Lúc hắn vung kiếm chặt đầu đối thủ cuối cùng , tên kia trở đao chăt đứt một cánh tay của hắn, thân mình đã tê rần, thậm chí tuy thiếu một tay một chân , chỉ có thể dùng chút sức tàn và ý chí sinh tồn của mình cố rời đi, sau đó, ở nửa đường toàn thân đẫm máu rồi ngã xuống. Hắn biết chính mình sắp chết, cũng cảm thấy may mắn chính mình được chết oanh oanh liệt liệt, diệt trừ mối họa lớn của võ lâm, đáng giá !
Nhưng mà , hắn không chết, còn rơi vào trong tay của nữ nhân này, bị nàng dùng dây trói lại trên giường , lột hết quần áo hắn , dùng thủ đoạn tra tấn hành hạ , đối phương khẳng định chính là Ngọc Linh Cung – nữ ma đầu nhện góa phụ đen! Bởi vì cách nàng ta tra tấn nam nhân thật giống lời đồn đại.
Thi Dược Nhi càng cau mày chặt hơn , nhẹ giọng nói: “ Không thoát quần áo của ngươi, làm sao chữa thương? Không chạm vào thân mình của ngươi, làm sao xoa thuốc? Thân hình nam nhân ta đã từng thấy qua, có gì ghê gớm lắm đâu ?”
Nàng thuở nhỏ đã đọc sách thuốc cùng dược thảo kinh, cấu tạo thể trạng của nam nhân sách thuốc đều chỉ dẫn rành mạch, còn đem từng chi tiết trên thân thể của nam nhân chỉ dẫn rành mạch. Nàng từng xem qua rồi , cho nên không có gì đáng ngại cả , hơn nữa nàng thuở nhỏ sinh trưởng ở Tiên Sơn, hoàn toàn không chịu lễ giáo của thế tục trói buộc, không hề có quan niệm nam nữ thụ thụ bất thân.
Đối với nàng mà nói, nam nhân khi thoát hết quần áo cùng với động vật bị cạo sạch lông là giống nhau . ( Sặc )
Long Khiếu Thiên nghe xong, càng chắc chắn đối phương dâm đãng vô sỉ, ai cũng có thể làm chồng, không phải là yêu nữ là cái gì? Huống hồ nàng chẳng những lấy hết quần áo của hắn, để mặc hắn nằm trên giường một cách trần trụi . Từng là nam nhân nam tính oai dũng , giờ thì thật giống như những tên đầu đường xó chợ !
“ Dâm phụ! Dâm phụ! Dâm phụ!”
Hắn liên tiếp chửi rủa làm cho nàng nhíu mày. Người này miệng thực không sạch sẽ, nếu là bình thường, nàng sớm làm cho hắn biến thành câm điếc , nhưng vì muốn hiểu biết được đặc tính của đan dược , nàng cần hắn nói, nên phải ráng nhẫn nại .
Nàng không thèm quan tâm đến hắn đang la hét, chỉ chăm chú nhìn vào lọ thuốc mới chế tạo , chuyên tâm nhìn những vết khâu trên người hắn , nhẹ nhàng lau thêm một lần thuốc nữa , là nàng mất ba năm tìm hiểu, mới hầm chế thành linh đan diệu dược này.
Mỗi ngày, nàng quan sát dược tính một ngày một ngày biến hóa, dùng đôi tay xinh đẹp của nàng ghi chép tất cả những phản ứng của thuốc .
Thuốc này đang ở trong giai đoạn thí nghiệm , phải thí nghiệm trên cơ thể người thật mới biết có hiệu nghiệm hay không , nhưng là, có tác dụng phụ .
Tay của nàng lại sờ nhẹ trên ngực của hắn , chạm vào bộ ngực rộng lực lưỡng của người luyện võ có chỗ sưng to , nàng còn dùng ngón trỏ, tại nơi sưng to ấy ấn nhè nhẹ, thử xem độ co dãn của chúng nó.
“ Cỏ Tuyết Sơn Tử này tuy có tác dụng giảm nhiệt, liền da , nhưng lại làm bộ ngực này nở nang quá ……” nàng trong miệng thì thào nhớ kỹ, cầm lấy bút lông dê ghi chép vào sổ tay để lưu lại.
“ Ngươi rốt cuộc đã cho ta ăn cái gì! ”
“ Đừng ầm ỹ nha, mạng của ngươi là ta cứu trở về , cho ta mượn tạm thân mình của ngươi, xem như báo ân thôi.” Nàng nói như chuyện ấy là hiển nhiên, còm cảm thấy hắn đã chiếm tiện nghi của nàng ! Có bao nhiêu người cầu thuốc hay của nàng , còn cầu không được à .
Long Khiếu Thiên từ lúc sinh ra đến giờ, chưa bao giờ giận dữ như hôm nay , giống như một mãnh thú không thể kiềm chế điên cuồng hét lên: “ Ta không thể không giết ngươi ! ”
“ Giết ta? Ngươi ngay cả mặt mũi của ta như thế nào cũng không biết, làm sao giết ? ”
Người này tính tình cũng thật táo bạo, nếu cặp mắt kia không bị thương cũng dám phun lửa lắm a.
Nàng dùng bút viết thật từ tốn , từng chữ từng chữ đem nội dung cuộc thí nghiệm ghi vào sổ tay . Bản ghi chép này , nàng đăt tên nó là “ Thi Thị Dược Thảo Kinh ” , bên trong ghi lại những kinh nghiệm luyện dược nhiều năm của nàng , quá trình, tài liệu, phối chế, cùng với các loại tên thuốc , là tâm huyết bao năm của nàng , nàng xem nó còn quan trọng hơn sinh mạng của nàng .
Long Khiếu Thiên toàn thân khổ sở giống như bị lửa đốt , ngực cũng căng lên như sắp vỡ toang, trên người giống bị một cây đao từng nhát, từng nhát chém vào , quả thực sống không bằng chết!
“ Ngươi…… Ta muốn uống máu ngươi , ăn …… thịt ngươi ! ”
Đừng ầm ỹ, ta đang nghiên cứu mà, ta cũng không muốn cho bộ ngực của ngươi to như vậy , kỳ quái…… Chẳng lẽ ta dùng thuốc không đúng liều lượng ” Nàng lắc đầu , tự hỏi mỗi một loại dược tính, lạnh nóng hài hòa , âm dương đều phối hợp mà .
Nàng bỗng dưng tỉnh ngộ ── đúng rồi, cỏ Tuyết Sơn Tử này sinh trưởng ở Tuyết Sơn, nhiều năm đóng băng, quá mức âm hàn, đối với thể trạng của nam nhân, âm dương không điều hòa, âm mạnh hơn dương, nên mới làm bộ ngực phì to như vậy .
Nghĩ thông suốt, nàng vội vàng một lần nữa pha chế dược thảo, đem liều lượng sửa đổi, sau đó nghiền nát, ép hắn ăn vào. Nhưng này nam nhân ương ngạnh này lại không chịu hợp tác, cắn chặt răng , dám không chịu dùng, nàng thở dài, đành phải lấy tay đăt ở trên mũi hắn, nắm.
Nàng lẳng lặng chờ, chờ hắn nhịn không được , tự nhiên sẽ há mồm hô hấp.
Nhưng ngoài dự tính của nàng , nam nhân này nhịn thở rất lâu , dám không chịu há mồm, cho dù sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, miệng vẫn cắn chặt như trước, ngậm lại giống như con Trai ngậm ngọc vậy . ( con Trai : một loại sò biển , trong miệng có ngọc trai )
Nàng tò mò nhìn hắn, mới phát hiện ra gương mặt của hắn chuyển sang xanh tím, giống người sắp chết .
Nam nhân này thà chết , cũng không chịu hé miệng ra để thở. Bất đắc dĩ, nàng buông tay ra, bởi vì người đã chết, đối nàng không còn tác dụng .
Thấy mũi được bỏ ra , Long Khiếu Thiên gấp gáp hít luồng không khí vào , bởi vì không muốn đối phương thực hiện được ý đồ, đôi môi mím chặt kia giương lên nụ cười chế nhạo .
“ Mở miệng được không? Uống thuốc này vào bộ ngực của ngươi sẽ không sưng nữa . ”
“ Hừ ! ”
Hắn bỏ qua không tin nàng, kiên quyết không chịu uống thuốc bột hoặc thuốc viên gì cả , bất luận nàng khuyên bảo như thế nào vẫn kiên quyết ngậm chặt miệng.
“ Ngươi thật sự không chịu hé miệng sao? ”
“ Hừ ! ”
Hắn thà chết chứ không chịu khuất phục, khuất phục thì còn gì chí khí nam nhân ! Hắn ngay cả chết còn không sợ , nàng còn có thể làm gì hắn ? Càng không tin nàng có cách gì để bắt hắn mở miệng !
Thi Dược Nhi lắc đầu.” Ai, đành phải như thế .”
Nàng thướt tha uyển chuyển hàm xúc, đưa bàn tay mềm mại lên, trên ngón tay xuất hiện một cây trâm lớn, hướng vào huyệt đau ở cổ hắn, châm xuống ──