• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ý của Chu Hâm là, dù sao hắn cũng không chán ghét tiếp thu được mà, bọn hắn cứ như vậy gã nhìn cũng thấy phiền.

Kiều Mục quyết đoán phản bác: “Cái rắm ấy, kéo bạn tốt lên giường, tao là loại người không có tiết tháo như vậy sao?”

Chu Hâm dùng ánh mắt biểu đạt ý của mình.

Mày đúng là như vậy đấy.

*

Phải, hắn không ghét Lộ Vọng Xuyên.

Nói đùa à, làm bạn bè nhiều năm như vậy, sao lại vì cái chuyện rắm thối này liền ghét nhau?

Nhưng, hắn không thích.

Ừ, không thích.

… Sao lại cảm thấy chột dạ thế này = =

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK