"Thiên phú, thiên phú cái gì?" Lý Hạo không rõ. "Lẽ nào anh không phải cảm thấy tôi là một thiên tài mới chọn tôi sao?" "À, chuyện này à, lúc đó hiệu trưởng hỏi gấp quá, người tôi quen không nhiều, liền chọn cậu thôi." Lý Hạo bất đắc dĩ nhún nhún vai Mã Long trốn vào góc liếm vết thương. A Du Du rất yên tĩnh, hiểu biết của cô đối với cơ giáp không đủ nhiều, có thể biết một chút, nhưng khẳng định là mặt ngoài, cho nên đa phần là lắng nghe, cô cũng là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.