Ở cái thời loạn lạc này, các quốc gia như đang đi ngược dòng nước, không tiến sẽ lùi. Không có gì phải nghi ngờ, có một vị Quân Vương hoa mắt ù tai thiển cận chính là bất hạnh của một nước. Nếu vị Hoàng Đế này vẫn là một lão giả mất đi hùng tâm tráng chí, cả quốc gia sẽ không thể tiến lên nổi. Cuối cùng Dương Mộc đành lùi một bước mà cầu việc khác, đạt thành nhận thức chung với Hoàng Đế Động Quốc, hai nước không xâm phạm lẫn nhau, tăng cường hợp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.