Giới thiệu linh tinh một hồi thì cuối cùng cũng bắt đầu biểu diễn, MC kích động hô lên "Các bạn đã chuẩn bị tốt để lên sân khấu chưa?"
Các thí sinh hô lên "Đã chuẩn bị tốt"
Thôi Âu Ninh mấp máy môi cho có, không có một tý khí thế nào
– Nhóm đầu tiên, chúng ta xin mời Công ty giải trí Văn hóa Lý quả
Toàn thể trường quay lập tức bùng nổ, cùng một loạt thanh âm "Oa, bắt đầu rồi sao", "Thật hồi hộp quá đi", "Ôi ôi, nhóm này siêu mạnh luôn ấy"
Lưu Nghi Vĩ run rẩy nói "Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ tiếp theo chính là tôi lên sân khấu"
Thôi Âu Ninh nói "Không phải đều là bốc thăm ngẫu nhiên sao"
Lưu Nghi Vĩ nói "Đâu phải, chúng ta đều biết thứ tự của mình, cậu không biết sao"
Thôi Âu Ninh nghiêng đầu nhìn về phía Vạn Trí
Vạn Trí còn đang uể oải vì máy quay không quay đến nơi, tức giận nói " Thôi Âu Ninh, trong đầu cậu ngoại trừ phân thì có thể có cái khác không, chúng ta là nhóm thứ 19, diễn ngay sau Lâm Hi Tịch"
Thôi Âu Ninh thấy phía dưới đang quần ma loạn vũ làm ra vẻ cầu nguyện nói " Nam mô a di đà phật, con lạy chín phật mười phương nhóm tiếp theo không phải mình" cảm thán nói "người trẻ bây giờ kĩ thuật diễn thật tốt"
Thôi Âu Ninh nhìn Lưu Nghi Vĩ đang khẩn trương hỏi " Tôi có thể mạo muội hỏi cậu một câu được không, chút nữa cậu biểu diễn tiết mục gì vậy"
Lưu Nghĩ Vĩ nói "Tôi trong nhóm nhảy, lát nữa sẽ biểu diễn vũ đạo"
– Vậy cậu có biết tôi lên sân khẩu biểu diễn cái gì không?
Nam sinh đầy dấu hỏi chấm, nhưng giáo dưỡng tốt đẹp khiến hắn kìm câu chửi thề mà hỏi lại "Cậu không biết sao, cậu không phân nhóm à?"
Thôi Âu Nhìn nghiêng đầu nhìn về phía Vạn Trí,
Thôi Âu Ninh hôm nay như uống phải thuốc giả, làm cho Vạn Trí phiền muốn chết, cậu ta cảm thấy mình bị chơi nhưng lại không có chứng cứ, chỉ có thể tức giận nói "Con mẹ nó, cậu bây giờ còn không biết lên sân khấu diễn cái gì, cậu ăn nhầm phải cái gì thế?"
Thôi Âu Ninh không nói chuyện, Lưu Nghi Vĩ thấy Vạn Trí tức giận như vậy, ngượng ngùng hòa giải nói "Ha ha ha, cậu xem trang phục như vậy, cũng là trong nhóm nhảy đi"
Thôi Âu Ninh cúi đầu nhìn trang phục gật đầu tán thành nói "Tôi cũng cảm thấy vậy"
Dứt lời hắn vỗ bả vai nam sinh bên cạnh nói "Thế nào, có buồn cười không, có thấy bớt hồi hộp không, cố lên nhé"
Lưu Nghi Vĩ: Không có buồn cười tý nào, tôi thấy sợ quá!
Nhóm thứ nhất lên sân khấu thoạt nhìn như trẻ vị thành niên, quả nhiên khi giới thiệu, một người 17 còn một người mới 16
Thôi Âu Ninh lớn hơn bọn họ cả chục tuổi không nhịn được nở nụ cười hiền từ. Hắn năm tuổi đã bắt đầu quay phim, thời thơ ấu cùng cả thanh xuân đều cống hiến cho điện ảnh, đoàn làm phim nhiều người, lục đục với nhau cũng không ít, hắn là cô nhi, từ nhỏ đã phải dựa vào chính mình, lớn lên thành thục hơn rất nhiều so với những người đồng trang lứa. Hơn nữa hắn nhập vai rất sâu, mỗi khi đóng kiểu nhân vật nào đều phảng phất như tự mình trải qua, dần dần có đạo diễn chê cười hắn, nói một thanh niên mới hai mấy tuổi mà linh hồn lại như thể tám chục tuổi.
Tóm lại là, người già xem trẻ nhỏ ánh mắt tràn ngập tình thương cùng lòng bao dung
Tiền đề là bọn họ không thể cứ hát nói mãi như thế
Thôi Âu Ninh nhìn hai đứa nhỏ trên sân khấu, giống y như con khỉ nhảy tới nhảy lui, tay thì cầm microphone miệng thì lặp đi lặp lại một câu
Thôi Âu Ninh một chữ cũng nghe không hiểu, nhưng bên dưới sân khấu lại vô cùng náo nhiệt, Lưu Nghĩ Vĩ cùng Vạn Trí đều không nhịn được lẩm nhẩm theo bài hát.
Bọn họ biểu diễn kết thúc, các lão sư bắt đầu nhận xét, Thôi Âu Ninh quay qua hỏi Lưu Nghi Vĩ "Bọn họ vừa mới ở trên sân khấu hát cái gì vậy?"
Lưu Nghi Vĩ kì quái hỏi "Rap đó, có vấn đề gì sao?"
Vạn Trí ngồi bên cạnh đẩy hắn "Thôi Âu Ninh, cậu yếu nhất là rap đó, chút nữa đừng làm tôi mất mặt"
Thôi Âu Ninh xoay người hỏi "Thế tôi mạnh nhất là cái gì"
Hắn vừa hỏi câu này, Vạn Trí theo bản năng nghĩ hắn đang khoe khoang hoặc là khiêu khích, nhưng vẻ mặt Thôi Âu Ninh lại thập phần nghiêm túc thành khẩn, giống như thật sự không biết điểm mạnh của mình.
– Cậu ca hát với nhảy thì miễn cưỡng đạt đi, so với tôi thì kém hơn một chút
Thôi Âu Ninh nhìn Vạn Trí chớp chớp mắt. Vạn Trí bị hắn nhìn đến chột dạ "Cậu nhìn cái gì thế"
– Tôi tự hỏi một vấn đề
– Cậu lại đang nghĩ lung tung rối loạn cái gì thế?
– Cậu cảm thấy tôi có thể dùng ý niệm học ca hát cùng vũ đạo trước khi lên sân khấu không?
Gì cơ? Vạn Trí cho rằng mình bị Thôi Âu Ninh đùa giỡn
Nhưng sự thật thì, ca hát nhảy múa là điểm đen trí mạng của hắn.
Ca hát không cần phải nhắc, cùng một bài hát nhưng vào tay hắn lại cho ra một phiên bản hoàn toàn mới. Còn nhảy, nói đến cùng thì Thôi Âu Ninh không phải là kiểu tứ chi không phối hợp, lúc hắn quay phim võ thuật đánh nhau cũng không tồi. Thậm chí vào năm mười ba tuổi vì mở rộng tiền đồ, hắn còn cố ý dùng tiền tiết kiệm từ lúc quay phim lên Thiếu Lâm Tự bái sư học nghệ. Nhưng Thôi Âu Ninh lại không thể nhảy được, ngày trước quay một bộ phim điện ảnh có một đoạn cùng nữ chính khiêu vũ đơn giản, Thôi Âu Ninh cố gắng hết sức vẫn dẫm chân chân nữ chính ba ngày, đến điệu nhảy đơn giản nhất cũng không thể học đừng nói gì đến Street Dance, Latin, Tango.
Cho nên người trong nghề đều đạt thành ý tưởng chung, nhân vật cần phải diễn vũ đạo đều tránh xa Thôi Âu Ninh
Mà hiện tại, khoảng 2 tiếng sau, Thôi Âu Ninh sắp phải lên sân khấu biểu diễn ca hát nhảy múa.
Hắn đánh giá Vạn Trí không thể nào bây giờ dạy hắn nhảy, vẫn nên dựa vào chính mình. Xuất phát từ niềm tin không thể ngồi im chờ chết, Thôi Âu Ninh quyết định lên mạng xem có gì hắn có thể học được không
Ngay lúc đó, nhân viên thông báo đến giờ nghỉ ngơi, Thôi Âu Ninh tính toán đi tìm chỗ cất điện thoại vì hắn tìm khắp cả người đều không thấy điện thoại đâu.
Hắn đi theo hành lang lúc qua đi lang qua WC thì nghe thấy tên của mình
– Oa, Thôi Âu Ninh cùng Vạn Trí thật sự đến sao, thật hài quá đi mất
– Đúng thế, hai người họ là thí sinh lớn tuổi nhất đi, một người 26, một người 27 thật sự quá buồn cười
– Tốt xấu gì cũng là tiền bối đã ra mắt, tiết mục cũng không quá khó coi đi
– Lúc trước ta có xem Vạn Trí biểu diễn, thật sự hoàn toàn không được, không hiểu chương trình gọi hai người họ đến làm gì
– Còn không phải đến xào nhiệt độ sao
– Bọn họ mà có nhiệt độ để xào sao, toàn là mấy thứ linh tinh vớ vẩn
– Vạn Trí thì tôi không biết, nhưng Thôi Âu Ninh thì thật sự không được, tôi nói các cậu nghe, ha ha ha buồn cười chết mất, ngày trước Thôi Âu Ninh diễn vai thị vệ, kĩ thuật diễn thật sự quá kém, đầu gỗ so với hắn còn tốt hơn, ai cũng nói kỹ thuật đều quá kém, không biết có thể kém thành dạng gì được
– Thôi Âu Ninh không được, Vạn Trí coi như cũng có tý nhiệt đi, nếu không thì cũng quá thảm
– Cho nên tôi nói xào nhiệt độ ấy, Vạn Trí cùng Thôi Âu Ninh ngày trước cùng nhau ra mắt, vẫn luôn không có nhiệt độ gì, tách ra một cái, đường ai nấy đi, thì Vạn Trí khá khẩm hơn, Thôi Âu Ninh chả có danh tiếng gì, hiện tại Vạn Trí không còn nhiệt, đồng đội trước kia cùng nhau xuất đạo, đây là đều vì tạo đề tài
– Cậu nói xem, khi chúng ta đến tuổi như bọn họ có phải hay không cũng thảm như vậy?
– Không thể nào, Thôi Âu Ninh chính là loại ra quảng trường nhảy người ta cũng không muốn nhận, chúng ta lại tốt hơn Vạn Trí nhiều
Thôi Âu Ninh nghe mấy người trẻ tuổi bàn tán cười đùa, thờ ơ tiếp tục đi về phía trước
Đẩy cửa nhà kho ra, bên trong vẫn giống hệt như lúc hắn rời đi, trên tủ đựng đồ hoàn toàn không có gì cả, hắn bị Vạn Trí lay tỉnh trên sofa trong phòng, trên đó cũng không có gì cả. Bởi vì sofa quá thấp, cách mặt đất tầm 10 cm, Thôi Âu Ninh không thể không cúi xuống xem phía dưới có gì hay không. Lúc Vạn Trí đi tới thấy Thôi Âu Ninh đang chống mông sờ tới sờ lui dưới gầm sofa.
Vạn Trí hoàng sợ "Cậu đang làm cái gì thế?"
Thôi Âu Ninh thu thay, vẫn quỳ trên mặt đất vỗ vỗ quần áo dính đầy bụi, mặt không đổi sắc nói "Luyện uốn dẻo đó"
Vạn Trí: Tôi tin cậu thì gặp quỷ
Thôi Âu Ninh hỏi " Cậu có biết di động của tôi ở đâu không?"
– Di động của chúng ta trước khi tham gia show đều bị quản lý tịch thu rồi, cho đến khi chương trình kết thúc đều không có di động" Vạn Trí nghi ngờ hỏi " Thôi Âu Ninh hôm nay cậu bị sao thế?"
– Vẫn tốt đi
Vạn Trí thấy hắn như thế thiếu chút nữa quên mất việc chính, một hồi sau mới nhớ ra "Đúng rồi, hiện tại nhanh đến trường quay"
– Không phải đang trong giờ nghỉ sao
– Xảy ra chuyện rồi
Thôi Âu Ninh nâng mí mắt, nghe Vạn Trí nói "Cậu có biết ảnh đế cùng tên với cậu không, cùng tên Thôi Âu Ninh mà kĩ thuật diễn đặc biết tốt ấy"
– Biết
– Anh ta chết rồi, vừa có tin tức rạng sáng nay anh ta bị tai nạn giao thông, đưa đi cấp cứu nhưng không kịp, đã tuyên bố tử vong"
Thôi Âu Ninh chớp chớp mắt
Vạn Trí thấy hắn chậm rì rì há mồm, chậm rì rì nói từng chữ "Đã biết"
Vạn Trí không thể tưởng tượng nổi người đối diện không hề có phản ứng gì "Sao cậu bình tĩnh thế"
– Bằng không thì sao?
– Đồ máu lạnh. Vạn Tri mắng một cậu "Tôi cũng lười nói cậu. Hiện tại chương trình muốn làm một cái lễ truy điệu tại trường quay để cọ nhiệt, nhanh tới đó thôi"
Các người đều muốn cọ nhiệt, còn không biết xấu hổ nói hắn máu lạnh
Thôi Âu Ninh đem những lời này nuốt xuống
Vạn Trí thoạt nhìn thật sự rất ghét Thôi Âu Ninh, thông báo xong một câu cũng không nói thêm mở cửa đi trước. Ở phía sau, Thôi Âu Ninh nhìn vật hắn mới từ phía dưới sofa tìm thấy, đó là một lọ thuốc ngủ, bên trong không còn viên nào. Hắn chết vì tai nạn giao thông, còn thân thể này là tự sát
Thôi Âu Ninh đi đến thùng rác bên cạnh hành lang, do dự một lát, đem lọ thuốc ngủ vứt đi.
Phòng trang điểm mở ra, bên trong chỉ còn hai ba thí sinh đang chỉnh trang, những người khác đã sớm tới trường quay.
Trong gương ánh sáng lập lòe, phản chiếu hình ảnh Thôi Âu Ninh trang điểm người không ra người, quỷ không ra quỷ. Cũng trôi qua mấy tiếng, lớp trang điểm dần nhạt đi, lộ ra làn da khỏe mạnh, ánh mắt rạng rỡ cùng đôi môi ửng đỏ
Tên Thôi Âu Ninh này danh tiếng không bằng hắn nhưng lại đẹp hơn hắn nhiều
Trong khoảnh khắc xảy ra tai nạn, đối với Thôi Âu Ninh mà nói có kinh ngạc cũng có giải thoát. Nhưng hắn chưa từng nghĩ tới, ông trời không cho hắn chết, mà hắn lại trọng sinh trên một người đã tự sát trùng họ trùng tên.
Có lẽ ông trời cảm thấy kĩ năng diễn xuất của hắn tốt, cho hắn tiếp túc sự nghiệp trong một cái thân xác khác sao?
Từ lúc bị Vạn Trí lay tỉnh trên cái sofa đến lúc tìm thấy lọ thuốc ngủ, Thôi Âu Ninh vẫn luôn có cảm giác hốt hoảng không rõ ràng, mà giờ phút này loại cảm giác hốt hoảng đột nhiên tan biến, tựa như tỉnh giấc khỏi giấc mộng dài, sương khói mịt mù cũng biến mất.
Hắn cuối cùng cũng cảm nhận được, chính mình đang đứng tại chỗ này, lớp vải nilon thô ráp dán lên da, mũi ngửi thấy mùi mỹ phẩm ngọt gắt, tai nghe thấy tiếng nhân viên hậu trường bàn tán khe khẽ
Chính là cảm giác tỉnh dậy sau giấc mộng dài
Trong đầu Thôi Âu Ninh thoáng qua rất nhiều thứ, mà ở cuối cùng là tiếng la của nhân viên hậu trường
– Thôi Âu Ninh
Nhân viên hậu trường kêu lớn "Còn thiếu mỗi cậu thôi đó, nhanh về chỗ ngồi"
Thôi Âu Ninh lên tiếng, nhanh chóng trở về chỗ ngồi
Đạo diễn đang cầm mic chỉ đạo "Sau khi chúng ta làm lễ truy điệu xong, sẽ đăng lên weibo chính thức, các cậu biểu hiện cho tốt vào". Ông ta nhìn vào trong tệp kịch bản lại nói "Trong số các thí sinh, có phải hay không có người tên Thôi Âu Ninh"
Vô số ánh mắt đều dừng trên người Thôi Âu Ninh. Thôi Âu Ninh vừa mới đến khó hiểu quay sang nhìn Vạn Trí. Vô số ảnh mắt lại chuyển sang người Vạn Trí
Vạn Trí không muốn là tâm điểm chú ý trong những lúc thế này " Thôi Âu Ninh cậu nhìn tôi làm gì"
Đạo diễn giơ tay, ánh mắt dừng trên người Thôi Âu Ninh "Chính là cậu, lễ truy điệu ảnh đế trùng họ trùng tên với cậu, cái này chính là tâm điểm không thể lãng phí, cậu nhanh xuống đây chuẩn bị một chút, lát nữa sẽ đọc điếu văn"
Những ánh mắt dừng trên người hắn đều kẹp dao giấu kiếm, tràn đầy ghen ghét.
Thôi Âu Ninh:....Kỳ thuật tôi cũng không muốn đọc điếu văn cho chính mình.