Chương 2: Về Việt Nam.
9h tối tại sân bay LuanDon,
Hai đứa tụi nó bước vào thì đã làm tâm điển của sự chú ý, nhưng hình như tụi nó ko quan tâm cho lắm về những gì đang sảy ra. Bước tên máy bay ngối vào hàng ghế vip, thì đập vào mắt nó là hình ảnh một tên con trai và một cô ả đang hôn nhau nhiệt tình, nó và Chun’s ko nói gì chỉ bước ngang qua và để lại duy nhất 2 từ:
-Rơ bẩn_ rồi nó và Chun’s đi về chỗ của hai đứa tụi nó và ngủ cho đến khi tiếng nói của cơ trưởng vang lên:
-Chuyế bay từ LuanDon_Anh đến Hà Nội_Việt Nam còn 5 phút nữa sẽ hạ cánh, mong tất cả các hành khách chở về chỗ ngồi thắt dây an toàn để máy bay chính thức hạ cánh.
Tiếng nói của ông cơ trưởng vừa dứt thì Chun’s tỉnh lay lay người nó cho no tỉnh.
-Này. Này dậy đi_ Chun’s gọi nó
-Cái gì. Máy đẻ yên cho tao ngủ_ nó vẫn đang ngái ngủ nói.
-Thôi mày dậy đi, máy bây sắp hạ cánh rôi.
Nó nghe nói đến máy bay, hạ cánh thì chợt nó tỉnh bưng, nẩy cẫng lên hét.
-Cái gì, sao nhanh vậy
-8 tiếng rồi đấy mày ơi, nhanh gì nữa –Chun’s giải thích
Nó chưa kịp nói gì thi ở đằng sau bỗng có tiếng nói của một thằng nào đấy phát ra làm nó bực mình.
-Đúng là ngủ như lợn, máy bay hạ cánh cơ trưởng thông báo như thế mà vẵn có thể lăn ra ngủ, thật là đáng phục._giọng nói đó là của hắn
Nó bắt đầu cảm thấy bực mình, quay lại ;
-Ê anh kia anh nói ai vậy hả. Nó chống tay ngang hông
-Thì còn ai ngoài cô nữa mà cô phải hỏi. Mặt hắn thản nhiên nghĩ rằng nó sẽ ko cãi lại được . Hắn đang cơ cười 1 mình thì bỗng nó lên tiếng.
-À thì ra từ nãy tới giờ anh đang nói tôi.
-Ừ bây giờ cô mới biết à. Hắn trống tay vào cằm nhìn nó nói.
-À, hóa ra là vậy. Tôi đang nghĩ mắt anh có bị làm sao ko mà anh nhìn tôi anh lai bảo là lợn.ít ra dáng tôi chuẩn hơn dàng mẹ mẹ anh đó.
-Cô ..ô..ô..: Hắn cứng họng chứ kịp nói gì thì nó đã chen ngang họng hắn.
-Gọi cô gì hả con, cô biết là cô đẹp rồi cô đẹp từ bé mà nên con ko cần phải như thế khi nhìn cô đâu. Nó nhìn đểu hắn rôi cùng Chun’s bước ra ngoài, vừa đi nó và Chun’s vừa cười làm cho hằn tức điên lên.
Vừa bước xuống máy bay 2 đứa tụi nó đã thành tâm điển của mọ ánh mắt và sự bàn tán.
-Trời ơi! Thiên thần mày ơi _NV1
-ừ! Đẹp thật đấy _ NV2
-Cũng thường thôi. Làm gì mà làm quá lên thế.NV3
Và còn rất nhiều nời bình luận khác nữa về tụi nó.
Hai đứa tụi nó ngắm cái sân bay một vòng rồi mắt Chun’s dừng lại tại mội chỗ có hai tràng trai đang đứng.
Chun’s lắp bắp kéo tay nó: -mày ơi ông Kay.
Nó vẫn ko hề để ý đến những gí Chun’s nói, hồn nhiên đáp lại một câu:-cay mày chốn tao ăn cái gì mà cay.
Chun’s hết kiên nhẫn gắt lên:-cái con này mày bị làm sao vậy tao bảo là ông Kay chứ ko phải tao ăn cái gì mà cay.
Nó vẫn thản nhiên tưởng con bạn mình nó đùa, nhưng khi nó nhìn lạ thì thấy ông anh hai giời đánh của nó đang đi cùng nột ngưới nào đó và sung quanh có rất nhiều con gái vây quanh.
-Chun’s sao hai lai ở đây.Nó ngơ ngác
-Sao thì làm sao mà tao biết được. Nói rồi Chun’s kéo tay nó đi
-Mày kéo tao đi đâu vậy con này
-Đi chốn chứ còn đi đâu, để ông ấy nhìn thấy thì tao mới mày chỉ cò đường chết: vừa nòi Chun’s vừa kéo tây nó đi.
Cố gắng luồn lách đi ra để Kay ko thể nhìn thấy, nó và Chun’s chạy ra ngoài bắt vội một chiếc taxi đi về nhà, lên xe xong nó và Chun’s mới thở phào vì thoát nạn.
Danh Sách Chương: