"Nào, gọi phu quân cho ta nghe một chút........"
"Gọi một tiếng phu quân, nói Uyển Uyển muốn côn th*t lớn của phu quân....... Muốn phu quân côn th*t lớn hung hăng thao tiến vào....... Tiến vào thao tiểu nộn huyệt của muội muội......"
Triệu Uyển Như nào phải là đối thủ của hắn, bị hắn làm cho không còn sức chống cự, thân mình mềm nhũn đã sắp đạt tới cao trào, hai đùi thon dài trắng như bạch ngọc quấn quanh eo, gắt gao ôm hắn, không ngừng gật đầu: "A ưm... muốn....a... Ca ca ta muốn......."
Triệu Viêm cúi gập người, đem đôi chân nàng tách ra càng rộng. Mỗi khi môi lưỡi dây dưa, hắn rất thích ngậm lấy môi dưới nàng mà dùng sức mút cắn, nhưng vẫn không quá mạnh, hắn chưa bao giờ tận hứng dùng sức, bởi vì hắn sợ lỡ ra tay quá mạnh, sẽ đem người dưới thân chơi hỏng mất. Hắn cảm thấy muội muội nhà mình quá quý giá, cho nên vẫn không nỡ làm đau nàng.
Triệu Viêm trên môi nàng lưu luyến, hai đầu lưỡi trừu sáp mà cọ lấy lẫn nhau, khi ngậm lấy cái lưỡi đinh hương, hắn cảm thấy trái tim mình cũng hoàn toàn bị nàng câu đi mất.
Cả căn phòng tràn ngập trong sắc xuân.
Trong phòng ánh đèn u ám mờ ảo, ánh nến trên mép giường chiếu sáng Triệu Uyển Như, môi hồng răng trắng, đẹp đến không gì sánh được.
Triệu Viêm thấy mình không khác gì kẻ ngốc, mỗi lần nhìn nàng đều có thể ngắm đến ngây người, muội muội thật sự quá xinh đẹp.
Triệu Uyển Như vốn đang trốn tránh, chính là bị hắn hôn hôn, cũng nhịn không được nhìn lại hắn.
Khi ánh mắt chạm nhau, trái tim hai người hình như cũng nương theo tầm mắt mà khăng khít xoắn chặt, Triệu Uyển Như si ngốc mà nhìn hắn. Hai người cùng mẹ đẻ ra, dung mạo không khác nhau là mấy, khi còn nhỏ thậm chí rất nhiều người đều nói huynh muội bọn họ trông giống như là đúc từ một khuôn ra vậy.
Ca ca từ nhỏ đã vô cùng tuấn mỹ, mắt sâu như hồ nước ngắm nhìn nàng, như là muốn đem nàng hút vào trong.
Hai người tầm mắt như là sinh keo, lại như kẹo đường tan còn chưa hết, sền sệt, nóng cháy, thâm thúy, in hằn hình bóng của đối phương.
Khoái cảm từ sau sống lưng nàng nổi lên, len lỏi rồi lan rộng.
Triệu Viêm dịu dàng hết hôn rồi lại hôn, trong phòng yên tĩnh, chỉ nghe được tiếng mút mát chầng chậc rất nhỏ, đan xen tiếng hít thở. Triệu Viêm đột nhiên cắn môi dưới thật mạnh, đại nhục bổng dưới thân chống lên tiểu nộn huyệt, trên cửa huyệt thúc hông cọ xát vài ba cái, dâm dịch Triệu Uyển Như cứ vậy mà chảy hết ra ngoài.
Nàng lúc này giống như còn không cả biết thở, vươn tay tới muốn đấm ngực hắn, lại bị hắn nắm lại, sau đó, mười ngón giao nhau, gắt gao nắm chặt.
Hắn còn cúi đầu dỗ dành: "Uyển Uyển ngoan, nào, đỡ côn th*t lớn của phu quân, phu quân muốn đi vào thao muội."
Triệu Uyển Như ngoài miệng còn nói không, nhưng so ra mà nói, thân thể nàng vĩnh viễn thành thật hơn rất nhiều. Triệu Viêm kéo tay nàng đi xuống, nàng cũng vô cùng ngoan ngoãn, thuận thế mà vuốt ve côn th*t, khoảng khắc chạm vào đầu dương v*t, lòng bàn tay Triệu Uyển Như nóng rực lên.
Dương căn Triệu Viêm trong tay nàng cũng khẽ run lên một cái.