• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Sự việc sảy ra ngày hắn vừa mới xuyên qua.

Bây giờ hắn đang ở trong hoàng cung hơn mười ngày rồi.

Từ khi nghe nói phải thị tẩm cho bạo quân, Văn Ngọc Minh vì chính mình nơm nớp mà lo sợ, cảm thấy khủng hoảng trầm trọng, cảm giác chính mình là pháo hôi trên màn ảnh không sống quá tập mở đầu.

Nhưng lúc sau khi tiến cung, hắn bị an bày đến một cung điện yên tĩnh, một ngày ba bữa cơm đưa tới cửa, có cung nữ hầu hạ.

Cái người có khả năng làm thần kinh của Văn Ngọc Minh luôn căng chặt lại không xuất hiện, phát hiện không có việc gì liền tự giác thả lỏng một chút.

Hoàng cung nguy nga, to như vậy, hắn lại là một tiểu nhân vật không đáng nhắc đến.

Nói không chừng tên hoàng đế kia đã sớm quên mất sự tồn tại của hắn.

Văn Ngọc Minh ước gì tên hoàng đế kia vĩnh viễn đừng bao giờ nghĩ đến tên hắn, để cho hắn ở chỗ này làm trạch nam.

Nếu không đề cập đến chuyện bạo quân vô cùng nguy hiểm, thì trong hoàng cung này sinh hoạt quả thực là vô cùng sung sướng.

Không cần ngày đêm là công, còn mỗi ngày đều ăn ngon uống tốt.


Văn Ngọc Minh ở thế giới của mình là một cô nhi, không có cha mẹ.

Chỉ có thể tự mình làm công kiếm tiền học phí và sinh hoạt phí nuôi sống chính mình.

Hơn nữa hắn là một Omega, cần mua thuốc ức chế để che dấu giới tính, ngụy trang thành một Beta.

Nếu không liền bị Liên Minh cưỡng chế phối hôn với một Alpha xa lạ.

Bởi vì Omega trân quý tồn tại lại chiến số ít.

Hiện tại, Văn Ngọc Minh không cần giống như trước kia trốn tránh, mà là thả lỏng nằm trên giường lớn vui sướng và ôm chăn gấm cuộn lại.

Thật sướng!!!
Bởi vì rất cao hứng nên trên đầu Văn Ngọc Minh mọc ra hai cái tai thỏ, mềm mượt mà rủ xuống dán ở sườn mặt.

Hắn ghé vào trên giường, vùi đầu vào gối, sau eo phía dưới còn nhiều thêm một cái đuôi như quả cầu lông trắng.

Văn Ngọc Minh là Omega hình thái động vật.


A cùng O đều trời sinh có một hình thái khác, khi cảm xúc kích động hoặc thân thể không khỏe liền lộ ra.Văn Ngọc Minh là một con thỏ tai cụp.

Ghé vào trên giường mềm oặt như 1 đống thạch trái cây, làm người ta không thể nhịn mà chọc một chút, xem hắn có thật giống thạch trái cây vui vẻ mà đong đưa.

Trầm mặc một vài giây, hắn cảm thấy trên mặt mình có điểm ngứa, duỗi tay sờ một chút liền cảm thấy lỗ tai và đuôi đã lộ ra vội vàng thu hồi lại.

Mới vừa thu hồi lại cung nhân Tam Hỉ liền đi tới, cung kính đứng ở ngoài thấp giọng dò hỏi:
" công tử dậy rồi sao? Cần nô tài chuẩn bị nước cho ngài rửa mặt không?"
Văn Ngọc Minh lên tiếng, thái giám Tam Hỉ xoay người liền bưng chậu nước tiến vào hầu hạ hắn rửa mặt.

Khi rửa mặt, Văn Ngọc Minh nhìn thoáng qua hình ảnh chính mình, nguyên thân gương mặt này cùng bộ dạng trước kia của hắn giống nhau thập phần tương tự.

Ngay cả tên cũng giống nhau, quá trùng hợp.

Có lẽ chính bởi vì duyên phận như vậy hắn mới có thể xuyên đến nơi này?
Còn có một chút kì quái.

Nếu hắn xuyên qua thay đổi thân thể thế thì vì sao hắn vẫn có đặc tính của Omega? Chẳng lẽ hắn cùng nguyên chủ cùng xuyên qua? Và đây chính là thân thể hắn?
Văn Ngọc Minh không rõ, sửng sốt một hồi rồi lấy lại tinh thần, cúi đầu dùng tay trà sát mặt mình.
????????????????
( Mình chỉ edit vì mình thích.

Nếu vi phạm bản quyên nhà nào báo để mình xóa luôn và ngay.

Trân trọng.).

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK