Lời nói còn chưa nói hết, Triệu Viêm bất ngờ xé toạc y phục của nàng, mạnh mẽ tách ra hai chân trắng như ngọc.
Triệu Uyển Như bừng tỉnh ý thức được tình hình, nàng sốt ruột cuống quít đẩy hắn ra: "Đừng!!! Ca ca, đừng, ta không muốn......."
Nhưng mà, đã quá muộn.
Triệu Viêm tách hai chân nàng ra, dùng đôi tay đùa nghịch ở hai sườn, sau đó cúi xuống. Hắn đường đường là Võ Trạng Nguyên, là đại tướng quân đã từng uy dũng một thời, chấn động bốn phương, thế nhưng giờ đây quỳ rạp dưới thân nàng, dùng cái miệng hiệu lệnh tứ phương đó mà ngậm lấy hoa huy*t tiểu muội muội.
Triệu Uyển Như bị một màn này kích thích, thân thể run lên, một cỗ sóng nhiệt từ bên trong trào ra tới lại trực tiếp bị hắn mút hết vào, nàng hoảng sợ đẩy hắn ra, rất muốn hắn đừng tiếp tục chạm vào nơi đó.
"A a a...... Đừng, thật sự đừng....... Ca ca, a, không muốn, không cần chạm vào nơi đó........ A......."
Mép thịt non mềm bị hắn vừa nắn vừa xoa, vừa hôn vừa liếm, một trận lại một trận khoái cảm trong thân thể không ngừng bừng lên, Triệu Uyển Như cảm giác môi âm hộ nàng đều bị hắn ăn vào hết, cảm giác đó quá mức kích thích, nàng không ngừng run rẩy: "Ưm...a, thật sự không muốn mà, a, ca ca, ta cầu huynh........ cầu xin huynh buông tha cho ta........"
Triệu Viêm ôm lấy hai chân nàng càng dang rộng hơn nữa, đầu lưỡi hắn quanh quẩn ngoài miệng huyệt, thỉnh thoảng đột nhiên tách mở bờ thịt mềm để đầu lưỡi len lỏi tiến vào trong. Chỉ cần hắn thọc vào mạnh một chút là có thể nghe được tiếng nàng rên rỉ kiều mị, giọng nàng mỗi lúc một thêm mê hoặc, Triệu Uyển Như thật sự là chịu không nổi nữa, nàng không ngừng kháng cự, lại bị hắn đem hai đùi ấn chặt xuống.
"Ngoan, đừng động, để ca ca thưởng thức cái huyệt ngọt ngào của muội."
Triệu Uyển Như: "!!!"
Triệu Uyển Như không nghe nổi những lời này: "Đừng, ca ca, đừng nói như vậy......."
Lúc đầu Triệu Viêm còn nghĩ nàng không thích, kết quả, hắn phát hiện mỗi lần Triệu Uyển Như kháng cự càng mạnh mẽ thì mật dịch bên trong càng tuôn ra nhiều hơn, hắn bừng tỉnh, như mới nhận ra điều gì. Triệu Viêm một bên liếm láp nơi tư mật, một bên dùng ngón tay đặt trên âm đế liền không ngừng xoa bóp. Khi môi lưỡi vẫn còn đang vuốt ve âm hộ, hắn còn không quên kích thích nàng: "Vì sao không muốn ca ca nói vậy? Uyển Uyển đây là không thích sao? Hửm? Nếu là không thích, vậy muội đẩy ca ca ra là được"
Hắn chôn đầu vào sâu hơn, không ngừng ở huyệt non mà xoa bóp, xoa đến khi d*m thủy tưới lên tay làm ướt sạch.
Triệu Uyển Như thật sự chịu không nổi: "A hu hu, người ta đẩy rồi, mà đẩy không được, hu hu a ca ca, ca ca tha ta đi, ta sai rồi......."
Này không phải là quá muộn rồi sao?
"Giờ mới xin tha sao? Nhớ ca ca ban nãy nói gì không? Dù muội có xin ta, kể cả là đẩy ta, ca ca cũng sẽ không buông muội, hôm nay là ngày đại hôn của chúng ta, ca ca phải làm muội thật thoải mái, chơi Uyển Uyển đến dục tiên dục tử, làm Uyển Uyển rốt cuộc không thể rời khỏi ca ca."
Quả nhiên, lời hắn vừa nói xong, dịch thủy từ bên trong liền phun ra tới tấp, Triệu Viêm liếm mút mật ngọt, khen nàng: "Uyển Uyển ngoan, giỏi quá, mật dịch rất ngọt ngào, ca ca thích ăn."
TriệuUyển Như thẹn thùng muốn chết: "Đừng, a, ca ca đừng ăn, chỗ đó bẩn lắm......"