• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sân sau của Minh viện có hơn hai trăm người, tất cả đều mặc đồ đen, để ý kĩ hơn một chút sẽ thấy sau gáy của họ có một hình xăm con cáo. Hai trăm người, vậy mà không hề có một tiếng động, im lặng đến đáng sợ.

Ba người Nhã Nguyệt từ cửa bước vào, mọi ánh mắt đều lạnh lùng dồn về phía các nàng. Như Ngọc rùng mình một cái, may mà nàng ở với Nhã Nguyệt quen rồi nếu không sẽ chết cóng với đám người này mất. Nhã Nguyệt đứng ở vị trí trung tâm, Như Ngọc và Vân Du ở hai bên, ba người nhìn xung quanh một lượt sau đó Nhã Nguyệt rút từ bên hông ra một miếng ngọc bội hình con cáo to bằng bàn tay giơ lên cao. Tức thì hơn hai trăm người ở đây đồng loạt quỳ xuống, hô to

Cung chúc tân minh chủ

Nhã Nguyệt ngẩn người, Vân Du giật mình, Như Ngọc há miệng to đến nỗi có thể nhét cả nắm đấm vào. Các nàng lớn ngần này cũng chưa từng có ai quỳ trước mặt như vậy, chứ đừng nói đến một đám nam nhân cao lớn, không phải chỉ mới giơ ngọc bội ra thôi sao? Nàng còn chưa có mở miệng nha. Nhưng Nhã Nguyệt rất nhanh đã khôi phụ như cũ

Đứng lên đi thanh âm lạnh lùng cao ngạo, rõ ràng là một câu nói bình thường lại làm người ta bí bách đến khó thở.

Mọi người hẳn cũng biết ngọc bội này là của ai, chắc cũng đoán ra được tại sao nó lại nằm trong tay ta Đây là ngọc bội mà bà bà đưa cho các nàng, người cầm nó chính là cung chủ của Minh Dạ.

Bây giờ, Minh Dạ do Lâm Nhã Nguyệt ta làm chủ. Lời của ta chính là mệnh lệnh tuyệt đối Nhã Nguyệt chỉ nói có vậy sau đó liền ngồi xuống ghế, ra hiệu cho Như Ngọc nói tiếp

E hèm, alo 1 2 3 4, alo... Chào mọi người, ta là Tống Như Ngọc, ừm... ta cũng được coi là phó cung chủ của mọi người, còn người này là... quân sư, đúng quân sư của chúng ta... Như Ngọc chỉ về phía Vân Du, khó khăn nghĩ ra một chức danh cho nàng

Nói vào trọng điểm Nhã Nguyệt không chịu được Như Ngọc dài dòng, lên tiếng hối thúc

Chê ta dài dòng vậy sao ngươi không tự mình nói, việc của ngươi đã đẩy cho ta thì không có quyền lên tiếng nữa Như Ngọc quay sang làm mắt xấu với Nhã Nguyệt, cũng không để ý ở đây có bao nhiêu người đang nhìn nàng

Đám sát thủ của Minh Dạ khóe môi giật giật, đây là phó cung chủ của bọn họ?

Được rồi, bởi vì Minh Dạ của chúng ta hiện nay đã không còn như trước nữa, vì vậy bọn ta quyết định sẽ đổi mới toàn diện, cũng đưa ra một số nguyên tắc cơ bản mà tất cả mọi người đều phải tuân theo. Hiện người vẫn đứng ra giải quyết chuyện của Minh Dạ từ trước đến giờ là ai? Ta muốn gặp một chút

Một nam tử ngoài 30 bước ra từ đám người, chính trực, gan dạ đi đến trước mắt Như Ngọc

Tiểu nhân Lý Danh ra mắt cung chủ, phó cung chủ, quân sư

Minh Dạ có tất cả bao nhiêu người?

Tất cả gần ba trăm người, hai trăm sát thủ, còn lại là gia nhân

Ba người đồng loạt nhíu mày, chỉ có hai trăm sát thủ, cái tổ chức này cũng quá tàn tạ đi.

Phiền Lý thúc lát nữa đem đến phòng bọn ta thông tin chi tiết một chút, còn có cả ngân sách hiện nay, tất cả những gì liên quan đến Minh Dạ đều mang đến hết đi

Vâng, tiểu nhân đã rõ, phó cung chủ còn có việc gì phân phó?

Bọn ta muốn trong vòng một tháng, tuyển thêm hai trăm sát thủ mới, tất cả đều phải trải qua huấn luyện cơ bản của sát thủ, một tháng sau đem người đến giao cho quân sư. Hai trăm sát thủ ở đây, cũng một tháng sau bắt đầu khóa huấn luyện đặc biệt. Hi vọng mọi người chuẩn bị sẵn sàng

Cái này...

Lý Danh do dự nhìn Như Ngọc, một tháng chọn hai trăm người mới cũng không quá khó khăn nhưng mà còn phải đào tạo trước, cái này không phải là làm khó hắn sao? Vốn định nói với Như Ngọc cho thêm thời gian nhưng mới đó đã không thấy nàng nữa rồi.

Lý thúc, một tháng đã là rất dài rồi, bọn ta cũng không yêu cầu quá khắt khe, chỉ là huấn luyện cơ bản thôi Như Ngọc này chưa nói chuyện xong đã chuyển sang việc khác rồi. Vân Du đành phải thay nàng nói

Vậy tiểu nhân xin cáo lui trước để chuẩn bị

Như Ngọc chắp tay ra sau, lượn lờ quanh một nam tử, nàng nhếch môi cười với người nọ

Biết tội của mình không?

Người này vừa nghe Như Ngọc nói không ngần ngại mà đáp trả, hắn rõ ràng không có chút tôn trọng nào với nàng

Tiểu nhân không hiểu tại sao phó cung chủ lại nói như vậy?

A, không hiểu? Rất tốt. Vậy ngươi thử nhìn cái này xem có hiểu không? Như Ngọc đưa một lệnh bài nhỏ bằng đồng xu, bên trên có khắc chữ trước ra mặt hắn. Vừa nhìn thấy lệnh bài, nam tử sửng sốt, sắc mặt trắng bệch nhưng vẫn ngoan cố

Tiểu nhân không hề biết vật này

Không biết cũng không sao, đợi ngươi xuống gặp diêm vương hỏi chủ nhân của nó đây là gì không phải liền biết sao? Như Ngọc nói xong, nhìn qua hai nam tử bên cạnh

Bắt hắn lại. Người này thông đồng với bên ngoài tiết lộ cơ mật của Minh Dạ nhằm chuộc lợi cho bản thân, phản bội lại tổ chức, giết không tha

Hai người được Như Ngọc ra lệnh bất động đứng đó, không nghĩ tới nàng sẽ phân phó việc cho mình, càng không nghĩ tới Như Ngọc lại có khí thế như vậy, mãi lúc sau mới phản ứng. Nếu không phải tên kia đã bị Như Ngọc hạ thuốc thì hắn chạy từ lâu rồi, không còn người để bọn hắn bắt nữa.

Nhân đây ta cũng nói luôn, đã là người của Minh Dạ thì phải tuyệt đối trung thành. Nếu phát hiện ai có ý muốn phản bội sẽ không nương tay. Bây giờ ta cho các ngươi một cơ hội, ai không muốn ở lại Minh Dạ nữa có thể đi, Minh Dạ sẽ không gây khó dễ Như Ngọc vừa dứt lời bên dưới đã im lặng nay còn im lặng hơn tuy nhiên không ai bước ra khỏi hàng cả. Điều này chứng tỏ không có người muốn rời đi.

Như Ngọc hài lòng gật đầu

Đây là quyết định của các ngươi, đã ở lại thì phải tuân theo quy định. Minh Dạ sẽ không bạc đãi ai cả

Như Ngọc trở về chỗ với Nhã Nguyệt uống trà rồi ngồi xuống, nàng nói nãy giờ khát khô cả họng, để Vân Du nói tiếp đi.

Vân Du liếc hai người đang nhàn nhã trên kia một cái, sau đó quay xuống dưới, lấy trong tay áo ra một lọ thuốc cỡ lớn đưa cho người đầu hàng

Tất cả truyền nhau thoa thuốc này ra sau gáy, nó sẽ xóa hình xăm của các ngươi

Mọi người ngạc nhiên nhìn Vân Du, đây là kí hiệu của Minh Dạ, từ trước đến giờ đều như vậy, tại sao lại xóa đi?

Quân sư, đây là kí hiệu đặc biệt của chúng ta, tại sao phải xóa? Trần Bạch, người được Vân Du giải độc hôm tỉ thí nghi ngờ hỏi

Đã là sát thủ, quan trọng nhất là phải che dấu bản thân. Hình xăm này là thứ chứng minh thân phận của mọi người. Tất nhiên phải xóa. Đây là mệnh lệnh nàng không hiểu tại sao lại có người nghĩ ra cái việc xăm hình nhận dạng này, chẳng khác nào vạch áo cho người xem lưng.

Tuy không quá đồng tình, nhưng đã là mệnh lệnh, bọn hắn không thể không nghe.

Là sát thủ của Minh Dạ bắt buộc phải tuân theo những gì ta nói sau đây. Thứ nhất: không được lạm sát người vô tội. Thứ hai: chỉ cần là nhiệm vụ nguy hiểm tới tính mạng hoặc nhiệm vụ không thể thực hiện thì không được nhận. Thứ ba: đã là mệnh lệnh tuyệt đối tuân thủ. Vi phạm liền xử phạt. Nghe rõ chưa?

Rõ âm thanh vang dội làm Vân Du hài lòng

Được rồi, giải tán. Huấn luyện của mọi người sẽ do phó cung chủ phụ trách. Đúng một tháng sau tới gặp nàng

Ba người đi tìm Lý thúc, nhờ hắn sắp xếp chỗ ở cho các nàng. Những người khác cũng dần tản ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK