Xung quanh thoáng chốc náo nhiệt lên, nhưng Tạ Nguyên Nghi dù bị đoàn người vây quanh vẫn duy trì tư thế bình tĩnh như trước. Chiếc kính lớn đeo trên mắt gần như che khuất đi phân nửa gương mặt cô, mọi người chỉ có thể thấy được nụ cười tao nhã cô lộ ra mà thôi.
Kiều Xảo thấy nhiều người vây quanh như vậy thì không muốn đi qua góp vui che chắn cô thêm mà cùng trợ lý ngồi xuống chỗ của mình.
Nàng nhìn Tạ Nguyên Nghi hào phóng giao lưu một vòng với mọi người xung quanh thì khóe miệng cũng không khỏi cong lên một nụ cười yếu ớt. Trong suy nghĩ của nàng, nữ thần chính là như vậy, tuy là công việc bận rộn quấn lấy không buông, nhưng mà vĩnh viễn đối xử ấm áp với người khác, chưa bao giờ đối xử như bề trên không coi ai ra gì.
Dù sao nơi này là đài truyền hình, không phải sân bay mênh mông, tất cả mọi người đều biết chừng mực, tình cảnh chỉ sôi nổi một chút rồi lập tức khôi phục lại yên tĩnh. Rất nhanh mọi người đều trở về vị trí và cương vị riêng của mình, chuẩn bị tiến vào trạng thái làm việc.
Hai vị MC với tâm trạng háo hức đang nói vài lời mở màn trước màn ảnh, Kiều Xảo và một nữ phụ khác thì ngồi cạnh nhau cùng chờ đợi để lên sân khấu. Chờ một lát nữa thứ tự lên sân khấu thì người đầu tiên là Tạ Nguyên Nghi, sau đó là nam chính Hàn Viễn An, cuối cùng mới là diễn viên phụ Kiều Xảo.
Tất cả đều tiến hành dựa theo kịch bản. Nội dung và lượt lên hình của Kiều Xảo tương đối ít, có điều tuy nàng không quá hiểu về show truyền hình, nhưng cũng vui vẻ ở một bên nhìn Tạ Nguyên Nghi và nhóm MC nói chuyện phiếm, trêu ghẹo nhau.
Một nghệ sĩ thành công là người giống như Tạ Nguyên Nghi vậy, không chỉ có diễn xuất tốt, mà cách nói chuyện cũng thật khiến người ta khâm phục. MC đưa ra từng áp lực nhưng cô đáp câu nào chắc câu đấy, lời nói ra dí dỏm tới mức khiến mọi người đều ôm bụng cười thật to nhưng lại không đánh mất đi sự chuẩn mực.
Kiều Xảo nhìn Tạ Nguyên Nghi, hai mắt đều sắp bắn ra ngôi sao rồi.
Trong lúc nghỉ ngơi giữa giờ thì Quý Oánh đưa nước cho Kiều Xảo, nhìn trái nhìn phải thấy không có ai thì nhẹ nhàng nói bên tai nàng "Đợi lát nữa chị chú ý một chút"
Kiều Xảo không rõ lắm nhìn Quý Oánh.
Quý Oánh nghẹn họng, lại nhìn bốn phía xung quanh một chút, "Vừa rồi chị vẫn luôn nhìn Tạ Ảnh hậu, chờ lát nữa tốt nhất là vẫn nên giảm bớt lại, một chút khi ghi hình chính thức sẽ có nhiều người, bị người có dụng ý xấu thấy được thì không tốt"
Mặt Kiều Xảo thoáng chốc đỏ lên. Vừa rồi ánh mắt của nàng có bao nhiêu si mê đây, ngay cả Quý Oánh ở dưới sân khấu còn nhìn ra nữa... Không nhìn nổi nữa, không nhìn nổi nữa, Kiều Xảo lắc đầu, quạt quạt xua đi hơi nóng tỏa ra trên mặt, âm thầm trói lại lòng si mê trong trái tim này, chưa ghi hình xong không cho phép xuất hiện!
Sau đó Kiều Xảo vẫn luôn đặc biệt kiềm chế bản thân, cố gắng không nhìn về phía Tạ Nguyên Nghi. Đến khi hai người tái hiện lại cảnh kinh điển trong phim thì Kiều Xảo biểu hiện rất tốt, nhưng sự mất tự nhiên rất nhỏ trong đó vẫn bị Tạ Nguyên Nghi nhìn rõ trong mắt.
"Em căng thẳng hả?" Sau khi diễn tập kết thúc, Tạ Nguyệt Nghi thấy Kiều Xảo và trợ lý ngồi trong góc không ngừng uống nước thì đi tới, quả nhiên, mặt nàng lại đỏ rồi.
Kiều Xảo thấy Tạ Nguyên Nghi đi tới thì nghĩ đến màn diễn vừa rồi nàng thật sự không diễn được như ý muốn, ngay lập tức có chút xấu hổ.
"Vâng, có một chút" Kiều Xảo vân vê tay, buổi chiều nhất định phải điều chỉnh trạng thái thật tốt, không thể vì chuyện này mà làm ảnh hưởng đến hiệu quả của chương trình được.
"Thật ra em diễn rất ổn, chị ở cách em cũng gần nên nhìn ra em có chút không thoát vai được" Tạ Nguyên Nghi cười vui vẻ, "Không có gì hết đâu, em cứ xem như lúc chúng ta đang diễn ở trường quay ấy, đừng tạo cho mình áp lực quá lớn"
"Vâng, cám ơn tiền bối, em nhớ kỹ rồi"
Buổi chiều ghi hình chính thức, trong phòng ghi hình vô cùng náo nhiệt. Fan ngồi kín trên hàng ghế khán giả, họ đem theo bảng tiếp ứng, mong chờ idol nhà mình lên sân khấu.
"Chu Viễn anh biết không, có một bộ phim mà em đã đợi gần nửa năm, bây giờ cuối cùng đã phát sóng rồi!" Sau khi MC Trương Văn Văn nói lời chào thì dẫn đầu ném ra "áp lực", chuẩn bị dẫn dắt nhóm khách mời xuất hiện.
"Đương nhiên là anh biết rồi! Là "Hoàng hậu Nghi Chương" có đúng không, anh cũng rất rất mong chờ bộ phim này của năm nay! Các thành viên của tổ chế tác thì không cần phải nói nhiều nữa rồi, các diễn viên thật sự là đỉnh cao của sắc đẹp" Chu Viễn vô cùng ăn ý mà phối hợp với Trương Văn Văn.
"Hì Hì, hôm nay chúng tôi đã mời toàn bộ các diễn viên tới trường quay rồi đây!"
Dưới sự nhiệt tình và những tiếng thét chói tai của khán giả, Tạ Nguyên Nghi đi đầu dẫn nhóm khách mời nhộn nhịp lên sân khấu. Khi Kiều Xảo từ sau hậu trường đi ra thì ngoài ý muốn phát hiện bên dưới thế mà lại có một vài fan của nàng.
Nhìn các fan vung tay hô to, hò hét cổ động cho mình, lần đầu tiên Kiều Xảo cảm nhận được thành tựu của ngôi sao. Nàng chậm rãi để mình thả lỏng ra dưới ánh đèn và vô số máy quay, trạng thái có tốt hơn so với buổi sáng.
Phần của Tạ Nguyên Nghi là điểm nổi bật nhất nên MC tất nhiên sẽ không chịu buông tha một chút bát quái nào, đặt câu hỏi mà fan tiếp ứng trường quay chờ mong nhất, mà phản ứng của Tạ Nguyên Nghi vô cùng nhạy bén, đưa ra câu trả lời cẩn thận rồi lại khiến người khác không có dữ liệu nào để đào sâu thêm nữa. Mọi người tuy có mất mát nho nhỏ nhưng cũng vô cùng khâm phục năng lực đối đáp siêu phàm của Ảnh hậu đại nhân.
" 'Hoàng hậu Nghi Chương' là bộ phim mà tất cả mọi người đều biết đến, chế tác hoàn mỹ, gần như là từng bức tranh được tái hiện lại. Các đạo diễn quả thật là dùng thái độ làm phim để hoàn thành đại chế tác này, vì vậy cũng để lại rất nhiều cảnh quay kinh điển, chúng tôi đã chọn ra trong đó một vài đoạn làm thành VCR, xin hãy nhìn lên màn hình lớn nào—"
Trên màn hình lớn phát lại tám cảnh quay. Sự thật chứng minh lúc đó đoàn làm phim chi rất nhiều tiền cho trang phục, đạo cụ, đồ đã tốt còn muốn tốt hơn là một quyết định chính xác, không chỉ phục dựng hình ảnh của bối cảnh thời bấy giờ đến mức tối đa, mà kỹ năng diễn xuất của các diễn viên cũng khiến người ta cảm thấy nhập tâm hơn.
VCR phát xong, khán giả nhiệt liệt vỗ tay. MC cho khán giả bình chọn, chọn ra hai cảnh quay mà họ hi vọng các diễn viên sẽ tái hiện lại trên sân khấu này nhất.
Trong số các khán giả tham gia thì đa số là nữ giới, không nằm ngoài dự đoán của tổ chương trình, gần như phân nửa người tham gia đều chọn cảnh Yên Liễu ngã vào lòng Hoàng hậu, cảnh thứ hai là Đế Hậu đoạn tuyệt nhau.
Những người khác thì đứng dạt ra hai bên, trên sân khấu bây giờ chỉ còn lại Kiều Xảo và Tạ Nguyên Nghi. Tạ Nguyên Nghi mỉm cười cổ vũ cho Kiều Xảo, làm nàng nhớ tới lời nói vừa rồi mà cô dành cho mình, cả người nàng đều nhẹ nhõm xuống, cũng nhoẻn miệng cười đáp lại.
Hình ảnh hai người bốn mắt nhìn nhau được cùng lúc cả fan và tổ chương trình chụp lại, sau khi đăng lên mạng thì kéo đến một trận tiếng thét chói tai. Nhóm fan CP vui mừng hớn hở, khua tay múa chân, rất nhiều người qua đường cũng sôi nổi bấm like, dù sao hai mỹ nhân chung một chỗ đều khiến cho người ta cảm thấy đây là cảnh đẹp ý vui.
Kiều Xảo ngã vào trong lòng Tạ Nguyên Nghi. Không có trang phục nặng nề như lúc quay phim, hôm nay Kiều Xảo và Tạ Nguyên Nghi đều mặc trang phục mỏng mùa hè, Kiều Xảo ngã vào trong lòng Kiều Xảo như vậy, cánh tay trần của cả hai dán vào nhau.
Nhiệt độ cơ thể của Tạ Nguyên Nghi xuyên qua làn da tan vào mạch máu của Kiều Xảo, hôm nay độ đậm nhạt nước hoa mà cô xịt vừa phải, rất dễ ngửi. Kiều Xảo gần như rùng mình lên, nhưng lúc này nàng đã nhập vai, hòa vào tình cảm của nhân vật, thoáng chốc kích động nàng đến nước mắt lưng tròng chảy ra.
"Yên nhi..." Cánh tay ôm Kiều Xảo của Tạ Nguyên Nghi lại siết chặt thêm vài phần. Chiếm được thiên hạ này thì sao, thời khắc người thân nhất của mình rời đi thì cô lại hoàn toàn thúc thủ vô sách (*). Cô ôm gắt gao người trong lòng, khát cầu số phận có thể xua tan đi trò đùa này, để Yên nhi của cô ở lại.
(*) Thúc thủ vô sách: Không còn cách nào khác, không thể trốn thoát, bó tay chịu thua.
Một hàng nước trong veo từ khóe mắt Tạ Nguyên Nghi trượt xuống, giọt nước mắt tựa như có thể kể ra hết cả cuộc đời này cô, nó lướt qua cằm, nhỏ xuống xương quai xanh của Kiều Xảo.
Nơi nước mắt rơi xuống đã khiến cho phòng tuyến cuối cùng của Kiều Xảo bị tổn thương, không biết là do nhập vai quá sâu hay là quá kích động, hoặc có lẽ là cả hai đều như vậy, mà đến cả Kiều Xảo cũng không kiềm được rơi nước mắt xuống, trượt đến thái dương.
Một đoạn diễn ngắn kết thúc, các fan trường quay cũng bị đôi chủ tớ này cảm hóa, rơi không ít nước mắt, thậm chí còn không thể vỗ tay khen ngợi được.
MC là người đầu tiên vỗ tay, cùng các khách mời khac trở về giữa sân khấu: "Quá tuyệt vời, dưới tình huống điều kiện của sân khấu chúng ta có hạn mà còn diễn hay như thế thì có thể nghĩ ra được lúc phim công chiếu sẽ còn cảm động đến mức nào luôn"
Kiều Xảo nhìn thoáng qua cánh tay mình, thầm nghĩ nếu như hôm nay hai người đều mặc trang phục mát mẻ hơn một chút thì càng cảm động hơn rồi.
Tiếp theo là màn tái hiện lại của Tạ Nguyên Nghi và nam chính, Kiều Xảo lại quay về với vị trí ban đầu. Tiếp sau đó lượng lên hình được phân cho nàng vẫn rất ít như vậy, có điều trong lòng Kiều Xảo đã vô cùng thỏa mãn rồi.
Trọng tâm của chương trình gần như tất cả đều ở trên người Tạ Nguyên Nghi, cô cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, phát huy đầy đủ khả năng đi game show của mình, ghi hình gần hai tiếng đồng hồ nhưng không có một giây nào là buồn chán, ngoài năng lực kiểm soát trường quay mạnh mẽ của hai vị MC thì công lao của Tạ Nguyên Nghi cũng rõ như ban ngày.
Tập ghi hình chương trình "Vui mừng không thôi" lần này đã kết thúc hoàn hảo trong tràn vỗ tay nhiệt liệt của khán giả. Tạ Nguyên Nghi làm việc liên tục một ngà, lúc này cuối cùng đã thả lỏng ra, khi lên xe quản lý, nhận lấy sữa đậu nành Trương Hải Phong đưa cho thì uống từng ngụm từng ngụm.
"Uống từ từ thôi, không có ai cướp với em đâu" Trương Hải Phong cất tờ báo đi, cho tài xế lái xe đi.
Hôm nay cô mặc váy lộ vai ngồi dưới điều hòa một ngay, bây giờ uống một ly sữa đậu nành, cuối cùng Tạ Nguyệt cũng sinh ra được vài phần ấm áp rồi.
Chợt cô nhớ đến vừa rồi lúc ôm lấy Kiều Xảo trên sân khấu, cánh tay cô chợt truyền đến cảm giác tê dại, cũng không biết là do tay cô quá lạnh, hay là đột nhiên tiếp xúc thân mật dẫn đến cảm nhận tâm lý như vậy nữa. Tạ Nguyên Nghi âm thầm vuốt ve cánh tay của mình, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên một nụ cười mỉm.
Dù sao thì cũng rất thoải mái.