“ Tư Tư đi ăn trưa đi ” Cô câu tay Lê Tư Tư nói, bụng cô đã đói đến mức sắp ngất đến nơi rồi nó cứ kêu mãi không ngừng.
Lê Tư Tư bất lực nhìn cô, dọn tập xong liền lèm bèm “ Lúc học sao không thấy cậu tràn trề năng lượng như vậy chứ ” nói thì nói thế nhưng cô nàng vẫn cùng Đinh Tiếu đi xuống nhà ăn của trường.
Hai người vui vẻ đi trước, Tiêu Tuấn Nam vừa thấy Lê Tư Tư cậu ta cũng lôi Lục Nhiên Thành đi theo, thật lòng mà nói cậu chẳng có hứng thú với ăn uống nhưng bạn thân cậu lại mê gái thế này.
Ở nhà ăn của Tam Đại có rất nhiều món, mỗi ngày đều đổi món để học sinh không chê ngán, cô và Lê Tư Tư nhìn chuỗi người xếp hàng khoé môi liền giật giật.
Không phải chứ? Đi nhanh như vậy mà vẫn có nhiều người nhanh hơn sao, xếp hàng thế này biết chừng nào mới xong cơ chứ.
Cô và Lê Tư Tư đang xếp hàng thì Tiêu Tuấn Nam cầm hai khây cơm đến trước mặt, hai mắt cô liền sáng lên cứ ngỡ cậu ta hôm nay có lòng tốt, nào ngờ lòng tốt đó chỉ với một mình Tư Tư.
“ Tư Tư! Tớ lấy cho cậu rồi không cần đợi ” Tiêu Tuấn Nam đưa cho Lê Tư Tư khây cơm trước đôi mắt thèm khát của Đinh Tiếu.
Đinh Tiếu nhìn Tiêu Tuấn Nam lên tiếng “ Cậu tốt bụng thật đó, vậy của tôi đâu? ” cô chìa tay ra trước mặt Tiêu Tuấn Nam.
“ Tôi chỉ lấy cho Tiểu Tư Tư của tôi thôi, cậu tự đi mà lấy ” Tiêu Tuấn Nam vô cùng phũ phàng với cô, cô liền nhếch mép nhìn cậu ta.
“ Cái đồ chết tiệt nhà cậu, mau cút đi ” Đinh Tiếu thật sự muốn đánh chết Tiêu Tuấn Nam quá đi mất.
Vậy mà Tư Tư của cô cùng bị cái tên đó dụ dỗ đi đến bàn ăn, để một mình Đinh Tiếu đứng đợi trong vô vọng, nếu cứ thế này sẽ trễ học mất thôi, cô đói đến mắt cũng mờ rồi.
Cuối cùng Đinh Tiếu cũng bỏ cuộc, cô đi đến quầy nước uống, mua bánh mì ngọt, quét mắt qua quầy liền cảm thấy hụt hẫng sữa dâu cũng hết rồi sao? cô ngó lên ngó xuống tìm, thật sự đã hết rồi.
Nhưng ánh mắt cô lại rơi lên hộp sữa dâu cuối cùng trong tay của Lục Nhiên Thành, Đinh Tiếu mặt kệ mà giật lấy hộp sữa dâu, đưa tiền ra thanh toán nhanh đến mức cậu không kịp phản bát.
Nhìn thấy Đinh Tiếu vừa định chuồn đi Lục Nhiên Thành đã thẳng tay nắm cổ áo cô kéo cô ngược lại, nhẹ giọng nói “ Bạn học! là tôi cầm nó trước ”.
Đinh Tiếu gạt tay của cậu ra, đưa mắt nhìn cậu xong nhếch mép một cái mà nói “ Vậy cậu thanh toán chưa? tôi thanh toán rồi thì nó là của tôi ” cô nói xong liền chạy một mạch đi đến chỗ của Lê Tư Tư.
Cậu đứng nhìn cô nhíu mày khó chịu, trong lòng nghĩ thầm con gái gì vậy chứ lại còn ngang ngược như vậy, đúng là đồ lùn tịt.
Đinh Tiếu ngồi cạnh Lê Tư Tư đang vô tư nói chuyện thì nghe tiếng kéo ghế ngồi phía đối diện quay đầu qua liền thấy cậu, cô hốt hoảng sặc cả nước.
“ Khụ....khụ....khụ ”.
“ Tiếu Tiếu cậu sao vậy? ” Lê Tư Tư buông muỗng đủa xuống vuốt vuốt lưng cho Đinh Tiếu.
Lục Nhiên Thành nhìn Đinh Tiếu đặt chai nước lọc xuống bàn lên tiếng nói vu vơ “ Quả báo ”.
“ Cái tên chết tiệt cậu nói cái gì? ” Đinh Tiếu nghe cậu nói liền trợn mắt nhìn cậu tức giận nói.
Lúc này Tiêu Tuấn Nam cảm thấy không đúng liền ngăn hai người họ lại “ Hai người làm sao vậy? ”
“ Cậu ta giành sữa dâu của tôi ” Cả hai người đồng thanh lên tiếng.
Khiến cả hai người ki bất ngờ đến trợn tròn mắt, Đinh Tiếu tức giận cầm hộp sữa bỏ đi lên lớp trước, Lê Tư Tư lắc đầu, đúng thật tính khí của Đinh Tiếu chỉ có cô nàng mới chịu được nhiều năm như vậy Đinh Tiếu vẫn như đứa trẻ.
Tiêu Tuấn Nam lúc này mới lên tiếng nói “ Nhiên Thành! Cậu đừng động vào Tiếu Tiếu cậu ấy thật sự không dễ bắt nạt đâu, ngang như cua đấy ”.
“ E hèm! ” Lê Tư Tư nghe Tuấn Nam nói liền ho nhẹ một cái Tiêu Tuấn Nam liền im bặt không nói nữa.
Cái gì thì cái Lê Tư Tư vẫn là nhất, nhưng sắc mặt của Lục Nhiên Thành vẫn còn rất khó coi, cậu chưa từng gặp người con gái nào ngang ngược như Đinh Tiếu cả, vừa ngang ngược vừa cải bướng.
Đinh Tiếu chuồng khỏi đó liền mỉm cười vui vẻ vô cùng, cô mà ở lại chắc chắn cái tên học sinh mới đó mách lẽo cô với Tư Tư đến mất mặt, nhưng cô cảm thấy cô đúng mà cậu ta cầm nhưng có thanh toán đâu.
Cô đây thanh toán thì là của cô, Đinh Tiếu cảm thấy vô cùng vui vẻ nha, ngày đi đầu đi học cũng thích quá đi mất, mỗi việc cô không thích chính là cái tên học sinh mới đáng ghét.
Cậu ta đẹp được bao nhiêu giỏi bao nhiêu mà ra vẻ vậy chứ, cô đây mới là không mê trai, cho cô cô còng chê đấy nhé, không thèm không thèm, cái tên chết tiệt học sinh mới đó đáng ghét quá đi mất.