~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại Âu Dương gia...
"Ta muốn ra ngoài!ta muốn ra ngoài!"-Âu Dương Tiểu Mạc khóc lóc kêu."Tiểu thư không được,lão gia về sẽ mắng chúng tôi mất"-một hầu gái nói."Vậy ta về sẽ mách cha các người không chăm sóc tốt cho ta,làm ta khóc,sẽ đuổi các ngươi đi"-Âu Dương Tiểu Mạc tức giận nói."Tiểu...tiểu thư chúng tôi xin lỗi,cô cứ phân phó đi ạ,chúng tôi chỉ có thể dựa vào Âu Dương gia mà kiếm miếng ăn thôi,không thể bị đuổi được"-chúng hầu gái khóc lóc thưa."Thôi được rồi ta sẽ không méc cha,các người phải để cho ta ra ngoài,ta sẽ trở về trước cha,được không"-Tiểu Mạc đúng điệu bộ cô chủ nói.Lũ hầu gái chưa kịp phản ứng gì cô đã chạy vụt đi.Tới đường lớn...kíttttttttttt,tiếng người lái xe oang oang trong xe"bộ cô không có mắt à"."Tôi...tôi xin lỗi"-Tiểu Mạc sợ hãi trả lời. Thật trùng hợp,người ngồi sau xe chính là Thượng Quan Vân Tường,trên tay hắn có cầm một thứ!A,đó chẳng phải ảnh của Tiểu Mạc sao?"Có chuyện gì vậy?"-Thượng Quan Vân Tường hỏi."Có một cô gái suýt va vào xe thưa tổng tài"-tên lái xe trả lời.Cô gái!Hắn nhìn ra ngoài qua khung cửa xe,thật giống...thật sự quá giống.Đó chẳng phải là bảo bối của hắn sao?Hắn vội mở cửa xe đi nhanh tới"cô gái,em có phải con gái của Âu Dương Bắc Tịnh".Tiểu Mạc run rẩy trả lời"Đúng,nhưng sao anh biết ba tôi"."Tôi là đối tác làm ăn của ba em và cũng là chồng tương lai của em,nào,lên xe tôi đưa em về,ngã rất đau đó!"-hắn âu yếm nói,nhẹ nhàng nhấc bổng cô lên xe."Chồng tương lai?Ta lại đã có chồng tương lai sao?Thật chẳng hiểu nam nhân này!"-cô gái nhỏ suy nghĩ.Tên đàn ông này,hắn tự tin đến vậy sao?Một cô gái nhỏ chỉ mới 18 tuổi,hắn thì sao,cũng đã tới 27 tuổi.Ông chú a,ngươi thật sự đã tự tin quá rồi.Hắn ta chính là"chồng tương lai"của cô gái ấy.