• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 20 : Chuốc say giở trò

- Giúp mình... Cứu mình...Bạch Nhược Hi!!!


Ánh Linh gọi cô là Bạch Nhược Hi?


Thân phận của cô đã hoàn toàn bị bại lộ.


Bạch Nhược Hi toan muốn nói thêm điều gì đó liền cảm thấy một luồng gió lạnh buốt bất ngờ phả mạnh tới.



Copy từ web τАмliлh247.мe


Mỗi lần người đó xuất hiện, không gian xung quanh cô đều trở nên lạnh lẽo khác thường.


Quỷ hồn của Ánh Linh chợt rú lên một tiếng, sau đó hoảng sợ bò thật nhanh ra bên ngoài cửa sổ, hoàn toàn mất hút.


Đông Phương Nguyệt Bạch hừ lạnh, trên tay cầm roi da, đứng bên cạnh Bạch Nhược Hi, trừng mắt đe dọa.


Đến lúc này cô mới cảm thấy tứ chi hoạt động trở lại bình thường, bèn nhẹ nhàng thở phào một tiếng.


Đông Phương thu roi vào trong tay áo, một chân chống lên trên giường, chau mày nhìn cô:


- Ta sẽ đưa cho nàng vật này, đảm bảo đám quỷ hồn không dám tùy tiện quấy nhiều nàng nữa.



Đọc tiếp tại TАмliπh247.me nhé !


Vừa nói, Đông Phương vừa đặt tay lên trên đỉnh đầu, đoạn giật mạnh một cọng tóc dài của mình xuống, đem đặt vào trong lòng Bạch Nhược Hi.


- Nhược Hi, như chúng ta đã hẹn, mười hai giờ đêm nay ta sẽ tới đón nàng.


Bạch Nhược Hi không còn tâm trí nào nghĩ đến buổi tiệc tối nay nữa, cô lắc đầu, vẫn nhất tâm từ chối:


- Xin lỗi. Tối nay tôi có chút việc cần phải giải quyết. Đông Phương, tôi không thể nhận lời.


Dứt câu, mặc kệ Đông Phương Nguyệt Bạch còn đứng đờ đẫn ở trên giường, cô liền mở cửa bước ra bên ngoài.


Bạch Nhược Hi nắm chặt lấy tấm thẻ của Từ Hy Vũ, nhất định cô phải lôi tội ác của anh ta ra ánh sáng, bắt Từ Hy Vũ cùng đồng bọn quỳ rạp dưới bia mộ của Ánh Linh.


Trong một căn biệt thự mini xa hoa, tráng lệ, nằm cách trường Đại học Y Trùng Khánh không xa, Từ Hy Vũ cùng hội bạn thân đang cùng nhau nhảy múa, vui chơi trác táng.


Biệt thự mini này là nơi ở tạm thời của anh ta. Ông lão Từ Vạn Tam yêu con trai hơn hết, sắm sửa cho anh ta không thiếu bất cứ thứ gì. Chỉ tội không thể hái sao trên trời mà đem xuống nữa!


Mạc Lan, một trong những người bạn lớn của Từ Hy Vũ, trên ray cầm ly rượu vang, nhẹ nhàng lắc lắc:


- Anh Hy Vũ, chẳng phải anh nói rằng đêm nay sẽ có một con thỏ non khác tới đây hay sao?


Từ Hy Vũ há miệng, nhả ra một làn khói trắng, cười cợt đáp:


- Chờ chút nữa, anh đã hẹn cô ta tám giờ tối nay. Xem ra, chúng ta sắp sửa được ăn thịt thỏ rồi đấy


Cung Thiên cười ha hả, đã lâu lắm rồi cậu ta chưa được chạm vào đàn bà, nhất là cảm giác được khoái chí hoan lạc với đám cỏ non chưa nếm qua mùi đời.


Trong tiếng nhạc náo nhiệt, đám sinh viên cùng nhau múa hát, thác loạn thâu đêm, vui vẻ hưởng thụ cuộc sống giàu sang mà hiếm ai có được.


Cộc... cộc...


Ngoài cửa lớn có tiếng gõ vang lên đều đều.


Từ Hy Vũ đưa tay ra hiệu cho đám bạn im lặng, đoạn mở cửa ra xem xét.


Bạch Nhược Hi mặc một chiếc váy voan xẻ đùi, bó sát vòng eo thon nhỏ, trước khe ngực có một đường rạch quyến rũ. Khuôn ngực cao vút, tròn đầy lấp ló sau lớp vải mỏng hấp dẫn.


Hai mắt Từ Hy Vũ lập tức trầm đục.


Anh ta nuốt một ngụm nước bọt, vòng tay mở rộng cửa, phấn khởi mà nói:


- Mời vào, mời vào. Em là Bối Ngọc phải không?


Bạch Nhược Hi gật nhẹ đầu, không quên đưa mắt đảo qua một vòng trong phòng khách.


Hiện tại có khoảng mười hai người ở đây, toàn bộ đều là những người Bạch Nhược Hi không hề quen biết. Nếu Từ Hy Vũ và hai gã hung thủ còn lại có quen biết nhau, ắt hẳn chúng đều tụ tập ở đây cả.


Cung Thiên trông thấy người đẹp non tơ mơn mởn trước mặt, lập tức chạy vù ra, động tác săn đón thấy rõ.


- Ai dà, người đẹp ở đâu đến đây? Nào, mời em uống với anh một ly!





Đến khi thấy cô đã say mèm, hai má đỏ ửng, bước chân loạng choạng, Từ Hy Vũ lúc này mới nhếch miệng cười thâm hiểm.


Anh ta bước đến bên cạnh Bạch Nhược Hi, đoạn vòng tay bế bổng cô, vác lên trên vai.


- Chuộc lỗi đâu đơn giản như thế này, phải không?





----------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK