• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nghĩa phụ, nghĩa mẫu...” Bạch Kiếm Anh thở phào nhẹ nhõm cũng may chỉ có hau người, nếu đem cả Ma cung đến thì thật sự phiền phức rồi. Nàng còn không biết họ yêu thương nàng thể nào sao, đến đây là vì lo lắng cho nàng.

“Anh nhi, nghĩa mẫu nhớ con muốn chết. Sao lại gầy đi rồi, họ ngược đãi con đúng không?” Quỷ Mẫu vừa nhìn thấy nàng liền chạy đến nhìn bộ dáng nàng mà thương tâm khóc lóc. 

Hạ Băng, Hạ Tuyết dư thừa đứng một bên chuyện gia đình người ta hai nàng xen vào làm cái gì. Nhưng vẫn cảm thấy Quỷ Mẫu làm hơi quá thì phải, bọn họ rõ ràng cảm thấy tiểu thư càng ngày càng có da thịt hơn, một ngày ăn không biết bao nhiêu món. Mấy hôm nay Hạ Băng và Hạ Tuyết chỉ cảm thấy cả tướng phủ bị tiểu thư ngược đãi thôi thì phải.

“Con đó mới đây đã xuất giá, không báo cho ta một tiếng. Mau về với ta” Quỷ Mẫu kéo tay Bạch Kiếm Anh. Nghĩa nữ bọn họ yêu thương, chăm sóc từ nhỏ nuôi đến xinh đẹp như vậy làm sao nói gả là gả được chứ.

“Nghĩa phụ, nghĩa mẫu con chỉ muốn trả thù. Sẽ không thật sự gả đi” Bạch Kiếm Anh thật không biết nói làm sao, rõ ràng là đang giả vờ khóc lóc nàng nhìn sơ qua liền đã biết. Quỷ Mẫu này làm gì mà mềm yếu như vậy

“Không được, trở về muốn trả thù để nghĩa phụ giúp con tìm cách giết hắn. Bạch Thừa Ngôn không dễ đối phó như con nghĩ, không được mạo hiểm tính mạng như vậy” Ma Tôn rất nghiêm túc nhìn nàng. Bạch Thừa Ngôn này hắn hiểu quá rõ con người vô tình vô nghĩa, luôn nghĩ cho lợi ích của bản thân sẽ không niệm tình thân. Bạch Kiếm Anh bề ngoài lạnh lùng, sắt đá nhưng nội tâm quá thiện lương sẽ không đấu lại hắn.

“Con không chỉ muốn giết ông ta mà còn muốn làm rõ cái chết của mẫu thân. Mẫu thân con tuyệt đối là không phải tự dưng mà chết ” Quyết định này của Bạch Kiếm Anh vô cùng nghiêm túc, nàng nhất định không thể để cái chết mẹ nàng như vậy. Giết người thì phải đền mạng, đó chính là nhân quả. Trả được thù cho mẫu thân dù có chết nàng cũng cam tâm, dù gì cũng xuống địa ngục mệt lần rồi, xuống một lần nữa thì có sao chứ.

“Con đừng nghĩ dẽ dàng như vậy, ở đây thế lực Ma Cung không nhiều làm sao có thể bảo vệ an toàn cho con. Lần thành thân này dù có là giả đi chăng nữa thì sau này con còn có thể lấy ai khác?” Ma Tôn khổ tâm nói, nghĩa nữ của ông ta từ nhỏ đã cứng đầu như vậy muốn nó thay đổi suy nghĩ là chuyện không dễ dàng gì. Ông ta thật ra cũng không phải lo chuyện thành thân, chuyện Ma Tôn lo nhất chính là tính mạng của Bạch Kiếm Anh. Bạch Thừa Ngôn đâu phải người dễ dàng đối phó, năm đó suýt chút ông ta đã chết dưới tay Bạch Thừa Ngôn.

Còn Triệu Hàn Kỳ con người này cũng không phải quá tệ đi, lại rất có thế lực, nhân tài hiếm có nếu thật sự nghĩa nữ của họ thật sự gả cho hắn cũng rất tốt, rất xứng đôi. Nhưng mục đích Bạch Kiếm Anh lấy Triệu Hàn Kỳ chỉ muốn ở lại đây trả thù, không xuất phát từ tình cảm làm sao có thể ở bên nhau. Sau này có hối hận cũng không kịp. Chưa kể Triệu Hàn Kỳ này không biết có biết tình cảm là thứ gì hay không. 

Bạch Kiếm Anh cũng từng nghĩ đến chuyện này nhưng mà đối với nàng tình cảm nam nữ không quan trọng, chỉ cần trả thù đánh đổi bất cứ giá gì cũng được. Dù sao lấy được một cực phẩm nam nhân như Triệu Hàn Kỳ cũng không có lỗ vốn. Mượn thế lực của hắn đi làm loạn cũng không ai dám đụng tới sợi tóc của nàng.

“Rầm” cánh cửa lại một lấn nữa bị đạp ra. Triệu Hàn Kỳ hỷ phục tuấn mỹ hàn khí bắn về phía Bạch Kiếm Anh. Hắn là đến đây đẻ tham kiến "nhạc phụ, nhạc mẫu" không ngờ nghe được một màn này. 

“Đã là người của bản vương còn muốn gả cho người khác?” Bạch Kiếm Anh muốn nghĩ cũng đừng hòng nghĩ đến. Đã là người của hắn thì đừng hòng rời đi. Bạch Kiếm Anh hiện giờ chính là người của hắn, à nhị vương phi cho sù có chết cũng phải là ma của vương phủ. Vừa mới gả cho hắn liền suy nghĩ như vậy, hừ, có mơ cũng không được đâu.

Mà Bạch Kiếm Anh lúc nãy còn cảm thấy nóng nực, hiện tại gặp tảng băng Triệu Hàn Kỳ lại như trong phòng đang có máy lạnh vậy, lạnh muốn chết. Người của hắn? Khi nào nàng thành người của hắn, thật muốn xông đến đánh chết hắn. Nghĩ đến cái màn hồi tối hôm qua liền kiềm nén cảm xúc lại, xem như hắn đẹp trai nể mặt hắn.

“Triệu Hàn Kỳ” cả phòng đồng thời kinh ngạc.

“Nhạc phụ, nhạc mẫu đã lâu không gặp ” Triệu Hàn Kỳ môi hơi cong lên chút ý cười. Đã lâu không gặp? Bọn họ có quen biết nhau sao? Gương mặt Bạch Kiếm Anh lúc này thật sự là vô cùng phong phú và đa dạng. Tại sao vẫn cảm thấy mấy từ nhạc phụ, nhạc mẫu Triệu Hàn Kỳ gọi rất thuận miệng nha, mà nàng thì lại rất không lọt tai.

“Mọi người quen nhau sao? Còn ngươi nữa, nhạc phụ, nhạc mẫu bản tiểu thư nghe không lọt tai chút nào” Bạch Kiếm Anh lườm Triệu Hàn Kỳ. 

“Ta từng nợ họ một mạng” Triệu Hàn Kỳ cũng không tức giận vì lời nói của nàng. Ý cười trên môi càng rõ ràng hơn. 

Năm đó Triệu Hàn Kỳ còn là nhị hoàng tử, lúc ấy cũng chỉ mới 10 tuổi. Hắn cùng với Triệu Hiên đại hoàng tử cũng là hoàng đế hiện giờ chính là huynh đệ ruột. Triệu Hàn Kỳ lúc ấy chỉ một lòng muốn giúp đại hoàng huynh đăng cơ. Mà trong cung vì ngôi vị hoàng đế, vì ngai vàng đều không từ thủ đoạn. Mọi người bên ngoài chỉ thấy người hoàng tộc sung sướng, cuộc sống giàu có tốt như thế nào đều cảm thấy ghen tị. Không ai có thể hiểu được sự tình bên trong hoàng cung các hoàng tử vì ngai vàng mà luôn tìm cách hãm hại nhau, giết hại huynh đệ. Phi tần tranh sủng mà đấu đá lẫn nhau. Mà đại hoàng tử Triệu Hiên và nhị hoàng tử Triệu Hàn Kỳ từ nhỏ đã thông minh, được hoàng thượng yêu thương vô cùng chính là cái gai trong mắt của bọn hoàng tử. Triệu Hàn Kỳ với Triệu Hiên tình cảm huynh đệ vô cùng tốt, luôn dìu dắt lẫn nhau. Triệu Hàn Kỳ đối với ngai vàng không có hứng thú chỉ thích tự do. Lần đó Tứ hoàng tử Triệu Vân là nhi tử của Hiền phi vì muốn tranh đoạt hoàng vị âm mưu sát hại Triệu Hiên, Triệu Hàn Kỳ lần đó vì cứu Triệu Hiên mà rơi xuống Ma cốc, mà nơi đó chính là lãnh địa của Ma cung. Được Quỷ Mẫu trị thương giúp vì lúc ấy trúng độc, tuy đã được giải nhưng vì ảnh hưởng của độc dược mà tóc của hắn lúc ấy đã bạc trắng. Đủ để thấy loại độc đó độc như thế nào, vừa ra tay liền muốn lấy mạng người khác. Cũng may khi đó gặp được Quỷ Mẫu nếu không khi đó tính mạng khó mà giữ được.

“Vẫn còn nhớ” Quỷ Mẫu và Ma Tôn đối với Triệu Hàn Kỳ này thật ra cũng có hảo cảm. Năm đó là bọn họ cứu hắn, ở lại Ma cung cũng gần cả tháng. Trong thời gian đó hai người họ cũng cảm nhận được Triệu Hàn Kỳ là người thế nào. Mà chuyện cách đây đã 10 năm, tiểu tử này vẫn còn nhớ đến thật sự rất có tình nghĩa.

“Dù sao đi nữa con cũng không về” Bạch Kiếm Anh bây giờ mới hiểu được nguyên nhân hắn biết thân phận của nàng. Nhưng nàng đối với hắn tại sao không có ấn tượng gì nhỉ? 

“Con...” Ma Tôn tức giận, nếu để Bạch Kiếm Anh ở lại bọn họ làm sao có thể an tâm được? Nếu chuyện nàng quay về trả thù bị bại lộ Bạch Thừa Ngôn nhất định không để yên cho nàng như vậy.

“Đã là vương phi của ta còn muốn chạy đi đâu chứ? Gả cho bản vương chính là người của bản vương, có bản vương ở đây xem ai dám đụng tới nàng” Triệu Hàn Kỳ chắc chắn nói. Nàng cả đời này là người của hắn, cho duy là ai cũng không thể làm khó nàng.

Ma Tôn, Quỷ Mẫu sững người một chút. Tiểu tử này không phải động tâm với nghĩa nữ nhà bọn họ chứ? Con người này bọn họ cũng không thể hiểu rõ nhưng lời nói của hắn chính là không muốn để Bạch Kiếm Anh đi, nói nàng chính là vương phi của hắn, hắn sẽ bảo hộ nàng không ai được đụng tới một sợi tóc của nàng. Nếu đối với người khác bọn họ còn không tin nhưng Triệu Hàn Kỳ này lại khác nếu hắn không thích tuyệt đối không quan tâm, nàng có sống hay chết cũng là chuyện của nàng. Thật không ngờ bọn trẻ phát triển tình cảm nhanh như vậy a. Vậy bọn họ cũng không cần lo lắng nhiều nữa, có Triệu Hàn Kỳ ở đây sẽ không ai làm hại được Bạch Kiếm Anh, giả lại hắn còn có Hàn Âm cung so với Ma cung cũng có thể nói thực lực ngang bằng. Để nàng ở đây một thời gian chắc là sẽ không có chuyện gì. 

“Triệu Hàn Kỳ ta không cầu ngươi trả ân tình gì. Chỉ mong ngươi giúp ta châm sóc nó thật tốt” Quỷ Mẫu nhìn Triệu Hàn Kỳ nói. 

“Được” Triệu Hàn Kỳ

Bọn họ đi một chuyến này xem như uổng công vẫn không thuyết phục được tiểu nha đầu trở về. Chỉ đành theo quyết định của nàng, nàng cũng không còn nhỏ sẽ tự có chính kiến của bản thân bọn họ không thể ngăn cản nữa. Nhưng dù có chuyện gì xảy ra vẫn còn có nghĩa phụ, nghĩa mẫu bọn họ đứng ở phía sau giúp nàng.

“Anh nhi con phải cẩn thận” Quỷ Mẫu nhìn Bạch Kiếm Anh nói một câu liền rời đi cùng Ma Tôn.

Bạch Kiếm Anh mắt hơi cay một chút, từ trước đến nay chỉ có hai người họ đối với nàng tốt nhất, cho nàng biết cái gì gọi là tình cảm gia đình. Từ khi xuyên đến đây sống ở Ma cung, chưa ai có thể bắt nạt nàng. Họ luôn yêu thương, bảo hộ nàng. Nàng muốn trả thù chắc chắn sẽ không dễ dàng, nếu xảy ra chuyện... 

“Vương phi, bớt thương tâm a” âm thanh lạnh lẽo làm Bạch Kiếm Anh thoát khỏi suy nghĩ. Thật là phá hoại cảm xúc của người ta à. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK