Mục lục
Lục Gia Tiểu Tức Phụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ngày mùa hè trong phòng hơi nóng bức, mọi người đang trong phòng ngồi một lát, liền chuyển đến trong sân nhỏ, các cô nương mỗi người ngồi ở một băng ghế, đông nói một câu tây nói một câu, tán gẫu chút ít về đồ trang sức đeo tay hay váy áo gì đó.

A Nam ngồi trong lòng nương, trong chốc lát nhìn đại cô cô, xíu nữa lại ngó nhị cô cô, nghe nghiêm túc.

"Tỷ tỷ, chúng ta chơi trốn tìm nhé?" A Mộc không thích ngồi yên như vậy, nhỏ giọng nói.

Ngưng Hương cúi đầu hỏi A Nam, "Kêu các nàng ấy núp đi nhé, cô cô dẫn A Nam làm quỷ, cùng nhau đi bắt các nàng được không?"Trong nhà A Nam có hai thúc thúc và một cô cô, trong nhà nhị nãi nãi có hai cô cô và một thúc thúc, tuổi cũng không lớn, có thời gian rảnh đều theo bé chơi trò này, cho nên tiểu tử biết rõ chơi như thế nào, lập tức gật gật đầu, còn làm dáng che mắt, "Núp!"Nam oa quá đáng yêu, Ngưng Hương lại hôn một cái, đem A Nam xoay người, hai người trán kề trán, nhắm mắt lại để đám người A Đào đi trốn.

Hai nhà trước sân sau cộng thêm sáu gian phòng, thích hợp nhất là chơi trốn tìm.

Ngưng Hương chịu trách nhiệm đếm số, lúc đếm tới hai mươi, nàng mở mắt ra, liền đối diện với đôi mắt phượng đen lúng liếng của A Nam.


"A Nam nhìn lén phải không?" Ngưng Hương cười hỏi.

"Không có!" A Nam vội vã phủ nhận, bé chỉ nhìn nương, không có nhìn nơi khác.

"A Nam thực ngoan, đi, chúng ta đi bắt bọn họ nào.

" Ngưng Hương dịu dàng khen, dắt tiểu tử chậm rãi đi tìm.

Ở trong nhà vệ sinh tìm được A Mộc, A Nam khanh khách cười, ở phía sau chuồng gà tìm được A Đào, A Nam cũng cười, chỉ cần tìm được một người tiểu gia hỏa liền cười một lần, chơi cực kỳ vui vẻ.

Tiếng cười đã hấp dẫn Đại Tráng ở cách vách đến, hắn muốn cùng nhóm các nàng chơi đùa.

Chơi trốn tìm càng nhiều người càng vui, Ngưng Hương sảng khoái đáp ứng, mọi người bao trắng đen quyết định ai làm quỷ.

Ngưng Hương ôm A Nam cùng nhau núp hai lần, lần thứ ba đến phiên Đại Tráng làm quỷ, Ngưng Hương ôm A Nam vào đông phòng, bò lên giường mở cửa sổ kéo cửa ra ngoài, sau đó để A Nam nằm sát trong khe hở của cửa sổ, thấp giọng dụ dỗ nói: "A Nam đừng lên tiếng, cô cô đi ra đằng sau cánh cửa trốn nhé.

"A Nam nhỏ bé, nằm ở bên trong vừa khéo, tiểu tử dường như rất hài lòng chỗ của mình, mân khẩn miệng nhỏ, bày tỏ mình tuyệt đối không lên tiếng.

Bên ngoài Đại Tráng đếm tới mười lăm , Ngưng Hương nhẹ nhàng dùng áo gối phủ lên hai bàn chân nhỏ của A Nam, thật nhanh bước xuống giường, núp sau ở cánh cửa nhìn A Nam nói: "Cô cô cũng núp kĩ, chúng ta ai cũng không được phép lên tiếng.

"Trên giường gạch tiểu tử không trả lời.


Tưởng tượng bộ dáng A Nam nghiêm túc hé miệng, Ngưng Hương không tiếng động nở nụ cười.

Mọi người hầu như đều núp ở hậu viện, Đại Tráng trước hết tìm ở trong phòng.

Ngưng Hương chỉ là muốn trêu chọc A Nam cười, không nghiêm túc được, Đại Tráng vừa vào nhà liền phát hiện ra nàng.

"A Nam đâu?" Đại Tráng nhìn chằm chằm nàng hỏi.

"Bây giờ chắc bé đang cùng A Mộc núp với nhau rồi.

" Ngưng Hương nghiêm trang nói.

Đại Tráng không tin, nhìn ngó bốn phía, rất nhanh liền phát hiện trên giường gạch có một cái áo gối đang nhúc nhích, tiểu tử năm tuổi khỏe mạnh lập tức cởi giày bò lên trên giường, hai ba bước liền vọt tới cửa sổ, nhìn thấy A Nam nằm ở trong khe hở, Đại Tráng hưng phấn kêu lên.

Bị bắt được A Nam ngây ngốc cười theo, tiểu hà bao treo trước ngực không biết tại sao lại buông lỏng ra, một đồng tiền rớt ra ngoài, theo ngực rung động của tiểu tử rớt xuống.


Đại Tráng tinh mắt nhìn thấy, bởi vì mẫu thân bình thường ham món lợi nhỏ tiện nghi, hắn cũng học theo.

"Ta thả ngươi ra.

" Đại Tráng trước xem xét Ngưng Hương đang ở mép giường một cái, sau đó mới nằm úp sấp xuống, trước tiên nhặt đồng tiền của A Nam, sau lại dùng sức lui về phía sau, lộ ra khe hở đủ để A Nam đứng lên.

Nhưng chính hắn cũng là hài tử, động tác không thạo để lại dấu vết, A Nam nhìn thấy, sờ sờ hà bao của mình, tiểu tử nhanh chóng ngồi dậy, đưa tay đoạt đồng tiền nương cho bé.

Đại Tráng tham tiền, trước tiên lui về phía sau rút tay về, thân thể bất động.

A Nam không đoạt lại tiền, ngẩng đầu nhìn Đại Tráng, mắt phượng mở tròn vo, sau đó không đợi Đại Tráng thấy rõ bé có ý gì, tiểu tử nhấc tay lên, thật nhanh cào lên trên mặt Đại Tráng một cái, "Đánh!".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK