[Ồn ào,ồn ào]
-Xin cho qua,có chuyện gì sao?_Tiểu Hạ chen lấn trong đám người đông đúc ấy
-Là Hứa Tuyết Vi,cậu ta đột nhiên ngất ra đây đó!_một học sinh nói
-Sao các cậu không đưa cậu ấy tới phòng y tế?Hứa Tuyết Vi,để tôi đưa cậu đi!_Tiểu Hạ đỡ Hứa Tuyết Vi dậy đưa tới phòng y tế
Tại phòng y tế...
-Cô Triệu,cậu ấy không sao chứ ạ?_Tiểu Hạ lo lắng
-Tư Hạ,em yên tâm,cô bé chỉ mệt quá thôi,nghỉ ngơi chút,không sao,em vào thăm bạn đi cô có chút việc!_Cô Triệu nói
-Em cảm ơn cô!_Tiểu Hạ kính cẩn
.........
-Hứa Tuyết Vi,cậu không sao chứ!_Tiểu Hạ hỏi
-Uhm,không sao?Mình chỉ là nhớ Tâm Hà quá nên cũng không ăn uống đầy đủ,còn thức muộn nữa,trước đây chỉ có cậu ấy là chơi với mình thật lòng,bây giờ cậu ấy đi rồi,mình không có bạn,Tư Hạ,mình... có thể làm bạn cậu không?_Hứa Tuyết Vi rưng rưng nước mắt.
-Cậu...thật sự muốn vậy sao?Uhm...vậy thì...làm bạn của nhau vậy!Chào mừng cậu!_Tiểu Hạ vui vẻ bắt tay
-Cảm ơn_Hứa Tuyết Vi cười nhưng trong lòng vẫn thầm nghĩ_"Không ngờ cậu ta nhẹ dạ như vậy,ha"
-Cậu đỡ chưa?Mình đưa cậu về lớp nhé!_Tiểu Hạ ân cần
-Uhm!_Hứa Tuyết Vi nhẹ nhàng
—————Một lát sau,tới cửa lớp——
Hiện tại,Vân Phong đang đứng đợi ở ngoài,không hề chú ý tới hai người họ.
-Tư Hạ,mình đột nhiên hơi khát,cậu lấy nước cho mình được không?_Hứa Tuyết Vi sờ cổ họng,mặt nhăn nhó
-Khát sao?được rồi cậu đợi ở đây,mình đi lấy cho cậu._Tiểu Hạ vội chạy đi
Hứa Tuyết Vi nhanh chóng di chuyển tới gần Vân Phong.
-Phong à!_Cô ta thân mật gọi
-Đừng gọi tôi một cách thân mật như thế!_Vân Phong lạnh lùng nói
-Cậu,cho mình một cơ hội được không?Tống Tư Hạ đó có gì tốt hơn mình chứ?Mọi thứ,tất cả điều kiện của mình đều hoàn toàn phù hợp với cậu mà._Hứa Tuyết Vi bám lấy cánh tay của Vân Phong
-Cậu lại có thể so sánh với Tiểu Hạ?Cậu,đều thua xa cậu ấy,bớt hoang tưởng đi!_vẫn là sự lạnh lùng ấy,Vân Phong đáp lại.
-Tuyết Vi,mình mang nước tới đây!_Tiếng Tiểu Hạ gọi từ xa
Nghe vậy,Hứa Tuyết Vi nhanh chóng ôm lấy Vân Phong không buông
-Hứa Tuyết Vi!Cậu làm gì vậy?Buông tôi ra!Buông ra!_Vân Phong một mực gỡ bỏ
Bộp!Tiếng bình nước rơi xuống,lăn trên nền đất.
-Vân Phong...Tuyết Vi...hai cậu...huhu..._Tiểu Hạ nhìn thấy mà không kiềm nổi nước mắt,vụt chạy
-Tiểu Hạ,không như cậu nghĩ đâu!_Vân Phong đẩy Hứa Tuyết Vi ngã đuổi theo Tiểu Hạ
Chân dài nên cậu ta đuổi rất nhanh,thoắt đã tóm được cô ấy.
-Tiểu Hạ!Nghe mình giải thích đã!
-Không nghe!Mình không muốn nghe!
-Không như cậu nghĩ đâu!
-Mình tưởng cậu thích mình thật,nay,nói bảo bối này,mai lại bảo bối kia,còn Hứa Tuyết Vi,mình còn tưởng cậu ta thật sự xem mình là bạn...rốt cuộc các cậu coi mình là cái gì?hả,cậu nói đi!
-Là cậu ta đột nhiên ôm mình đó!Thực chất,mình chưa từng dám nghĩ tới người cin gái khác ngoài cậu mà!
-Ha,mình có thể tin sao?Cậu đường đường là một nam thần vạn người mê lại có thể như thế mà vì mình sao?
-Mình thật sự thích cậu mà!
-Cậu lấy gì để đảm bảo điều đó?
-Cậu,đi theo mình._nói rồi Vân Phong kéo tay Tiểu Hạ đi,tới đại sảnh của trường,cậu ta nhấc cánh tay của cô ấy giơ lên và nói to
-Tôi xin thông báo với toàn bộ học sinh tại trường trung học A,Tống Tư Hạ chính là bạn gái của tôi,chúng tôi đã đính hôn,tôi sẽ không nhận bất cứ một lá thư nào từ nữ sinh trong trường,bởi vì,trong tim của tôi đã có cậu ấy!
-Cậu..._Tiểu Hạ bất ngờ đến không nói lên lời
Học sinh ở dưới thi nhau bàn tán,kẻ sung sướng người khóc lóc,ghen tỵ
-Cậu đã tin chưa?_Vân Phong nắm lấy tay Tiểu Hạ nói
-Tạm tha cho cậu đó_Cô gái nhỏ nhắn ấy cười tươi,nụ cười như một ánh nắng rực rỡ
Hứa Tuyết Vi vì chuyện này mà bị fan của Vân Phong tẩy chay phải ở nhà tĩnh dưỡng.
—————hi!xin chào các độc giả,dạo này ad bận ôn thi 10 nên ra chap trễ quá thời hạn,hi vọng các cậu đừng trách và tiếp tục ủng hộ truyện của mình nhớ,à còn phải đóng góp ý kiến để truyện mình hay hơn nữa nhé!Gàm-sa-hăm-mi-ta!!!!—————-