Tiếng gõ cửa đột nhiên dừng lại, trong nhà ngoài cửa lâm vào sự yên tĩnh đến chết lặng, chỉ có trái tim của Phương Du là còn đang nhảy lên bịch bịch bịch.
Sau khi định lại tinh thần, Phương Du mới phát hiện trên trán mình và trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.
Hắn chậm chạp vứt bỏ dép lê và đi cà nhắc từng bước một tiến lên.
Phương Du nhìn xem cái ống kính mắt mèo bên trên cửa chống trộm, hắn muốn nhìn xem một chút nhưng lại do dự vì không hạ nổi quyết tâm. Hắn vẫn còn có chút sợ hãi.
Do dự một hồi rồi Phương Du cuối cùng vẫn không có tiến lên, hắn trở về phòng ngủ của mình và nằm lỳ ở trên giường chơi điện thoại, nhưng tâm tư của hắn lại không ở nơi đây.
"Chẳng lẽ là một thằng nhóc lỳ lợm nào đó đang chơi đùa tác quái chăng?"
"Là do ta đã suy nghĩ quá rồi nhiều ư?"
"Nào có cái nguy hiểm gì nhìn không thấy đâu chứ!"
Phương Du thừa nhận chính mình có chút sợ hãi.
Không! Đây không thể gọi là sợ hãi được, mà đây gọi là đặt sự an toàn lên trên hết! Nếu thật sự có nhân viên chuyển phát nhanh hoặc là người hắn quen biết, khi gõ cửa cửa mà không có ai mở thì khẳng định sẽ điện thoại cho hắn.
Nếu như không phải thì…
Tóm lại là hắn không mở cửa là được rồi!
Phương Du cũng không nghĩ nhiều nữa mà chuẩn bị tìm ấm áp để hồi lại máu thì hắn đột nhiên nhìn thấy điện thoại tiến vào giao diện cài đặt.
"Trò chơi đang được cài đặt!"
"Đã hoàn tất khóa lại thân phận!”
“Số liệu được ghi vào hoàn tất, trò chơi mở ra!"
Giao diện Anime CG đẹp đẽ xuất hiện, mây đen bao phủ bầu trời, bóng ma khổng lồ trồi lên từ dưới mặt biển, sương mù xám bao phủ xuống và tàn phá kiến trúc, trông giống như là hong khô ngàn năm.
Hắc ám, rách nát, vĩnh hằng, tĩnh mịch.
Một vòng ánh lửa bỗng nhiên nở rộ ra và gào thét!
Hỏa diễm gầm thét và không sợ hãi nhào về phía hắc ám.
Sau đó hình ảnh dừng lại.
"Chúa cứu thế! Ngài đã chuẩn bị xong chưa?"
Phương Du sững sờ vì hắn đâu có download trò chơi này! Là vừa rồi tại thời điểm hắn không yên lòng mà đã không cẩn thận ấn vào download sao?
Hắn ngắm nhìn vài lần, ước chừng là trò chơi có cách chơi rất cũ. Nhưng mà…
"Phong cách này dường như còn tốt!"
Loại này tự động này xem ra cứ cày exp là được.
Vì đang nhàn rỗi nên Phương Du cũng không có trực tiếp xóa bỏ mà liền vào chơi.
Giao diện chính của trò chơi đơn giản nhưng không mất đi sự đẹp đẽ hiện ra tại trước mặt Phương Du.
"Vận mệnh rút ra!"
"Sứ đồ liệt biểu!"
"Vật phẩm vừa xem!"
Chỉ có ba loại còn cái khác đều đang đợi để mở ra.
Không có những đồ VIP hoa mắt, nhưng mấy chấm đỏ điểm không hết kia vẫn tương đối thoải mái cho Phương Du.
Nhưng hình như trò chơi này bị giản lược đến nổi có chút quá mức.
Nói rõ là ngay cả giáo trình tân thủ cũng đều không có, thứ có thể được là rất thấp.
Chờ chút, trò chơi này ngay cả cửa vào nạp tiền cũng không có, nó có lương tâm đến thế sao? Hay là nó đang ẩn giấu công năng nào đó bên trong?
Phương Du điểm vào vật phẩm vừa xem, chỗ này trống rỗng là rất hợp lý, nhưng cũng không thấy cửa vào nạp tiền.
Hắn lại nhấn vào giao diện nhập sứ đồ, quả nhiên trong này cũng là trống không.
Lại có một nhân vật! Đây là nhân vật được tặng ban đầu sao?
Ánh mắt Phương Du chìm xuống và lâm vào sự trầm tư.
Tên sứ đồ này làm sao lại có dáng vẻ rất quen mắt nhỉ?
Áo khoác màu đen, quần dài màu xám.
Áo khoác khóa kéo đã được kéo ra, làm lộ ra chiếc áo cơ sở màu trắng.
Cách ăn mặc như vậy để cho Phương Du yên lặng đứng dậy, hắn đi đến trước gương và ngắm chính mình bên trong.
Hắn đẹp trai tựa như vị “độc giả đại gia” vậy.
Nhưng đây không phải là trọng điểm.
Trọng điểm ở chỗ sắc mặt Phương Du không thay đổi mà nhìn chằm chằm vào chính mình trong gương, rồi hắn lại cúi đầu nhìn chằm chằm vào nhân vật bên trong trò chơi mà trầm mặc cả buổi.
"Cái tên nhân vật này không phải chính là ta hay sao?!!"
Chính mình vậy mà xuất hiện ở trong game rồi?
Chuyện này không thích hợp, ta cần xem lại một hồi!
Phương Du ấn mở thông tin của tên nhân vật này.
"Vận Mệnh Chúa Cứu Thế "
"Thể phách: 0.8 "
"Tinh thần: 1.5 "
"Thiên phú: Không "
"Kỹ năng: Không "
"Tuổi tác: 26 "
"Nghề nghiệp: Người viết lách bị vùi dập giữa chợ "
"Đánh giá: Nam nhân nhỏ yếu, tay trói gà không chặt. ( gạch đi ). Lãnh tụ của tổ chức Cứu Thế, điểm xuất phát của hết thảy vận mệnh, ngài là người được trời chọn."
"Tin tức này và còn có loại quần áo này…"
Không thể nói hoàn toàn tương tự, nhưng lại có thể nói là giống nhau như đúc! Sẽ không sai đâu!
Chẳng lẽ là…
Trái tim Phương Du lại không thể ngăn chặn mà nhảy lên bịch bịch bịch.
Đây là bàn tay vàng của ta sao?!!
#Lời Tác Giả: Sách mới sách mới! Cầu phiếu, cầu theo dõi! Xin nhờ, xin nhờ ~~~ (ω)