Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Spoiler
Khi tỉnh lại nàng đã thấy mình ở một nơi hoàn toàn xa lạ. Giường rộng được trạm khắc vô cùng tinh xảo. Nội thất trang hoàng cao quý. Xem ra là một gia đình phú hào. Lại nhớ tới hồi chiều bị tên đáng ghét đó bắt lại, một chưởng đánh nàng bất tỉnh thì bây giờ nàng đã biết đây là nơi nào.
Mở cửa bước ra, trăng tròn sáng tỏ. Đã nửa đêm rồi sao? Thôi đi, mặc kệ. Thoát khỏi nơi này rồi mới tính.
Một đường vận Khinh thân thuật định rời đi chợt toàn thân mất sức, suýt chút ngã ra đất.
Hắn lặng lẽ đi tới vừa lúc thấy nàng sắp ngã liền đưa tay đỡ.
- Ngươi tránh ra!
Nàng đẩy hắn ra. Nhưng toàn thân mất sức khiến nàng không còn uy lực gì. Hắn vẫn ôm nàng trên tay không có ý định thả ra.
- Đừng cố gắng vô ích. Võ công của nàng đã bị ta băng phong, không trốn được đâu.
- Ngươi!
Nàng tức giận lườm hắn.
Hắn khẽ nhếch môi, ôm nàng vào phòng đặt ngay ngắn trên giường.
- Ngươi muốn làm gì?
Tay theo bản năng ôm khư khư trước ngực. Phụ nữ mà, dù có mạnh mẽ cương liệt tới đâu cũng phải bảo vệ phẩm giá của mình. Thần Trộm Nữ Đế nàng cũng không ngoại lệ.
- Yên tâm, ta sẽ không thừa nước đục thả câu.
Hừ, như vậy là tốt nhất. Nếu ngươi dám vô lễ, bổn tiểu thư sẽ cắn lưỡi tự sát. Sĩ khả sát bất khả nhục!
- Ngươi, tại sao bắt ta tới đây?
- Ta thích nàng.
- Cảm ơn.
- Nên ta muốn chiếm hữu nàng, buộc nàng chỉ là của riêng ta mà thôi.
Thẳng thắn, hiên ngang. Dáng vẻ lại tuấn mĩ như vậy. Thật tiếc là nàng không có hứng thú.
- Thật xin lỗi nhưng ta không thể ở đây được. Nên ngươi hãy giải phong cho ta, ta không thích bị giam cầm.
Rất thú vị. Nàng là người con gái đầu tiên từ chối hắn, cho rằng ở bên cạnh hắn là bị giam cầm. Cương liệt như vậy, xem ra ta phải vất vả một chút mới thuần hóa được mĩ nhân.
Từ trước tới nay, trong thâm tâm của hắn luôn tâm niệm người khiến hắn đối xử thật lòng chỉ có Hoàng đế Uy Tường Thiên Long là Đường đệ của hắn và Mộ Dung Ngạo - huynh đệ sinh tử của hắn, chưa từng tồn tại khái niệm về nữ nhân. Không ngờ một chuyến tuần tra đến Huyết Thiên thành - là nơi thành trì trọng yếu chỉ đứng sau kinh đô Bảo Thiên - hắn lại gặp được một nữ nhân tạo cho hắn cảm giác thế nào là xao xuyến. Hắn ấn tượng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo ẩn sau sự nữ tính của nàng. Tò mò về thân thủ của một nữ tử vô cùng dịu dàng yểu điệu, ngay cả vẻ thản nhiên khi hạ thủ giết người.
Nàng vừa ra khỏi cửa đã Ngự phong rời đi. Lãnh khí của hắn đã tan chảy và hắn không kìm được đuổi theo nàng. Thân thủ của nàng rất giỏi, hết Ngự phong thuật lại đến Thủy thượng phiêu, hành tung bất định khiến hắn vô cùng khổ sở để đuổi kịp.
Nghĩ lại cũng thật tức cười. Hắn đường đường là Quốc Thiên vương nổi danh là lãnh đạm vô tình lại vận hết công sức đuổi theo một nữ nhân sau đó lại bị người ta từ chối. Hai huynh đệ của hắn mà biết chắc sẽ giật mình ngã ngửa mất.
- Nàng tên gì?
- Ngươi hỏi làm gì?
- Ta muốn có được nàng.
- Ngươi không cần biết.
- Tốt lắm. Vậy ta gọi nàng là nương tử.
Nàng vừa nghe liền giật mình. Tên này cũng quá tự tin đi.
- Tiểu Âm, ngươi có thể gọi ta là tiểu Âm.
- Ta không tin đây là tên thật của nàng nhưng không sao.
Ánh mắt nàng nhìn hắn thay đổi. Chợt cảm thấy trước mặt người này, nàng không cần cảnh giác cao độ.
- Ngươi tên gì?
Khi cảm thấy tương đối an toàn, cũng nên tìm hiểu một chút để dễ dàng đào tẩu.
- Uy Tường Thiên Kiệt.
- Đây là đâu?
- Quốc Thiên vương phủ.
- Ngươi là Quốc Thiên vương?
Nàng cả kinh. Lãnh ngạo vô tình? Kiêu ngạo vô cảm? Có lộn không vậy? Hắn chính là vị vương gia lãnh tình trong lời đồn sao?
- Có gì không được sao?
Hắn thừa nhận rồi. Không tượng tượng nổi. Tại sao hắn... lại khác xa lời đồn thế?
- Ta mệt rồi, muốn đi ngủ. Ngươi đi ra đi.
- Đây là phòng của ta.
- Vậy hả? Vậy thì ngươi lên giường ngủ đi.
- Nàng muốn ta cùng nằm với nàng?
Mắt hắn lấp lánh ý cười nhìn nàng đầu ý vị. Nàng không nói gì, cho hắn một ánh mắt khinh thường rồi rời khỏi giường.
- Ngươi cứ việc ngủ trên giường, còn ta đã quen ngủ ngồi rồi.
Lời nói vừa dứt động tác liền nhanh chóng thực hành.
Nàng ngồi trên trường tháp theo kiểu ngồi thiền. Hàng lông mi dài khẽ nhắm, gương mặt nhẹ nhàng thanh thản khiến nàng càng trở lên dịu dàng.
Nàng ngủ rất ngon nhưng hắn lại không nỡ nhìn nàng như vậy. Nhẹ nhàng bước tới, hắn bế nàng lên rồi đặt lên giường. Bản thân cũng nằm cạnh ôm mĩ nhân mà ngủ ngon lành.
Đến khi đương sự biết chuyện, thì đã là việc của sáng hôm sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK