Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

11.

Ta đảo mắt nhìn quanh.

Một giây sau, Ninh Chi Chi đột nhiên vứt bỏ cái diều đang chơi, chạy tới khoác tay Bùi Dữ.

Bùi Dữ sắc mặt cứng đờ, theo bản năng ngẩng đầu nhìn ta:

【 Nữ nhân này không bị sao chứ?Má nó, nàng ta không phải đang chơi diều sao, tự nhiên chạy tới làm gì?】

【 Má nó, nàng ta còn kéo trẫm! Hoàng hậu ngươi nhìn nè!】

【 Mau mau tới tát nàng hai cái, cảnh cáo nàng ta không được chạm vào trẫm đi mà!】



【 Hu hu hu trẫm đã bị ô uế rồi, trẫm đã không còn trong sạch nữa......】

Ta:......

Ánh mắt mong chờ của Bùi Dữ bao phủ lấy cả người ta, khiến ta choáng ngợp:

【 Hoàng hậu sao còn chưa phản ứng gì hu hu hu......】

【 Quốc sư mới rõ ràng nói hôm nay mức độ hoàng hậu yêu trẫm là năm ngôi sao!!! Chắc chắn là hắn lừa trẫm!】

Bùi Dữ không thể nhịn được nữa, rút tay về sau đó trên mặt cưng chiều nhìn về phía Ninh Chi Chi: "Sao không thả diều nữa?"

Chỉ có ta nhìn thấy sự chán ghét cùng không kiên nhẫn ẩn sâu trong mắt hắn.

【 Cmn, người muốn thả diều chính là ngươi, sao không đi thả diều mà lại tới đây làm cái gì!】

【 Nếu không phải ngươi còn hữu dụng, trẫm thực sự muốn lăng trì chết ngươi!】

【 Phiền phức quá đi mất, làm ơn để trẫm và hoàng hậu một mình được không!】

Ninh Chi Chi nhìn ta sau đó nhẹ nhàng cười nói: "Thả mệt rồi, chúng ta trở về đi."



Gân xanh trên mu bàn tay của Bùi Dữ dần hiện ra: "......Được."

【 Về cái quần què nha mi ấy!Trẫm còn chưa nói được một lời nào với hoàng hậu mà!】

【 Thật sự cmn muốn đấm chết ngươi quá!】

【 Má nó, cuộc sống khó khăn này trẫm một ngày cũng không chịu nổi nữa rồi!】

Ta lại nhìn thấy rõ ràng Ninh Chi Chi kéo Bùi Dữ đi nhưng lại cố tình quay đầu lại mỉm cười khiêu khích với ta.

12.

Sự sủng ái của Bùi Dữ dành cho Ninh Chi Chi khiến nàng ta trở thành tâm điểm chú ý trong một thời gian.

Không lâu sau ta nghe đượcc Ninh Chi Chi làm ra một bài tên là 《 Thương Tiến Tửu 》. Bài thơ truyền đi khắp kinh thành khiến vô số thanh niên tài tuấn cùng văn thân sĩ phu ngưỡng mộ, tán thưởng nàng ta là kỳ nữ.

Ngay cả châu báu trang sức được cống nạp cũng được gửi tới tẩm cung của nàng ta từng rương từng rương một.

Tất cả mọi người đều cho rằng ta đã thất sủng, cha không yên tâm mà nhờ kế muội tiến cung giúp đỡ ta.

Ta và kế muội mặc dù không có quan hệ huyết thống nhưng tình cảm rất tốt.

Cho nên khi biết nàng và Ninh Chi Chi xảy ra tranh chấp ở bên hồ, ta đã lập tức chạy tới.

"Dừng đi! Cổ nhân các người thật mỏng manh, không phải chỉ là đẩy một thôi sao, mới vậy đã ngã xuống đất. Ngươi có biết là hành vi của ngươi ở thời đại của bọn ta được gọi là trà xanh không?"

Ta tuy không hiểu trà xanh nghĩa là gì nhưng chắc hẳn chẳng phải từ có ý nghĩa tốt đẹp gì.

Ta đỡ kế muội từ nhỏ đã ốm yếu dậy: "Không sao chứ?"

"Không có việc gì." Kế muội lắc đầu, nhỏ giọng nói với ta: "A tỷ, người này có vấn đề, ta đoán bài thơ 《 Thương Tiến Tửu 》 e rằng không phải do nàng ta sáng tác, ngươi cẩn thận."

《 Thương Tiến Tửu 》 dĩ nhiên không phải do Ninh Chi Chi viết.

Mà là Lý Bạch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK