Ngón tay thô ráp chuyển qua ngực cô chạm đến nụ hoa xinh đẹp,như bị dòng điện kích thích làm cho Thiên Vẫn phát ra một tiếng thấp kêu, đột nhiên tập kích làm cho hai chân của cô mềm nhũn, thiếu chút nữa trượt chân.
“Em không có mặc nội y.” Đỗ Ưng Dương tựa vào bên tai cô nói, khẩu khí không phải hỏi mà là chứng thật suy đoán của hắn.
Giọng của hắn nghe là lạ. Là cô nghe lầm, mà là trong miệng hắn thật sự phát ra nụ cười.
“Ách,em không quen .” Thiên Vẫn thấp giọng nói ,hai má đỏ hồng, xấu hổ đến muốn tìm hố để chui vào, không mặt mũi đối mặt với hắn.
Cô không phải là người cầm quyền, cũng không thường ra cửa, ngày thường cô đơn giản mặc áo sơmi màu tối thoải mái tự tại, người khác cũng không nhìn thấy cảnh xuân bên trong.
“Sau này, không được ở trước mặt người đàn ông khác ăn mặc như vậy.” Hắn thu lại nụ cười,giọng nói bá đạo mà cô rất quen lại vang lên.
“Yên tâm, cho dù anh ép em mặt như vậy,em cũng không có can đảm nha.” Cô cũng không phải cô gái phóng đãng, làm sao dám để lộ như vậy? Mặc quần áo ướt sũng bất kể cái gì đều che không được.
Thật ra mặc áo sơmi là rất an toàn, ai biết được sau khi gặp được nước liền lộ nguyên hình.Hôm nay dường như lộ nửa thân trần để cho hắn nhìn thấy, người này còn dám tiến thêm một bước, thậm chí còn làm càn vuốt ve cô……
Ngượng ngùng thổi quét mà đến, làm cho cô không khỏi thở dốc, động tác như vậy càng kích thích them rõ ràng.Cô có thể cảm nhận được, cách một tầng vải,ngực của cô cònkề sát ngực trần rộng lớn của hắn.
Bị ép tới không thoải mái,cô khó chịu lắc lắc eo nhỏ, lại càng gia tăng ma sát lẫn nhau,độ ấm trở nên rất cao.
“Đừng nhúc nhích.” Hắn thấp giọng cảnh cáo, hô hấp cực nóng của hắn dán tại cổ cô.
Da thịt thô ráp lại trơn nhẵn lướt qua thân thể của cô mang đến liên tục kích thích,hắn còn cố ý xoa nắn nụ hoa mềm mại, làm cho cô liên tiếp run rẩy suýt nữa không thở nổi.
“Em mới không nhúc nhích động vào anh.”Cô thở dốc như cũ lên án cãi lại. Đáng ghét, rõ ràng là hắn lộn xộn lại dám vu khống cho cô!
Trên đỉnh truyền đến vài tiếng thanh âm kỳ dị, ám ách trầm thấp và tiếng cười khẽ.
Hắn biết cười? Thật không nha?
Thiên Vẫn trừng lớn hai mắt, ngẩng đầu muốn xác định nhưng mà vòi hoa sen không ngừng phun ra nước lạnh, bốn phía như là rơi mưa to,cô cái gì đều nhìn thấy không rõ.
Thân hình to lớn ngăm đen dán lên người cô, phái nam giữa chân hắn dần dần thật lớn nóng rực, cách quần lót bó sát người lại càng rơi vào giữa hai chân gian non mềm của cô, mỗi lần thâm nhập càng sâu, dục vọng ngạo nghễ vội vã muốn nếm thử vị ngọt cách biệt nhiều năm.
Eo hắn chuyển động không ngừng ma sát giữa hai chân mẫn cảm non mềm nhất của cô, hoa hạch truyền đến tê dại cùng kích thích.
“Ack, a……” Thiên Vẫn khó có thể chịu đựng, hai mắt sương mù, đôi môi đỏ mọng bật ra tiếng rên rĩ, mỗi lần muốn cắn răng kháng cự đều làlúc hắn xâm nhập sắp thành lại thất bại.
Đỗ Ưng Dương nhìn chăm chú vào khuôn mặt đỏ bừng của cô, nắm chặt eo nhỏ của cô theo quy luật va chạm cùng nhau cọ sát,hắn không bỏ qua bất kỳ biểu tình nào trên mặt cô.
Mỗi một lần ma sát, đều gợi lên yêu kiều của cô, trong phòng tắm nho nhỏ xuân ý vô hạn.
Hơi quá đáng! Ngay cả còn mặc quần áo, hành động của hắn lại giống như muốn bắt đầu làm tình với cô.
“Van cầu anh, không nên cử động.” Cô thở hổn hển, ra tiếng cầu xin, bản năng nắm chặt eo của hắn muốn đẩy hắn ra,nhưng lại tê dại vô lực chỉ có thể miễn cưỡng vịn vào hắn.
Ngoài dự đoán mọi người, Đỗ Ưng Dương lần này thật sự nghe lời của cô, không cử động.
Nhưng mà sau khi dừng lại động tác, hắn duy trì tư thế đó vẫn làm cho cô khẩn trương không thôi, dục vọng thật lớn nóng rực nhanh để cửa vào hoa kính, dường như muốn xâm nhập trong đó.
Giữa hai chân chỗ ẩn mật kia truyền đến nhiệt năng nóng rực,làm cả người cô như bị phỏng.Cô không biết làm sao trừng lớn ánh mắt, nhìn ngọn lửa ham muốn trong mắt hắn, ánh mắt cực nóng kia làm cho cô run rẩy. Tuy rằng hắn thật sự bất động nhưng mà không khí khẩn trương không giảm ngược lại tăng.
“Em……” Cô muốn nói lại thôi, một đôi mắt to ngập nước.
Cầu xin hữu dụng sao? Hắn sẽ bỏ miếng thịt béo đã dâng đến miệng sao?
Thiên Vẫn nháy mắt hai cái, bọt nước từ lông mi rơi xuống, nhìn qua càng làm cho người ta trìu mến. Hai tay hắn dùng sức ôm lấy cô.
Nhìn Đỗ Ưng Dương dần dần tới gần,trong lòng cô thẳng kêu hỏng bét, còn không kịp xin tha thứ thì đôi môi đỏ mọng đã bị che lại, lưỡi hắn linh hoạt thâm nhập vào trong miệng cô, quấn lấy cái lưỡi thơm tho non mềm, bàn tay còn lại đặt sau cổ,ép cô gần sát đến môi hắn.
“A!” Cô thấp giọng kinh hô nhưng lại bị hắn nuốt hết.
Bàn tay lớn của hắn thâm nhập vào trong áo sơ mi ẩm ướt, không khách khí nắm giữ vật mềm mại rất tròn đầy đẫy đà tùy ý nhào nặn, lấy đầu ngón tay true đùa nụ hoa mang đến từng đợt điện lưu, buộc cô hồi tưởng lại hắn từng làm cô vui thích.
Hai tay Thiên Vẫn để ở ngực hắn, khó chịu giãy dụa lại cảm thấy vật cứng giữa hai chân của hắn lại xâm nhập vài phần,cuồng mãnh đánh vào giác quan của cô, làm cô vô lực phản kháng……
Hồi lâu sau,cánh môi dán lên môi cô mới rời ra, đầu óc Thiên Vẫnmới khôi phục công năng.
Cô phát hiện hai tay mình vòng sang cổ Đổ Ưng Dương, tựa vào mép môi hắn thở hổn hển giống như van xin hắn tiếp tục.
Sauk hi nghỉ ngơi,cô vội vàng đẩy hắn ra, trốn trong góc khuất phòng tắm, sợ hắn thay đổi chủ ý lại muốn “Ôn chuyện” với cô.
“Nếu trường hợp thích hợp, chúng ta lại tiếp tục.” Đỗ Ưng Dương thản nhiên nói, xoay người đi đến cột nước.
Ngụ ý là, nếu trường hợp thích hợp,cô cũng chỉ có nhận mệnh bị ăn sạch sao? Người này thật cuồng vọng a! Bất quá nói trở về, hắn nói cũng là sự thật, nếu hắn vừa rồi không dừng tay cô thật sự sẽ mơ màng bị hắn ăn……
Thiên Vẫn cắn môi, đối với ý chí của bản thân cảm thấy hờn dỗi. Nhìn thấy hắn đang xả nước không để ý tới cô, hỏa khí của cô càng bốc lên.
“Em cảnh cáo anh trước, dùng mỹ nam kế là vô dụng, đừng tưởng rằng đem em quăng trên giường là có thể nhận con trai của em.” Cô phô trương thanh thế nói, kiên trì lập trường.
“Có lẽ cái anh muốn không phải là con.” Trong tiếng nước truyền đến thanh âm chậm rãi của hắn.
Vậy anh muốn là cái gì? Một câu nói dính ở đầu lưỡi nhưng cô cắn đầu lưỡi để không bật ra khỏi miệng.
“Không được đùa giỡn với em.” Thiên Vẫn duy trì tức giận, cự tuyệt bị hắn dẫn dắt rời đi lực chú ý.
Hắn nhún vai, thậm chí không có xoay người.
“A, em đang nói chuyện với anh nha >_<” Cô hôn lên,bản thân lạnh đến phát run.
Lần này ngay cả nhún vai đều không có.
“Họ Đỗ kia, em đang nói chuyện với anh,anh quay lại đây cho em!” Cô lớn tiếng rít gào,tức giận hắn không hiểu lễ phép. Làm gì có người khi nói chuyện lại không nhìn vào người ta?
Lúc này, Đỗ Ưng Dương thật sự xoay người lại, con ngươi đen nhìn chăm chú vào cô, hai tay kéo quần xuống.
“A,” Tiếng thét chói tai vang tận trời xanh, một đường từ phòng tắm chạy trốn đến phòng trên lầu hai.
Hắn…… Hắn…… Hắn thế nhưng trước mặt của cô, cởi quần lót ra!
Cử động này thành công làm cho Thiên Vẫn câm miệng, càng thành công đuổi cô ra khỏi phòng tắm.
Đỗ Ưng Dương xoay người lại, dương dương tự đắc tiếp tục tắm rửa. Khi tắm dưới vòi sen, môi mỏng lại hiện lên một nụ cười hiếm lạ.