Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

2.

Ta nhắc nhở Bùi Dữ rằng quần thần vẫn ở đây.

Hắn khẽ nhíu mày: "Vậy hoàng hậu trở về nghỉ ngơi trước đi, lát nữa trẫm sẽ qua."

Ta thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay khi vừa quay người chuẩn bị rời đi, ta lại nghe thấy giọng nói cáu kỉnh của hắn.

【 Chịu thật đấy, đám người này không thể về nhà uống rượu với lão bà của bọn hắn à?】

【 Tâm sự trò chuyện, có cái gì mà trò chuyện! Mỗi ngày vào triều còn chưa đủ cho bọn hắn nói hả!】

【Cung yến đáng ghét, hại trẫm không thể trở về tẩm cung ôm ôm hoàng hậu, sang năm phải hủy hết mới được!】

Ta:......

3.

Ta bị Bùi Dữ hôn tỉnh lại, và khi ta ý thức được cái tát của mình đang giáng xuống mặt hắn thì đã quá muộn.

Ta muốn mở miệng xin lỗi nhưng lại nghe thấy tiếng lòng của hắn ——

【 Tại sao hoàng hậu không nói chuyện nhỉ?】

【 Có phải là trẫm hôn nàng tỉnh giấc nên nàng tức giận?】

【 Hơn nữa, sao tay hoàng hậu lại mềm như vậy chứ......】

Bùi Dữ ánh mắt mê muội rơi vào trên tay của ta: "Muốn một lần nữa~."

Ta:?

Ngươi đừng như biến thái như thế!

Ta vùi hai tay vào trong chăn: "Hoàng thượng ứng phó xong những đại thần đó rồi sao?"

"Ừm, trẫm còn hủy bỏ tất cả cung yến không cần thiết trong tương lai để tiết kiệm chi tiêu của hoàng cung."

Nói đến đây, Bùi Dữ nhìn về phía ta với ánh mắt mang theo một chút mong chờ.

【 Làm như vậy sẽ có càng nhiều thời gian ở cùng hoàng hậu hơn!】

【 Làm sao bây giờ! Trẫm thật tuyệt! Trên đời sao lại có một vị quân vương anh minh sáng suốt như trẫm nhỉ?】

【 Tại sao hoàng hậu không khen trẫm?】

【 Khen trẫm đi! Hoàng hậu mau khen trẫm!!!】

Ta:......

【 Ai, nếu hoàng hậu không chủ động ban thưởng cho trẫm, vậy trẫm đành phải chủ động tự ban thưởng cho mình thôi!】

【 Hôm nay nên tự thưởng cho mình mấy lần đây?】

Hơi thở ấm áp phả vào mắt ta, ta đương nhiên biết Bùi Dữ thầm nghĩ đến phần thưởng gì.

Ta nắm lấy tay đang cởi áo của hắn: "Hoàng thượng, hôm nay thần thiếp còn nghe cung nhân thảo luận, nói từ khi ngài lên ngôi, đời sống nhân dân được cải thiện, ca ngợi ngài là vị vua anh minh lỗi lạc ngàn năm có một, thần thiếp cũng cảm thấy như vậy."

Bùi Dữ khẽ nhướng mày: "Hoàng hậu quá khen rồi."

【 A a a hoàng hậu khen trẫm là minh quân! Thật vui vẻ!!!】

【 Đã dạng này, vậy hôm nay tự thưởng mình bảy lần đi!】

Ta:?

Là ai nói cho ngươi để tự thưởng mình theo cách này?

Không muốn sống nữa?

【 Môi của hoàng hậu thật sự là *******】

【 Ngày mai không muốn đi tảo triều, muốn cùng hoàng hậu ****】

【......】

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK