Mục lục
Đàn Ông Đều Quỳ Dưới Váy Tôi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quản lý cùng những người còn lại nhanh chóng ra ngoài, còn không quên dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn Tường Vy, ý bảo cô phục vụ cho thật tốt, không được đắc tội với hắn ta.

Người đàn ông ra hiệu cô ngồi xuống ghế sô pha, rót một ly rượu, lấy ra một viên thuốc cho vào lắc lắc đưa vào tay cô, ra lệnh: "Uống."

Khuôn mặt trang điểm tỉ mỉ của Tường Vy trở nên trắng bệch. Cô cầm lấy chén rượu trong tay người đàn ông, đầu ngón tay họ chạm vào tay mang đến cảm giác vô cùng lạnh lẽo.

"Uống." Hắn một lần nữa lặp lại càng âm thanh vang lên càng lạnh lẽo hơn.

Tường Vy miễn cưỡng nghe theo. Không biết cô đã uống bao nhiêu, hết chén này tới chén khác, thần chí dần trở nên mơ hồ, hàng loạt hình ảnh trước mắt mờ ảo dần.

Cô biết mình không thể thoát được rồi.

Tường Vy cảm thấy ngày càng nóng, hơi thở trở nên nặng nhọc hơn, đầu choáng váng khó chịu. Đôi bàn tay nắm chặt lại thành quyền, móng tay in sâu vào da thịt tạo nên đau đớn nhưng cũng không khiến cô tỉnh táo hơn chút nào.

Một hơi thở nam tính phả vào cổ khiến cô tê dại, ngọn lửa trong người càng cháy lớn hơn. Đôi bàn tay không an phận đặt ở eo cô bắt đầu di chuyển, trong nháy mắt cả người Tường Vy trở nên mềm nhũn không có sức lực. Cô khó chịu đến phát điên, cảm giác như bị ném vào lò than nóng hổi.

Trong rượu đã được cho thêm thuốc kích dục, hiệu quả đến rất nhanh.

Dây thần kinh cô tê dại, dục vọng dần bao bọc, nhấn chìm lý trí của cô vào vũng đầm lầy.

Ngay tức khắc, nụ hôn nóng bỏng ập xuống, đại thiếu gia kia ngang ngược tách môi cô, lưỡi hắn luồn vào trong. Bàn tay nóng bỏng của hắn lại bắt đầu tìm kiếm nhiều hơn, hắn khẽ vén tà váy mỏng của cô lên, nhẹ nhàng vuốt sống lưng cô.

Tường Vy khẽ run người, trong phút chốc thần trí tỉnh táo vung tay đẩy người đàn ông ra.

Cổ tay cô chợt đau nhói, bàn tay đã bị người đàn ông nắm chặt, đưa đến bên môi. Đôi môi mỏng khẽ mở, hắn ngậm lấy một ngón tay cô, đầu lưỡi thuần thục quấn quanh, theo ngón tay, liếm vào lòng bàn tay.

"Khó chịu sao?" Người đàn ông khẽ hỏi, hơi thở hắn thoang thoảng mùi rượu, bao phủ ở giữa hai người, vô cùng nóng bỏng.

Tường Vy dùng sức muốn thoát ra càng bị người đàn ông ghì chặt vào lồng ngực.

Hắn cười cười, choàng chiếc áo vest lên người cô, bế Tường Vy xuống lầu, mở cửa vứt vào trong xe.

Trên đường, đã sớm không còn ồn ào náo nhiệt, chỉ có vài bóng người lập lòe hiện lên.

Một thành phố xa hoa hiện đại như vậy, cô luôn tự hỏi: Tại sao đèn đường buổi tối lại không đủ sáng, chỉ có thể soi được bóng người mờ mờ.

Tường Vy yếu ớt ngã vào lồng ngực rắn chắc của hắn.

Không khí cuối thu hơi lạnh, từng cơn gió không ngừng lùa qua những tòa nhà cao tầng nơi đây.

Người đàn ông thuê một phòng trong khách sạn, thả Tường Vy xuống chiếc giường mềm mại, mặt cô nóng bừng bừng, môi bị cắn đến trắng bệnh, thần trí mơ hồ.

Thuốc kích dục đã ngấm sâu vào cơ thể, hơi thở Tường Vy càng lặng lề. Đôi môi lạnh đặt xuống nụ hôn bá đạo, lưỡi hắn luồn lách khắp khoang miệng, mặt cô càng thêm đỏ ửng thiếu không khí, một lúc sau há miệng thở dốc.

Một đôi bàn tay to lớn ấm áp chen lấn vào vạt áo ngủ của cô, mò mẫm vuốt ve, cuối cùng dừng ở trước ngực.

Dùng chút sức lực còn sót lại muốn một lần nữa đẩy hắn ra. Nhưng lực đạo con mèo này bị hắn chụp lấy, hắn tháo cà vạt xuống cột chặt tay Tường Vy.

Người đàn ông cởi hết nút áo của cô ra, đẩy áo ngực lên cao. Rời khỏi môi cô, hôn dần xuống xương quai xanh để lại những vết đỏ ửng trên làn da trắng, kích thích dục vọng người khác.

"Ưmm.. ưm.. ư.. Nóng.. ưmm.."

Hắn xé chiếc váy của Tường Vy vứt xuống sàn nhà, tay còn lại mò vào trong quần cô, đầu tiên hắn vuốt ve bờ mông căng tròn, rồi cởi quần quần lót xuống.

Hắn đã ấn chặt người cô, vén váy lên, cắn nhẹ lên vành tai mềm mại, Tường Vy rên rỉ vài tiếng.

Người đàn ông đè lên người cô, thân thể mạnh mẽ cọ xát, dồn nén, khiến dục vọng ngày càng như lửa nóng.

Hắn cầm một chân cô, vắt lên hông mình. Dục vọng nóng bỏng đặt ở nơi bí ẩn của Tường Vy, không chút do dự, mạnh mẽ tiến vào.

Màng trinh bị phá rách khiến nỗi đau đớn ập đến, Tường Vy cao giọng thét: "Đ.. đ.. a.. đau.. u.. a.. a.. Mau bỏ ra."

Cô chưa kịp thở thì hắn đã lại dùng sức tiến thật sâu, chạm thật mạnh vào trong cơ thể cô không chút thương tiếc.

Toàn thân Tường Vy căng cứng, cô không dám cử động, ngay cả hô hấp cũng thấy thật khó chịu.

Đau đến cứng người, cô ngẩng đầu, cắn môi đau đớn, miệng rên rỉ.

Mẹ kiếp! Tên chó điên này!

Đau quá..

Đêm thật dài..

Lúc sáng dậy Tường Vy thờ thẫn nhìn xung quanh, cô cố giữ bình tĩnh hít một hơi thật sâu, nhưng trong lòng không giấu được sự chua xót, kinh tởm chính bản thân mình.

Lần đầu tiên, cô cảm thấy chua xót đến vậy, bất lực chấp nhận số phận của mình.

Nước mắt vô thức rơi xuống, Tường Vy dùng tay quệt đi, cười khổ một tiếng.

Cô không cam lòng.

Cô không thể sống như này nữa, không thể để kẻ khác tùy ý dẫm đạp.

Ông trời sẽ cho cô cơ hội chứ?

Tường Vy ngẩng đầu nhìn trên mặt tủ.

Chiếc thẻ ngân hàng được đặt ở vị trí bắt mắt, cùng kèm tờ giấy ghi chú mật khẩu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK