Mà mình break-up rồi các nàng ạ. Thực ra cũng không hoàn toàn bất ngờ. Cũng chẳng phải lần đầu tiên nữa. Mặc dù tình cảm chưa sâu đậm nhưng thật sự mình cũng hơi hụt hẫng. Nếu ở tuổi trẻ, có lẽ mình sẽ băn khoăn mình chưa đủ tốt. Nhưng bạn ý nói rằng, bạn ý k phải người con trai tốt, lại thường xuyên bỏ mặc mình. Mình thấy cũng đúng, quen nhau có 3-4 tháng gặp đc 5-6 lần ( ̄ー ̄). Một phần vì bạn ý đi làm xa cuối tuần mới về, nhưng tuyệt nhiên trong quá trình quen nhau chẳng hề nhắn tin gọi điện. Cũng thường xuyên mặc kệ mình mà đi chơi với bạn mặc mình chờ. Mình thì chẳng thích ép buộc, lại nghĩ ai cũng cần không gian riêng. Vậy là buông. Block tất cả. Hoá ra không phải mình không đủ tốt, mà là bạn ý vô tâm. Là tình cảm chưa sâu nên trong tim bạn ý không có mình.
Thực ra mình vẫn ổn. Nhưng đột nhiên có những quãng thời gian mình thấy thế giới như phản bội mình. Quá nhiều việc tiêu cực xảy ra cùng lúc khiến một đứa luôn cố gắng tích cực như mình cũng có lúc nản lòng thoái chí. Điển hình là hiện tại. Công việc rồi gia đình, bạn bè. Rồi đặt vé máy bay đi du lịch từ đầu năm cuối cùng phải huỷ vì không cách nào xin nghỉ. Mọi thứ đều khiến mình muốn buông bỏ.
Mình biết mình sẽ ổn. Chỉ là đột nhiên cảm thấy cô đơn quá, muốn đi du lịch, một mình cũng đc, ngủ một giấc thật say, tỉnh dậy chào ngày mới tươi sáng.
Nhưng mình lại đang ngồi đây lảm nhảm. 2 giờ sáng. Nghe đi nghe lại “The beginning” của Ryan Arcand. Khuyên mọi người đừng nghe. Vì buồn khủng khiếp. Chỉ muốn tự tử. Mình cảm thấy như một quả bóng xì hơi ấy. Ỉu xìu. Nhàu nhĩ. Muốn tâm trạng up lên chút, lại nghe “Try” của Colbie Caillat. Cũng hơi giống tâm trạng hiện tại.
Mình phải thay đổi thôi, phải yêu bản thân hơn. Rất nhiều chuyện đau khổ hơn mình còn vượt qua được. Chẳng chuyện gì có thể khiến mình lùi bước nữa.
Một tối nay, muốn được yếu đuối thêm một chút. Mai là một ngày mới, tươi sáng và đẹp đẽ. Phải xinh đẹp và hạnh phúc. Phải không?