• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mà giọng nói phát ra trong đầu hắn chính là Vô Thanh, Vô Thanh cũng là người quan sát hắn từ khi sinh ra đến bây giờ, chính hắn đã nói như vậy mặc dù khi Lạc Vô Y đến 7 tuổi mới thức tỉnh.

Hắn cũng không biết bản thân khi nào mới gặp phải đại tai kiếp kia, Vô Thanh không nói thời gian cụ thể.

Còn đang suy nghĩ miên man cùng cảm thán thì điện thoại để trên bàn của hắn đột nhiên rung lên.

Lạc Vô Y vội vàng nhìn lại, khi thấy người gọi đến liền nhanh chóng cầm lên bắt máy, lập tức liền kết nối với đầu dây bên kia:- Alo!Sau khi hắn băng lãnh nói xong thì bên đầu đây bên kia liền vọng lại một âm thanh thanh thúy dễ nghe đến cực điểm.

- Xin chào a, Vô Y, anh có thể cùng em đi ăn sao?Lạc Vô Y nội tâm rất muốn đáp ứng cùng nàng nhưng nghĩ đến hoàn cảnh của bản thân và người bên kia liền băng lãnh đáp:- Không!- Vậy chúng ta có thể đi xem phim sao?Thanh âm kia vẫn vọng lại, giọng nói luôn dễ nghe cùng mềm mại như vậy, dường như đã quen với hắn có thái độ như vậy.

- Không!Lạc Vô Y lòng đau như cắt lạnh lẽo cùng lạnh lùng đáp, thanh âm kia lại hỏi, giọng nói có chút ảm đạm đi!.

- Vậy! chúng ta có thể gặp mặt sao?- Không!Lạc Vô Y nói xong liền tắt máy không cho nàng nói thêm bất cứ điều gì.


Sau đó hắn cũng dựa người vào ghế, một tay để trên trán thở dài không nói gì!.

[ Chủ nhân!.

]! ! ! ! ! ! ! !.

.

Ở trong một gian phòng nào đó.

Đây là một gian phòng có hương thơm vô cùng ngào ngạt như u lan, những đồ dùng ở trong này đều là những đồ vật mà nữ nhân yêu thích.

Ở trên giường kia lại có hai cái tuyệt sắc mỹ nữ ngồi cùng nhau.

Một người là một cái mỹ phụ khí chất đoan trang, thành thục, dung mạo cực kỳ xinh đẹp.

Một người khác chính là một cái thiếu nữ khí chất thanh nhã thoát tục, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, như hoa như ngọc, dáng người ma quỷ.

Hai người đều mặc chung một bộ y phục ngủ mỏng manh thể hiện ra thân thể kiều diễm đến cực điểm kia.

Bây giờ thiếu nữ sắc mặt cực kỳ ảm đạm cùng buồn bực, tay nàng còn cầm một cái điện thoại! - Mẹ a, có khi nào anh ấy ghét con không?Đột nhiên thiếu nữ nhu nhu nói, âm thanh cực kỳ giống với âm thanh nói chuyện với Lạc Vô Y.

Mỹ phụ nghe vậy liền bật cười, có chút trêu chọc cùng cưng chiều nói:- Con a, thấy người ta lạnh lùng với con như vậy liền buồn bực rồi? Con nói xem có cái nào nam nhân ghét bỏ con mà mỗi lần con gọi hắn đều bắt máy ngay lập tức?!Thiếu nữ cảm thấy cũng có chút có lý, sau đó nàng sắc mặt chớp mắt liền tươi cười rạn rỡ như trăm hoa đua nở nhưng lại có chút thất lạc nói:- Mẹ a, vậy tại sao anh ấy lại không muốn gặp con đâu?Mỹ phụ sắc mặt hơi ngưng lại, trầm ngâm một hồi nàng liền đáp:- Chắc là do hắn có lý do bất đắc dĩ nào thôi, khi nào thời cơ đến con liền sẽ gặp hắn a.

Mỹ phụ sợ nàng đau lòng nên an ủi, nói thật nàng cũng không biết Lạc Vô Y đang nghĩ cái gì, con của nàng vừa đẹp vừa giỏi như vậy mà hắn không cần? Thật vô lý!- Mong là như vậy đi!.


Thiếu nữ lẩm bẩm một câu, ánh mắt sâu bên trong không thể che giấu được sự mất mác! ! ! ! ! ! ! !.

.

3 năm sau.

Vẫn là ở trên tòa nhà cao tầng và tầng cao nhất kia.

Lạc Vô Y với diện mạo và khí chất truỏng thành lên không ít mà dựa người vào ghế bỏ tay lên trán, hắn biết thời gian của bản thân không còn nhiều!.

Hắn cứ chăm chú nhìn điện thoại, nhìn lấy số điện thoại kia không biết có nên điện cho nàng không?Do dự một hồi thì hắn quyết định gọi cho nàng, hắn muốn nói tất cả mọi chuyện về hắn cho nàng nghe.

Khi mà hắn chuẩn bị gọi cho nàng thì đột nhiên máy điện thoại của hắn rung lên, là nàng gọi cho hắn.

Hắn không do dự mà bắt máy, khi hai bên bắt đầu kết nối, bao nhiêu lời muốn nói rốt cuộc hắn vẫn là không nói được, hắn sợ nàng đau lòng, khổ cực đợi hắn.

Nên hắn dứt khoác không nói, sau khi quyết định xong chuyện này thì hắn chỉ cảm thấy trái tim của bản thân đau như bị bóp nát, hắn biết, hắn đã yêu nàng, hơn nữa còn là quá quá nhiều!.


- Xin chào a Vô Y, anh có thể cùng em đi dạo một lát không? Em biết một chỗ rất không tệ, muốn cùng anh đi dạo a.

Thiếu nữ với giọng nói cực kỳ ngọt ngào nói, nàng so với trước kia càng thêm mê người, giọng nói có thể làm cho nội tâm Lạc Vô Y rạo rực! - Alo a, Vô Y, Vô Y, anh có ở đó sao?- Alo, alo, alo! Thiếu nữ thấy hắn không nói gì nên lại kêu thêm mấy lần, thấy vẫn không có âm thanh đáp lại làm nàng có chút lo lắng, nội tâm không hiểu sao có chút bất an như nàng sắp mất đi một thứ gì đó cực kỳ quan trọng và có chuyện không may ập đến! - Vậy sao!.

nếu anh bận thì em không làm phiền nữa!.

Thiếu nữ có chút thất lạc cùng mất mác nói, đúng lúc sắp tắt mấy thì Lạc Vô Y khàn khàn giọng nói:- Thanh Bích, ta sắp đi rồi, hãy quên ta!.

Phốc!Lạc Vô Y còn chưa nói xong liền phun ra một ngụm máu, ý thức chìm vào hắc ám!.

Cả thân thể hắn ngã xuống, điện thoại trên tay cũng rơi xuống kêu một cái bốp, bên trên còn dính máu của hắn!.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK