• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Xoài + Nho



Beta: Thuỷ Tiên



Giang Độ Độ và ba chàng trai cùng nhau đi về nơi ghi hình, lại là một căn nhà lớn kiểu vườn hoa có bãi cỏ lớn, màu xanh thấp thoáng, hoa và cây cối tươi tốt, mặt cỏ cũng được chỉnh sửa vô cùng đều đặn, ở giữa dùng đá cuội trải ra một con đường nhỏ hẹp, hai bên con đường nhỏ lắp đặt đèn đường thấp bé, trên bãi cỏ còn có bàn đu dây màu trắng.



Điều kiện xung quanh trông lãng mạn vô cùng.



Giang Độ Độ đánh giá tổ chế tác của chương trình này cao thêm một bậc, hơn nữa, để thuê một biệt thự có vườn hoa lớn như thế này ở nơi tấc đất tấc vàng như thành phố Thượng Hải rồi tiến hành cải tạo, không hổ danh là Truyền hình Long Hà hào phóng trong truyền thuyết.



Thẩm Diệc và Triệu Tri Minh đi trước dẫn đường cho Giang Độ Độ, Đỗ Tống xách theo hành lý của Giang Độ Độ đi theo phía sau.



Thẩm Diệc quay đầu lại, dùng tiếng phổ thông không lưu loát nói với Giang Độ Độ: “Em là cô gái đến cuối cùng, những người khác đã đến vào buổi sáng rồi.”



Giang Độ Độ hơi ngại ngùng: “Xin lỗi, chuyến bay hơi trễ.”



Thẩm Diệc xua tay, không quá để ý nói: “Không sao, mọi người đều hiểu mà, chuyện thường xảy ra.”



Bốn người đi vào nhà mới phát hiện ra những cô gái khác đang ngồi trên ghế sô pha nói chuyện phiếm, nhìn thấy có người đến thì vội vàng đứng dậy chào hỏi.



Hai đám người mặt đối mặt.



Ánh mắt của Giang Độ Độ vội đảo qua ba người, cô nhận ra ba nữ khách mời.



Người lớn tuổi nhất có lẽ là ngôi sao nữ tài trí Chu Tư Dĩnh đi theo con đường chị đại, hai người còn lại theo thứ tự là ngôi sao nữ với gương mặt trẻ con – Từ Ưu thanh thuần đáng yêu và nữ diễn viên hài Vu Tử Mỹ.



Hình tượng cũng như là phong cách của ba người này không giống nhau, nếu đi cùng các chàng trai thì quả thật rất tuyệt vời, nhưng Giang Độ Độ suy nghĩ cả nửa ngày cũng không sao nghĩ ra được, ekip chương trình bỏ cô vào đây rốt cuộc là nhìn trúng hình tượng nào của cô vậy?



Chẳng lẽ là vì cô flop nhất ư?



“…”



Sau khi ba ngôi sao nữ nhìn thấy Giang Độ Độ thì đều ngẩn ra một lúc, cô gái này đẹp quá vậy?



Thoáng chốc, cả ba người đều thấy khó chịu, các cô tới đây là để xào CP tăng độ nổi tiếng chứ không phải tới đây làm phông nền cho người khác.



Vốn tưởng rằng ba chàng trai và ba cô gái, tính cách hình tượng của ba ngôi sao nữ khác nhau, mỗi người có nét riêng, sau khi thành CP với các chàng trai thì mỗi người sẽ thu hút được một khối lượng khán giả yêu thích hình tượng của mình.



Hay nói cách khác, do có hình tượng khác nhau nên từng người sẽ tự phát huy, tính cạnh tranh thấp nên không ai bị ai áp đảo.



Thế nhưng, cô gái mới tới này đẹp đến nỗi trái với lẽ thường, đứng cạnh cô mà chỉ cần nhạt nhoà một chút thôi thì sẽ trở thành người qua đường ngay, khó có người không bị cô áp đảo.



Bản chất của giới giải trí là cái giới chỉ nhìn mặt, người đẹp thì tự dưng khán giả sẽ yêu thích và có ấn tượng tốt. Nếu có thể thu hút được một lượng lớn fans tạm thời dựa vào hình tượng, thì nhờ vào nhan sắc cũng đồng nghĩa với thắng đậm, nhất là nét đẹp vượt lên trên lẽ thường như thế này, cả già lẫn trẻ đều mê mệt.



Khi một chương trình không có đối thủ đáng gờm [*] thì mọi người sẽ tự do phát huy khả năng, nhưng một khi đấu với một đối thủ mà chẳng ai ngờ tới, vậy thì không vui nữa rồi. Bởi nào ai biết được đối thủ sẽ đè bẹp bạn ở đâu, bạn còn chẳng làm theo được.



[*]
Nguyên văn là 黑马: dùng để chỉ những người vốn không được đánh giá cao nhưng lại có sức mạnh tiềm tàng khiến người ta không ngờ tới.



Có người phụ nữ nào thích bị áp đảo bởi nhan sắc của người khác đâu?



Chứ đừng nói là ngôi sao nữ. Bình thường xuất hiện trong một hoạt động đã phải vắt óc suy nghĩ cách ăn diện, sợ sẽ thành người làm nền rồi bị người khác lấn át hết.



Huống chi bây giờ còn có thêm một cô gái, cũng đồng nghĩa với việc sẽ có một cô bị bỏ lại không có CP.



Vấn đề ai bị bỏ lại vẫn đang bỏ ngỏ, nhưng rõ ràng là sức mạnh huỷ diệt của Giang Độ Độ vô cùng lớn. Sự xuất hiện của cô mang theo áp lực mà mắt thường cũng có thể thấy, và áp lực này được áp vào ba người Chu Tư Dĩnh.



Máy quay đã quay lại một cách chân thực phản ứng của tất cả mọi người. Thứ đạo diễn cần chính là sự chân thực này. Khi đối diện với người rất có khả năng là tình địch, thì mỗi một biểu cảm nhỏ nhặt và cảm xúc tự nhiên lại thành ra như vậy của mỗi người rất đáng xem, đặt vào thân phận ngôi sao thì lại càng thú vị hơn nữa.



Giang Độ Độ không hề ngốc, thoáng cái đã hiểu rõ tình hình. Nếu như vừa bắt đầu chương trình không xếp ai với ai thành một đôi mà lại là tập trung mọi người cùng nhau, ở trong cùng một phòng thì ý tứ đã rất rõ ràng rồi.



Mọi người tha hồ kết duyên… tha hồ yêu đương.



Phải nói là ekip tâm cơ thật đấy, ba nam bốn nữ, đừng để chiêu bài bị lộ rõ như vậy chứ, nó thể hiện quyết tâm muốn gây chuyện chứ còn gì.



Phải biết rằng, trong một chương trình yêu đương không có người ghép thành đôi cùng, ba người khác giới đều không thích mẫu người như bạn mà còn bị khán giả cả nước chứng kiến. Tất cả mọi người sẽ cảm thấy bạn không có sức hút nên mới không có ai chọn. Với người bình thường, đây đã là một điều hết sức xấu hổ rồi chứ đừng nói tới người nổi tiếng.



Dù sao thì, để không mất mặt trước các khán giả cả nước thì phải tranh giành một chút thôi.



Đối với khán giả, họ thích xem những chương trình ghép đôi, fans thích ghép CP những ngôi sao mà mình yêu thích. Bình thường nếu ghép CP không cẩn thận thì sẽ bị chửi, bây giờ có thể thoải mái tưởng tượng, không chỉ có thể ghép CP mà còn có thể dự đoán kết cục [*] nữa.



[*]
Nguyên văn là 买股: dùng để ẩn dụ về việc fan đoán CP đi tới cuối cùng.



Thảo nào Tống Đắc Ý nói chương trình này khả năng nổi tiếng rất cao, đúng là khá nổi đấy.



Giang Độ Độ đã có thể thấy được được cảnh tượng fans của mỗi người đánh xé nhau rồi.



Chẹp chẹp, mưa máu gió tanh.



Nhưng mà, sự sắp xếp này với Giang Độ Độ đúng là đáng giá đấy chứ!



Cô chẳng muốn ghép CP với ai cả, cũng không muốn quay cảnh yêu đương trước mặt khán giả toàn quốc, lại càng chẳng muốn làm bàn đạp cho người khác, cho nên…



Thiết lập của ekip quả đúng là kiểu thiết kế riêng dành cho cô. Tất cả những phiền não của cô đều được giải quyết dễ dàng. Tới khi người khác lập CP yêu đương thì cô sẽ nghỉ ngơi, ăn dưa, thư giãn và giải trí mỗi ngày trong chương trình.



Kể ra thì, ban đầu trong hợp đồng mà cô ký với chương trình có nói rõ cô chỉ cần xuất hiện luân phiên không quá bốn tập, bốn tập không ngắn mà cũng chẳng dài, nhưng nhìn thế nào cũng thấy không đủ để yêu đương.



Vả lại, Tống Đắc Ý gọi điện thoại yêu cầu cô ghép CP với tiểu thịt tươi, sau khi Giang Độ Độ từ chối thì Tống Đắc Ý cũng không gọi điện lại để thuyết phục cô nữa.



Bây giờ nghĩ kỹ lại thì lại thấy ở đây đâu đâu cũng khó hiểu.



Thoáng chốc, trong lòng Giang Độ Độ có một dự đoán.



Mấy người trong phòng đều có suy nghĩ của riêng mình, Giang Độ Độ hoàn hồn lại rồi nhanh chóng cười chào hỏi với mấy cô gái: “Chào mọi người, em là Giang Độ Độ.”



Dù sao thì Chu Tư Dĩnh cũng lớn tuổi nên biểu lộ thoải mái khéo léo nhất, cô ta kéo Giang Độ Độ ngồi lên sô pha rồi lại rót một cốc nước cho cô, vừa cười vừa giới thiệu cho cô:



“Chị là Chu Tư Dĩnh, chị gái bên trái chị là Từ Ưu, chị gái ngoài cùng là Vu Tử Mỹ.”



”Chào cô Chu, cô Từ, cô Vu.” Tham vọng mưu sinh của Giang Độ Độ rất cao. Dù rằng tuổi tác thực tế của mấy ngôi sao nữ này lớn hơn cả cô, gọi một tiếng “chị” cũng không quá nhưng là con gái mà, chẳng ai thích người ta gọi mình là chị cả. Gọi là “chị gái nhỏ” thì hơi sến, gọi “cô” là cách gọi ổn nhất.



Chu Tư Dĩnh bị Giang Độ Độ chọc cười, vội vàng nói: “Em gọi chị là chị Dĩnh được rồi, còn hai cô ấy…”



Từ Ưu cong môi, trên má ẩn hiện một chiếc lúm đồng tiền đáng yêu, cô ta chỉ vào mình và Vu Tử Mỹ bên cạnh: “Fans của chị đều gọi chị là Từ Từ, cô ấy là Đại Mỹ, em thì sao? Biệt danh của em là gì?”



Giang Độ Độ suy nghĩ một lúc, fans của cô á hả, chỉ toàn gọi cô ấy là… thánh đẹp và công chúa.



Hừm… Công chúa thì không cần giải thích rồi, ý của thánh đẹp là vẻ đẹp thịnh thế.



Hai cái biệt danh này, cái nào Giang Độ Độ cũng không thể nói ra được, cuối cùng nói ra một biệt danh chẳng có gì mới mẻ: “Mọi người gọi em là Độ Độ đi ạ.”



Chu Tư Dĩnh gật đầu, đột nhiên nghĩ tới gì đó nên thử hỏi:



“Về phần mấy chàng trai, trên đường các em trở về có lẽ đã tự giới thiệu rồi nhỉ?”



Ba chàng trai vẫn đứng ở cửa, nghe thấy câu nói của Chu Tư Dĩnh, Thẩm Diệc và Triệu Tri Minh lần lượt đi tới, chỉ có Đỗ Tống là nhìn Giang Độ Độ một cái, khẽ nói một câu: “Tôi giúp cô ấy mang đồ lên tầng trước.”



Giang Độ Độ: “… Cảm ơn.” Quên mất còn có cái gã này.



Thẩm Diệc cười mờ ám, ba cô gái đều yên lặng một lúc.



Lúc này đột nhiên Triệu Tri Minh nói: “Giới thiệu rồi, với lại Đỗ Tống và Độ Độ còn là bạn bè nữa.”



“Thật sao?” Trong sự kinh ngạc của Từ Ưu chứa đựng chút vui mừng khó ai nhận ra, sau đó nhận thấy bản thân mình phản ứng hơi quá nên vội vã nói thêm: “Vậy thì trùng hợp quá nhỉ?”



“Là rất trùng hợp, tôi cũng không ngờ sẽ gặp Đỗ Tống ở đây.”



Giang Độ Độ là người cuối cùng tới biệt thự nhưng nhìn phản ứng của Từ Ưu thì có lẽ trước đó đã xảy ra gì đó mà cô không hề hay biết, điều có thể nhìn ra là Từ Ưu có chút hứng thú với Đỗ Tống.



Mặc kệ là có ý thật hay là giả vờ diễn để xào CP, Giang Độ Độ không muốn xen vào một chút nào cả. Xem ra cô phải tìm thời gian thích hợp để nói ra suy nghĩ của mình với Đỗ Tống rồi.



Nhưng Giang Độ Độ cảm thấy khả năng Từ Ưu có ý với Đỗ Tống là thật. Dù sao thì cảm xúc chân thật của con người và diễn xuất vẫn có sự khác biệt, điều này thì Giang Độ Độ vẫn có thể nhìn ra được.



Đã thế Đỗ Tống còn đẹp trai nữa, không chỉ đẹp trai mà còn phong độ, thuộc kiểu lạnh lùng.



Đỗ Tống đi từ trên tầng xuống, Vu Tử Mỹ vỗ vào vị trí bên cạnh, gọi Đỗ Tống tới ngồi, cô ta vừa cười híp mắt vừa hỏi: “Vừa nãy Triệu Tri Minh nói em và Giang Độ Độ là bạn tốt, các em quen nhau lâu rồi à?”



Thế nhưng Đỗ Tống không hề ngồi cạnh Vu Tử Mỹ mà dừng lại bên cạnh Thẩm Diệc rồi chen chúc ngồi xuống: “Là rất lâu rồi.”



Sau đó, không có sau đó nữa.



Vu Tử Mỹ: “…”



Giang Độ Độ nhìn mà tặc lưỡi ngạc nhiên. Đây là cô gái thứ hai có hứng thú với Đỗ Tống rồi. Đúng là đẹp trai thì không còn công bằng, là ông hoàng thẳng thắn, dù có vô cảm với các chủ đề bàn tán nổi tiếng trong giới giải trí cũng chẳng thể cản được sự ngưỡng mộ của các cô gái dành cho anh ta.



Bởi vì ông hoàng nhạt nhẽo Đỗ Tống chẳng thấy ngại ngùng chút nào, anh ta ngồi vững vàng bình tĩnh như thường, mọi người không khỏi dời tầm mắt về phía Giang Độ Độ với hy vọng cô sẽ đáp lại câu hỏi của Vu Tử Mỹ, làm dịu đi cảnh tượng đáng xấu hổ này.



Giang Độ Độ: “…”



Vấn đề là câu hỏi này của Vu Tử Mỹ khiến bản thân cô rất ngại, nếu như thật sự giải thích thì phải nói tới bạn trai cũ Lục Thác của Giang Độ Độ, thế này thì nói làm sao bây giờ?



Cô chẳng muốn nhắc tới Lục Thác chút nào cả.



“… Đúng là rất lâu rồi ạ.” Giang Độ Độ nói một cách nhạt nhẽo.



Vu Tử Mỹ: “…”



Mọi người: “…”



Ngay tại lúc này, cổng biệt thự mở ra từ bên ngoài, một người đàn ông mặc đồ tây tươm tất và đeo kính đi vào, chào hỏi nhiệt tình với bảy người, sau một lúc chào hỏi mới bắt đầu đi vào vấn đề chính.



Triệu Tư Diên cầm thẻ ghi chú rồi đọc: “Chào mọi người, tôi là NPC Triệu Tư Diên của
“Nhà trọ tình yêu”, dưới đây là quy định tôi đưa ra cho mọi người.”



“Quy định một: Cả khách mời nam và nữ cùng sống trong nhà trọ tình yêu.”



“Quy định hai: Nhà trọ tình yêu cho phép tự do yêu đương.”



“Quy định ba: Mỗi tối, khách mời nam và nữ được gửi tin nhắn rung động nặc danh.”



“Quy định bốn: Có hoạt động buổi hẹn hò…”



Sau khi Triệu Tư Diên đưa điện thoại dùng để gửi tin nhắn rung động cho mọi người thì vẫy tay nói chúc mọi người may mắn, sau đó, anh ta rời khỏi biệt thự.



Giang Độ Độ: “…” Hoá ra thật sự là NPC thôi à.



Quy định được công bố, dự đoán của Giang Độ Độ trở thành sự thật, thật sự là nhóm tự do, tự do yêu đương này.



Mấy năm gần đây, chương trình về các ngôi sao giả vờ làm người yêu và chương trình quan sát yêu đương thật của người chưa có kinh nghiệm đều có đủ. Không ngờ rằng, năm nay đài Tôm Hùm [*] lại có ý tưởng khác, tạo ra chương trình quan sát ngôi sao yêu đương thật sự.



[*] Cách gọi của đài Truyền hình Long Hà.



Chương trình này của đài Tôm Hùm không thể gọi là không gan dạ được, phải biết rằng, khác biệt giữa yêu giả và yêu thật vô cùng lớn. Ngôi sao yêu đương thật trong chương trình có lợi mà chẳng có hại gì với chương trình, nhưng với ngôi sao thì lợi nhuận cao cũng đồng nghĩa với rủi ro cao.



Một điều bất lợi là sập hình tượng.



Những người ăn cua đầu tiên nếu không bị cua kẹp thì sẽ được thưởng hậu hĩnh. Hơn nữa, đội hình ngôi sao trong mùa này đúng là được đấy… Đương nhiên là trừ người flop như cô ra.



Sau khi Triệu Tư Diên rời đi thì Giang Độ Độ lên tầng sắp xếp đồ đạc, vừa mở cửa phòng ra thì cô sững sờ trong thoáng chốc.



Hoá ra bốn cô gái lại ở cùng nhau, ngủ giường tầng.



Khiến người ta tức giận chính là, căn biệt thự to như thế này mà lại để cho bốn người chen chung trong một căn phòng. Khỏi phải nói, lại là mánh khóe của ekip chương trình đây mà.



Những cảm xúc nhỏ nhặt giữa con gái và phản ứng cỏn con xuất hiện vì con trai…



Ôi.



Giang Độ Độ tới trễ, chỉ còn lại một chiếc giường dưới cạnh cửa dành cho cô. Nhưng bản thật cô lại rất hài lòng với nó, giường dưới tiện, không cần leo lên trèo xuống, bớt việc. Cô cởi giày lăn lên giường, thở phào nhẹ nhõm.



Đúng lúc Vu Tử Mỹ đi vào: “…”



Vẻ ngoài Vu Tử Mỹ xinh đẹp, cười mà không nói gì thì cũng đã khiến người ta thấy vui. Vừa rồi ở dưới tầng cô ta không nói nhiều nhưng sau khi về phòng thì lại giống như máy phát thanh, rất thân thiết như bạn bè lâu năm.



“Độ Độ, căn phòng trang trí đẹp ghê, đều là màu hồng nhạt, em nhìn mà xem, ngay cả giường cũng màu hồng nhạt, đúng là màu sắc của con gái, chị thích lắm.”



Giang Độ Độ im bặt, tại sao một cô gái vừa mới thoát khỏi thời kỳ tuổi teen như cô lại không thích màu hồng nhạt nhỉ? Màu đen không ngầu à? Xanh nõn chuối không đẹp sao?



Cô lại nghe thấy Vu Tử Mỹ nói với vẻ hơi thất vọng: “Haiz, trên mạng nói cô gái mà thích màu hồng nhạt thì đều là gái già, chị mới hai mươi tư thôi, gái già héo mòn online.”



Giang Độ Độ: “…” Tự mình đâm vào lòng mình cũng được hả?



Trời đất ơi… Xem ra cô vẫn chưa bước vào thời kỳ gái già.



Bữa tối là do Chu Tư Dĩnh và Thẩm Diệc cùng nhau nấu, Vu Tử Mỹ cũng giúp một tay, hai cô gái và một chàng trai nấu ăn trong nhà bếp, Giang Độ Độ chỉ nghĩ thôi cũng đã biết tia lửa bắn tung tóe rồi.



Ôi, xem ra đúng là cô thích hợp làm một quần chúng ăn dưa xuất sắc.



Ngồi ăn bữa tối cũng là một môn học, ai ngồi gần ai, ai muốn ngồi cùng ai, cuối cùng ai ngồi cùng ai, tất cả đều rất đáng chú ý.



Giang Độ Độ đặt mông ngồi vào chỗ ngoài cùng, sau đó cũng chẳng hề di chuyển, nhìn những người còn lại anh tới tôi đi mà giành chỗ ngồi khiến cô thấy choáng váng.



Cuối cùng là Giang Độ Độ ngồi đối diện với Đỗ Tống, Triệu Tri Minh ngồi bên cạnh.



Chu Tư Dĩnh ngồi cạnh Đỗ Tống đối diện với Triệu Tri Minh.



Thẩm Diệc ngồi bên tay phải của Triệu Tri Minh đối diện với Từ Ưu, Vu Tử Mỹ ngồi cạnh Từ Ưu, đối diện không có ai.



Hay nói cách khác, rất có khả năng Chu Tư Dĩnh là một trong những người có ý với Đỗ Tống và Triệu Tri Minh.



Giang Độ Độ đoán Đỗ Tống là người mà Chu Tư Dĩnh có hứng thú, do Đỗ Tống đẹp trai hơn Triệu Tri Minh, lại còn nổi tiếng hơn Triệu Tri Minh.



Năm nay Đỗ Tống hai mươi ba tuổi, Chu Tư Dĩnh ba mươi tư.



Ôi, yêu đương với ông chú già ở cái xã hội bây giờ đã không còn phổ biến nữa rồi, mọi người chỉ thích cún con tuổi nhỏ thôi.



Nhưng mà… giỏi phết anh em của tôi ơi, ban đầu cô tưởng Đỗ Tống là double kill, nhưng mà không ngờ lại là triple kill.



Giang Độ Độ càng ngày càng cảm thấy chương trình này thú vị rồi, thật ra việc quan sát biểu cảm nhỏ nhặt và phản ứng xuất hiện theo bản năng trên cơ thể mỗi người ở cự ly gần cũng rất có ích cho diễn xuất.



Giang Độ Độ: … Có ai ngờ mình lại học được kỹ năng diễn xuất trong một chương trình tình yêu đâu chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK