàng vân vê hạt đậu của tiểu nha đầu:
- Nhưng em phải hứa là không được tức giận.
- Được.
Trương Na có hơi khẩn trương:
- Em hứa sẽ không tức giận, anh mau nói đi a.
Vu Đồng tiếp tục vuốt ve tại l*n mềm ướt át của nàng nói:
- Lần đầu tiên anh nhìn thấy mẹ em, anh đã rất thích nàng rồi, cảm giác này thậm chí còn trước em, sau này, khi thích em thì anh thậm chí còn muốn cưới cả hai ngời, nhưng mà anh không dám nói, anh sợ em nói anh vô sỉ, từ nay về sau không quan tâm đến anh.
- Có thật không?
Trương Na cảm thấy chưa bao giờ có chuyện vui hơn vậy:
- Thật tốt quá, em và mẹ em đều đồng ý nha, nhưng mà, chị Vận nhi liệu có đồng ý hay không?
- ha ha.
Vu Đồng nở nụ cười:
- Sẽ không đâu, em không biết, hôm nay nàng còn cổ vũ anh truy hai người nha.
- Ah! Thật tốt quá!
Tiểu nha đầu vui mừng kêu lên, lập tức lại buồn xuống:
- Như vậy sau này em phải gọi mẹ là mẹ hay là chị a.
- Ha ha.
Vu Đồng cười lớn, tay càng vuốt nhanh hơn:
- Bình thường là mẹ con, trên giường là chị em! Huống hồ, không phải hôm nay em cũng đã gọi nàng là chị rồi sao?
- Ah…
Tiểu nha đầu cũng đã không nghe được hắn nói gì nữa rồi, nàng lên đỉnh hét chói tai, d*m thủy từ trong l*n liên tục trào ra, chảy dích đầy tay Vu Đồng, hắn rút tay ra, đưa tay đầy d*m thủy đến trong miệng nhỏ của Trương Na:
- Tới, nha đàu, nếm thử hương vị của chính em đi.
Tiểu nha đầy thẹn thùng quay đầu ra chỗ khác không thèm để ý đến hắn, bàn tay càng vuốt dương v*t của Vu Đồng nhanh hơn. Vu Đồng thì đưa ngón tay vào miệng mình, mút sạch chất lỏng dích trên bàn tay, khen:
- Ừm, mùi vị cũng không tệ nha!
Sau khi tắm giặt sạch sẽ bằng nước lạnh, đầu óc Tạ Vũ Hân cũng đã thanh tỉnh hơn rất nhiều, nhưng mà đầu óc thanh tỉnh cũng không thể đè xuống lửa nóng trong lòng được, ngược lại càng tăng lên nhiều hơn. Hai tay nàng vô ý thức đưa tới trước ngực, vuốt ve bầu vú của mình, vừa nghĩ đến những ảo tưởng của bản thân mấy ngày nay sắp trở thành hiện thực, trong lòng nàng lại càng cảm thấy kích thích, hai tay càng xoa bóp mạnh hơn. Đúng lúc này, nàng chợt nghe thấy tiếng hét từ bên ngoài truyền tới, tưởng rằng con gái xảy ra chuyện gì vội vã chạy ra không kịp mặc quần áo, chỉ tùy tiện lấy khăn tắm quấn quanh cơ thể chạy ra ngoài.
Tạ Vũ Hân sững sờ đứng tại cửa phòng tắm, nhìn thấy hai người trong phòng khách. Nàng nhìn thấy Vu Đồng vẻ mặt cười xấu xa liến chất lỏng trên bàn tay, còn gái thì khuôn mặt đỏ bừng trong mắt tràn đầy thỏa mãn, nửa tựa lên người Vu Đồng. Váy công chúa màu trắng cũng đã bị hất lên hông, quần lót nhỏ cũng bị cởi ra một bên, l*n mềm ướt sũng trực tiếp lộ ra trước mặt nàng, đôi bàn tay nhỏ bé của con gái thì đang cầm vật thô dài dưới háng của Vu Đồng mạnh mẽ vuốt lên xuống.
Lúc này, sao nàng còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra chứ?
Tạ Vũ Hân nhìn thấy hai người đương nhiên hai người cũng nhìn thấy nàng, nhưng tiểu nha đầu không có chút nào xấu hổ còn quơ quơ dương v*t trong tay nhìn Tạ Vũ Hân nói:
- Mẹ, ngươi vừa mới nói anh Đồng còn nhỏ, mẹ nhìn xem nha, thế này mà còn nhỏ hả?
Vu Đồng thì có hơi ngượng ngùng, đứng lên nói:
- Anh cũng muốn đi tắm rửa.
Nói xong, hắn vội chạy vào phòng tắm.
Tạ Vũ Hân sững sờ nghiêng người để cho Vu Đồng đi qua, đợi khi cửa phòng tắm đóng lại nàng mới kịp phản ứng:
- Hỏng rồi! Bởi vì lúc ở yến hội bị Vu Đồng ôm qua, lại sờ soạng vài cái, lại thêm trên đường về suy nghĩ miên mang nên quần lót đã sớm ướt đẫm. Vừa rồi nàng chỉ cởi ra rồi tùy tiện vứt qua một bên, không có bỏ vào trong máy giặt, mong là hắn sẽ không nhìn thấy a!