Tả Tiểu Đường cười khổ, "Xin lỗi, anh biết bệnh của tôi mà, tôi quá khẩn trương. . ." "Tôi biết chứ, chút chuyện nhỏ, ai chưa từng khẩn trương, chính là để cho cậu làm quen, thực chiến là phương pháp tốt nhất." Lý Hạo cười cười. Bên ngoài nghe không được bên trong nói cái gì, thế nhưng thấy lúc này Lý Hạo còn có thể chuyện trò vui vẻ với đối phương, không có chút uy nghiêm nào của đội trưởng, quả thật. . . "Quá mất mặt, có đúng hay không, tôi cũng nhìn thấy, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.