Ánh trăng như nước, mộc mạc mông lung, an lành yên tĩnh. Trên chiếc giường mềm mại, ngọc thể của Hoàng Hậu tràn đầy dấu vết, sợi tóc tán loạn, mảnh mai vô lực, hơi thở dồn dập, tựa hồ còn chìm đắm ở trong dư vị. Nàng vươn cánh tay mềm mại trắng như tuyết ra, lười biếng nhìn nam nhân đang đè ở trên người một chút, dùng tay vuốt ve gò má của hắn, con ngươi thâm thúy như sao trời, tràn ngập sự yêu thương. Chẳng biết vì sao, nàng cảm giác trong lòng mình không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.