———
Bởi vì cao trào mà tầm mắt Diệp Lưu Ca mơ hồ không rõ, nhưng cậu lại ý thức được tất cả mọi người đang nhìn cậu với ánh mắt khác thường.
Ngón tay Bạc Trường Minh vẫn cắm trong người cậu như cũ, bị lỗ đít dâm của cậu xoắn chặt không thể rút ra, hắn còn cố ý xoa ấn trên điểm n*ng của cậu.
Nhìn cậu bắn tinh văng tung toé, nhìn cơ thể cậu phủ lên một tầng ửng hồng dâm mỹ do cao trào..
Cảm giác xấu hổ cực hạn xâm nhập thần kinh cậu, nhưng Diệp Lưu Ca không có sức quan tâm. Cậu đang mải đắm chìm trong khoái cảm không có biên giới mà Bạc Trường Minh mang lại cho cậu.
Mà lúc này, trên đỉnh đầu và xương cùng của cậu lại truyền đếm cảm giác nóng cháy.
Trong lúc Diệp Lưu Ca trố mắt khó hiểu, đã nghe Bạc Trường Minh mở miệng: "Sao đột nhiên bé cưng lại mọc ra tai mèo và đuôi mèo rồi?"
Tuy giọng nói của hắn mang theo nghi vấn nhưng động tác lại tỏ rõ hắn rất thích đồ vật mới mọc ra của Diệp Lưu Ca. Bạc Trường Minh còn ngậm một cái tai lông xù xù vào miệng gặm cắn, một tay lại đưa xuống vuốt ve cái đuôi mèo đáng yêu: "Là vì bị ngón tay *** quá sướng, hay là bắn tinh quá thoải mái? Bé cưng cũng giỏi quá, lúc trước còn phải tự sục *** một lúc, bây giờ có thể trực tiếp bị ngón tay *** bắn ra luôn rồi."
Diệp Lưu Ca bị hắn sờ như vậy, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ nũng nịu như mèo con. Sau đó nghe hắn nói ra lời dâm mĩ thì xấu hổ đến không biết phải trả lời như thế nào.
Nhưng đúng là rất sướng, rất thoải mái. Bị ngón tay *** cũng rất sướng, bắn ra cũng rất sướng, bị sờ cũng rất sướng.
Hơn nữa cậu không ngờ lỗ tai và đuôi vậy mà cũng là điểm mẫn cảm của cậu. Bị chơi đùa như vậy khiến cho cảm giác cao trào trên người cậu tràn ra không có điểm dừng. Thậm chí lỗ đít dâm của cậu đã bắt đầu chờ mong được đồ vật càng lớn, càng cứng hơn đâm vào. Eo hông cậu uốn éo càng thêm dâm đãng, trông giống như cậu đang chủ động ăn ngón tay Bạc Trường Minh vào trong cơ thể mình.
Qua một lúc lâu cậu mới bình tĩnh lại một chút, sau đó lại phát hiện bản thân dâm như vậy liền khóc nức nở nói: "Anh ơi, anh ơi, làm sao bây giờ? A.. đừng sờ... ưm.. ngứa quá.."
Bị nhìn thấy rồi! Cuối cùng vẫn bị nhìn thấy!!
Dáng vẻ phóng đãng dâm loạn của cậu bị mọi người thấy rồi.
Tuy là Bạc Trường Minh bắt đầu trước nhưng chính cậu đã đá chăn ra.
Cậu vùi đầu vào vai của Bạc Trường Minh, không dám nhìn những người xung quanh.
Nhưng lúc này Bạc Trường Minh lại cắm ngón tay thứ ba vào trong lỗ thịt của cậu.
"Ưm..." Bụng dưới của Diệp Lưu Ca căng ra.
"Anh ơi... ha ức... không muốn..."
Hơi thở nóng bỏng của Bạc Trường Minh phả vào tai mèo của Diệp Lưu Ca, hắn nói ra lời dụ dỗ mê hoặc như Siren: "Dù sao cũng đã bị nhìn thấy rồi. Bé cưng à, những người này đều là giả, sẽ biến mất cùng với ảo cảnh thôi. Sẽ không có ai biết em là người như thế nào, vậy nên để anh trai làm em sướng hơn nữa nhé, được không? Chẳng lẽ em không muốn sao? Em xem lỗ đít dâm của em ướt như thế nào rồi này."
Hắn vừa nói vừa tăng tốc độ đâm vào rút ra trong lỗ thịt của Diệp Lưu Ca, làm cho nước dâm văng ra khắp nơi, mùi hương ngọt ngào dâm đãng cũng tản ra trong không khí.
Diệp Lưu Ca nhắm mắt không dám đối mặt với sự thật, nhưng vẫn tiếc nuối cảm giác càng lúc càng sung sướng kia. Thế nên cuối cùng cậu cũng theo lời nói của Bạc Trường Minh mà trầm luân sa đoạ.
Đúng vậy! Dù sao cũng bị thấy được hết rồi, với cả chỉ cần bọn họ làm xong thì những người này cũng sẽ biến mất...
Vì thế nên dù có cảm thấy xấu hổ thì Diệp Lưu Ca vẫn phóng túng theo dục vọng của chính mình, quấn quýt ôm lấy Bạc Trường Minh.
Con *** của cậu rất nhanh lại cương lên lần nữa chọc vào bụng dưới. Quần lót của cậu bị Bạc Trường Minh xé xuống ném qua một bên, con *** nóng rực cứng rắn đè lên lối vào lỗ đít dâm của cậu.
Cơ thể mèo yêu càng thích hợp làm tình hơn so với nhân loại. Vì thế Bạc Trường Minh chỉ hơi dùng lực, con *** đã đâm vào trong.
Dù vậy thì Diệp Lưu Ca vẫn bị căng ra phải rên lên: "Ưm, anh ơi... a a lớn quá... chậm một chút."
Bạc Trường Minh chỉ cảm thấy bên trong lỗ thịt dâm đãng như có lực hút, không ngừng hút con *** hắn đi vào làm hắn không thể nào chậm lại được.
Hơn nữa hắn chỉ nhẹ nhàng đâm vào một cái là cả con *** lớn đều hoàn toàn tiến vào trong Diệp Lưu Ca.
Bạc Trường Minh cũng rất ngạc nhiên. Nhưng Diệp Lưu Ca lúc nãy vừa mới bảo rất căng thì bây giờ chẳng những hai chân mà cả cái đuôi cũng quấn lên eo hắn: "Vào, vào hết rồi... ưm ha.. to quá, sướng quá, thích lắm..."
Nhận ra bản thân vừa nói gì, Diệp Lưu Ca vội vàng che kín miệng lại. Cậu xấu hổ đến mức nước mắt tràn ra, vương nơi khoé mắt như sắp rớt xuống.
Bạc Trường Minh thấy dáng vẻ này của cậu làm hắn chỉ muốn bắt nạt cậu thêm thôi!
Con *** của hắn vô cùng thuận lợi mà đâm vào rút ra trong lỗ đít dâm của Diệp Lưu Ca, sau đó hẳn hỏi người dưới thân những câu làm cậu xấu hổ hơn: "Chỉ có to thôi hả? Chẳng lẽ không nóng, không cứng, không có *** em tới sướng à?"
Diệp Lưu Ca lại vội vàng che miệng Bạc Trường Minh lại.
Bạc Trường Minh không thể nói chuyện, hắn càng mạnh mẽ đâm vào chỗ sâu trong ruột dâm của cậu. Mỗi lần đâm vào đều hung hăng đâm vào điểm n*ng, sau đó để gân xanh trên *** hắn cọ xát qua nó.
Dưới mấy chục lần đâm rút ngắn ngủi, ngón tay Diệp Lưu Ca đã không còn sức mà buông xuống: "Mạnh, mạnh quá rồi, a a ức.. sắp, sắp bị *** xuyên..."
Bạc Trường Minh lại lên tiếng: "Bé cưng, sao em có thể chảy nhiều nước dâm đến vậy hả? So với lỗ *** dâm lúc trước còn nhiều nước hơn, ga trải giường sắp bị nước dâm của em xối cho ướt đẫm cả rồi."
"Không biết lỗ đít dâm này của em có thể phun nước hay không đây? Cho dù không có thì con *** của anh cũng giống như đang được ngâm trong suối nước nóng vậy.."
"Ruột dâm của em giống như có vô số giác hút, hút chặt lấy *** lớn của anh vậy."
Ngôn ngữ sẽ mang đến khoái cảm không gì sánh kịp. Bởi vậy chỉ trong vài câu nói ngắn ngủi của Bạc Trường Minh, lỗ thịt của Diệp Lưu Ca lại run rẩy co rút một trận, bị *** đến cao trào.
Nghĩ đến cảnh tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy dáng vẻ dâm đãng của mình, tay Diệp Lưu Ca liền siết chặt tấm ga trải giường dưới người, đầu ngón tay hồng nhạt nhưng đốt ngón tay lại dùng sức đến trắng bệch.
Ngón chân cậu cũng cuộn tròn cả lên, chóp đuôi như có như không cọ cọ sau eo Bạc Trường Minh: "Đừng, đừng nói nữa.. ưm a.. anh ơi, đừng nói nữa.."
Nói vậy chẳng phải đều bị người khác nghe được sao?
Cậu không cho Bạc Trường Minh nói, bản thân lại không nhịn được rên rỉ: "Ưm ha.. em cao trào.. Bị *** lớn của anh trai..*** đến cao trào..."
Đợi sau khi cậu rên rỉ xong, Diệp Lưu Ca đột nhiên nhận ra có gì đó sai sai.
Hai người bọn họ lăn một chỗ làm tình kịch liệt như vậy... Cho dù hai người họ không quan tâm thì đạo diễn bọn họ cũng nên ngăn cản hoặc chạy trối chết đi chứ.
Nhưng mà xung quanh không hề có âm thanh gì cả.
Diệp Lưu Ca mở vành mắt ửng hồng, khẽ meo meo nhìn về phía nhân viên công tác. Cậu phát hiện đạo diễn và nhân viên công tác đều bị dừng tại chỗ. Tuy rằng biểu cảm của họ đều có chút kinh ngạc nhưng đúng là không hề nhúc nhích.
Cho nên thủ thuật che mắt của cậu là kỹ năng bị động hả?
Diệp Lưu Ca khó hiểu nhìn Bạc Trường Minh: "Anh ơi?"
Bạc Trường Minh nhìn dáng vẻ ngốc ngốc của cậu, nhịn không được bật cười: "Bé cưng ngoan, cuối cùng cũng phát hiện rồi à?"
Diệp Lưu Ca:...
Cậu vung móng vuốt cào một cái trên ngực Bạc Trường Minh: "Sao anh lại hư thế hả?"
Sau đó cậu phát hiện bởi vì cao trào mà bàn tay của cậu đã biến thành tay mèo, bên dưới còn có đệm lót màu hồng phấn.
Cho dù rất đáng yêu nhưng móng tay cũng rất bén nhọn, cào ra vào vết máu trên người Bạc Trường Minh.
Diệp Lưu Ca vội xin lỗi: "Em xin lỗi anh, em không cố ý đâu."
Bạc Trường Minh không quan tâm: "Bé cưng, em biết không. Cảm giác đau sẽ khiến anh càng muốn *** em."
Hắn vừa nói vừa đè hai cái móng vuốt của Diệp Lưu Ca lại, vuốt ve đệm thịt mềm mại bên dưới. Nửa người dưới thì giống như gắn môtơ mà nhanh chóng đâm phầm phập vào người Diệp Lưu Ca.
"A a a... nhanh quá.. anh ơi..."
Tuy rằng Diệp Lưu Ca nói vậy nhưng lại hơi nâng eo lên, đón ý hùa theo động tác ** *** của Bạc Trường Minh.
Bạc Trường Minh thấy dáng vẻ này của cậu, chỉ muốn làm cậu càng sướng hơn nữa, sướng thêm chút nữa.
Cũng may không có ai so với hắn biết rõ cách làm thế nào để Diệp Lưu Ca sướng.
Hắn cúi người gặm cắn hai núm vú trước ngực đối phương, làm cho nơi đó ướt dầm dề đỏ rực. Hắn vừa ngậm một đầu v* trong miệng vừa nói: "Bé cưng, em nói xem bọn họ thật sự không thể nhìn thấy chúng ta, hay là vẫn thấy nhưng không nhúc nhích được đây?"
Làm sao Diệp Lưu Ca biết được.
Nhưng nghe được "nhắc nhở" này của hắn, cậu lập tức ý thức được bản thân vẫn đang bị Bạc Trường Minh ** *** dưới ánh nhìn chăm chú của người khác.
Điều này tuy rằng khiến cậu sợ hãi nhưng cũng làm tăng độ mẫn cảm của cơ thể cậu lên gấp đôi, lỗ đít dâm chảy càng nhiều nước, cắn chặt con *** của Bạc Trường Minh: "Đừng, đừng nói nữa.. anh ơi... a ức..."
Mỗi lần Bạc Trường Minh đều gần như rút hết con *** ra khỏi người cậu, sau đó hung hăng *** vào, phát ra tiếng "phụt phụt": "Bé cưng à, sao em thích tự lừa mình dối người vậy chứ."
Diệp Lưu Ca mờ mịt nhìn hắn, không hiểu vì sao hắn lại nói vậy.
"Rõ ràng em thích như vậy, thích bị người ta nhìn em bị chơi. Bình thường em không dễ bắn ra như vậy, cũng không dễ chảy nhiều nước dâm như thế."
Diệp Lưu Ca không chịu thừa nhận: "Không, không phải.. Là do cơ thể này, cơ thể này rất kỳ lạ..."
Bạc Trường Minh nghe vậy, lộ ra ý cười như đã dự tính: "Đúng vậy không? Vậy chúng ta thử xem cuối cùng là bởi vì cái gì nhé."
Diệp Lưu Ca ngốc ngốc: "Thử, thử như thế nào?"
Lời còn chưa dứt, Bạc Trường Minh đã dứt khoát nắm eo Diệp Lưu Ca, dùng sức xoay người cậu lại để cậu quỳ bò trên giường...
Mà trong quá trình này con *** của hắn vẫn luôn cắm trong người Diệp Lưu Ca, quy đầu to tròn cùng với gân xanh lồi lõm trên *** lớn cọ xát vào vách ruột dâm, khiến lỗ thịt của Diệp Lưu Ca co rút run rẩy một trận.
Eo hông cậu lập tức mềm nhũn sụp xuống, càng tiện cho động tác của Bạc Trường Minh.
Hắn mạnh mẽ đâm vào trong cậu, xương mu đánh lên cặp mông mềm mại to tròn, phát ra tiếng "bạch bạch" vang vọng. Chỉ mới một lát mà đã biến cặp mông to tròn kia đỏ lên như quả đào chín mọng.
Bàn tay hắn nắm chặt cái eo mảnh khảnh của cậu, ngón cái vuốt ve hõm eo của đối phương, đổi lấy từng trận run rẩy của người dưới thân. Chốc lát hắn lại vươn tay nắn bóp hai cái núm vú đỏ rực kia khiến tai mèo cũng run run sung sướng...
Diệp Lưu Ca sướng đến mức tay mèo cứ chốc lát biến mất, chốc lát lại hiện ra. Thỉnh thoảng cậu lại vươn tay xoa nắn lỗ sáo trên con *** đang cương cứng dưới bụng, dịch tuyến tiền liệt trong suốt dâm đãng chảy dọc ra theo động tác của cậu, miệng nhỏ rên rỉ không ngừng: "Ưm.. *** tới rồi... ha ức... lại *** tới rồi..."
"Anh trai giỏi quá... ưm.. *** vào sâu tận bên trong!"
"Điểm n*ng tê quá... Anh ơi, anh ơi.. nhanh quá, chịu không nổi..."
Mà ngay lúc Diệp Lưu Ca đang động tình đến cực hạn, Bạc Trường Minh lại mở miệng: "Bé ngoan, ngẩng đầu!"
Diệp Lưu Ca sướng đến không biết gì, chỉ biết ngoan ngoãn nghe lời hắn. Cậu vừa ngẩng đầu liền đối diện với đôi mắt của đạo diện và camera ngay trước mặt.
"A a a..."
Diệp Lưu Ca sợ hãi kêu lên một tiếng, sau đó lần nữa bị *** bắn tinh.
Lỗ đít dâm của cậu kẹp chặt con *** của Bạc Trường Minh, chặt đến mức làm hắn không thể di chuyển được.
Bạc Trường Minh hơi dừng lại, vươn tay ra trước khảy nhẹ con *** đã mềm xuống vì bắn tinh hai lần của cậu: "Quả nhiên là bị người khác nhìn thì em càng dễ bị *** bắn. Bé cưng, sao em lại dâm đãng như vậy hả?"
Diệp Lưu Ca bị hắn nói đến xấu hổ, con *** vừa mới bắn tinh đang nhạy cảm, không chịu nổi sự đụng chạm của Bạc Trường Minh nên cậu hơi lắc mông tránh né: "Đừng, đừng chạm vào... ưm... không chịu nổi..."
Nhưng động tác này của cậu lại khiến cho *** lớn của Bạc Trường Minh nhẹ nhàng cọ xát vào vách thịt trong lỗ dâm. Lỗ thịt thèm khát khoái cảm sướng không chịu được, mấp máy mút mát lấy lòng con *** đang nổi gân xanh kia.
Bạc Trường Minh được cậu "hầu hạ" rên lên một tiếng, cảm thấy da đầu cũng tê dại. Hắn không nhịn được nữa, lại bắt đầu rút ra đâm vào.
Lỗ đít dâm mềm mại luyến tiếc *** lớn rời đi, vì thế mỗi lần hắn rút *** ra thịt ruột dâm đều sẽ dây dưa đi theo ra ngoài, gần như bị kéo ra khỏi lối vào. Sau đó lúc hắn cắm vào thì lại vây quanh con *** mà ép chặt, nhìn như đang ngăn cản nhưng thật ra lại đang chờ mong được khai phá hết lần này đến lần khác.
Mà trong lúc làm tình kịch liệt như vậy, Bạc Trường Minh vẫn rảnh rỗi khiêu khích thần kinh yếu ớt nhạy cảm của Diệp Lưu Ca: "Bé cưng ơi, tinh dịch của em bắn tới camera luôn rồi. Sao lại bắn xa vậy hả?"
"Dáng vẻ bị *** này của em không giống mèo nhỏ, mà giống chó con của anh trai hơn."
"Tất cả mọi người đều biết em bị *** lớn của anh trai *** thành một con chó dâm đãng rồi."
Hắn vừa nói vừa vuốt ve cái đuôi của Diệp Lưu Ca. Bạc Trường Minh còn phát hiện, mỗi lần hắn sờ vào đuôi cậu thì lỗ đít dâm của cậu sẽ càng kẹp chặt, hút chặt hắn sướng muốn chết.
Đương nhiên người sướng hơn vẫn là Diệp Lưu Ca, cậu bị *** đến eo nhũn ra sụp xuống, tạo thành một độ cong xinh đẹp hoàn mỹ. Đầu óc cậu mơ hồ nói đủ lời hắn thích nghe.
"A ha.. nhanh quá.. anh *** nhanh quá... sướng chết mất..."
"Ưm.. em là, là chó con của anh trai... A a ha... anh ơi, anh ơi..."
"Tê quá, sướng quá... Ưm... *** lớn *** giỏi quá... sắp *** xuyên rồi..."
Dưới tình ái cực hạn như vậy, lỗ sáo của Diệp Lưu Ca lần nữa phun ra chất lỏng. Nhưng thứ bắn ra lần này không phải tinh dịch mà là tuyến dịch trong suốt dính nhớp... Diệp Lưu Ca bị *** khóc nức nở: "Ưm...lạ quá.. kỳ lạ quá..."
Bạc Trường Minh hôn dọc theo tấm lưng phủ một lớp mồ hôi mỏng của cậu, an ủi: "Không có gì lạ cả. Bé cưng quá sướng nên mới vậy thôi, giống như phun nước..."
Sau đó hắn tự lầm bầm lầu bầu, lại tựa như nói cho Diệp Lưu Ca nghe: "Đây còn chẳng phải lúc sướng nhất. Khi sướng nhất thì bé cưng sẽ bị *** đến tè ra."
Diệp Lưu Ca không dám tưởng tượng đến cảnh đó, cậu lắc đầu cự tuyệt: "Không được, không được đâu... Tha cho em đi, anh ơi.. bắn cho em đi.."
———
Tác giả có lời muốn nói:
Tui muốn tranh thủ viết xong bộ này, sau đó sẽ mở hố mới.
Nhưng cũng có thể sẽ nghỉ một thời gian..
———
Còn 1 chương nữa là end. Tui định cố làm xong trong tối nay rồi đăng luôn, nhưng chắc không kịp. Vì chương sau hơn 7k chữ lận 🥲
Chương sau là kết thế giới này, cầu hôn và màn mang thai play. Tác giả gom hết vào 1 chương luôn nên là nó dài vãi chương. Thôi để mai rồi tui làm sau nhá! 😉