Trung đội trưởng nhìn nhìn nạn nhân, sau đó hỏi vị cảnh sát khu vực đến hiện trường đầu tiên: “Có thể xác nhận danh tính nạn nhân sao?”
Cảnh sát khu vực trả lời: “ Còn chưa có xác định, nhưng theo như cư dân quanh đây nói, nạn nhân có khả năng là Lư Huy Dương, giới tính nam, sống một mình ở căn hộ này. Hắn làm đầu bếp ở một quán ăn trên phố. Theo một đầu bếp của quán ăn kia nói: hắn xin nghỉ hai ngày từ 5/8, vốn dĩ ngày 8/8 nên trở lại làm việc, nhưng mà tới tận hôm nay vẫn chưa thấy hắn đi, gọi điện thoại không bắt máy.
“Lư Huy Dương sống một mình, hoàn cảnh khó khăn cho nên bình thường còn nhặt chai nhựa để trong nhà, sau đó đem bán kiếm thêm trợ cấp sinh hoạt phí cho con trai”.
Trung đội trưởng nhìn xung quanh toàn căn nhà, một phòng ngủ, một phòng khách. Ở ngoài phòng khách trong một góc, xác thật phát hiện một đống lớn chai nhựa.
“Hắn thời trẻ cùng vợ ly hôn, một mình đem con trai nuôi lớn, một năm trước con trai đi ra ngoài học đại học, hắn liền một mình lưu lại nơi này, tích góp học phí cùng sinh hoạt phí cho con trai. Nghe hàng xóm nói, hắn làm người hiền lành, không phải cái loại người hay gây chuyện, bình thường chưa thấy xung đột hay mâu thuẫn với ai.”
“Ừ……” Trung đội trưởng nhìn nhìn xung quanh, những người khác đều ở nghiêm túc công tác, nhưng mà không hề thấy người quan trọng trong hiện trường vụ án – nhân viên pháp y.
Có quy định, tại hiện trường vụ án phải có ít nhất ba nhân viên pháp y, hơn nữa thời gian có mặt tại hiện trường phải vô cùng nhanh chóng. Có đôi khi pháp y cùng hình cảnh cùng ngồi một xe tới đây. Nhưng hôm nay thật không khéo, pháp y điều tra trong cục đều ra ngoài học tập, còn có một vị pháp y lúc trước bị điều đi. Cho nên trong cục không còn ai có thể theo chân bọn họ tới hiện trường.
Tình huống khẩn cấp đã báo nên cục pháp y, mấy tiếng trôi qua mà vẫn còn chưa thấy người đâu
Trung đội trưởng có chút tức giận, nhìn nhìn đồng hồ, đã đến trễ mười lăm phút, đang muốn rời hiện trường gọi điện thoại hỏi bao giờ tới, đột nhiên nghe được bên ngoài có tiếng bước chân vội vàng lên cầu thang cùng với tiếng thở dốc.
Hiện tại chung cư đã bị phong tỏa, người có thể tiến vào lúc này hẳn là vị pháp y đến muộn kia.
Từ tiếng thở dốc có thể thấy người đến là phụ nữ, trong đội nữ pháp y không nhiều lắm, nhưng cũng không phải không có, nhưng tất cả đều là làm ở khoa kỹ thuật, có thể tới hiện trường nghiệm thi, tự mình giải phẫu không nhiều, lập tức, Trung đội trưởng nhớ tới nữ pháp y Mạc Tư Dao. Cô ta làm ở khoa kỹ thuật, nhưng thỉnh thoảng nhân lực không đủ sẽ đến hiện trường nghiệm thi. Chỉ có điều cô ta là người không đáng tin cậy.
Trước kia ở bờ sông phát hiện một người chết đuối, Mạc Tư Dao thấy thi thể bị ngâm nước sông vừa trắng vừa trương phềnh liền quay đầu chạy tới một bên nôn. Trì hoãn tiến hành điều tra rất lâu khiến Trung đội trưởng không có ấn tượng tốt với vị này lắm.
Trung đội trưởng nhấp đôi môi, vẻ mặt không được vui, thu hồi di động, đi hướng cửa phòng, vừa vặn, người đang vội vàng bò lên trên cũng chạy vào phòng. Đâm thẳng luôn vào người Trung đội trưởng