Tề Mộc nằm coi iPad một lát lại cảm thấy nhàm chán liền vứt nó ở một xó rồi ngồi dậy nhìn Cung Thẩm đang chú tâm làm việc. Cậu chớp chớp mắt rồi đứng dậy đi về phía hắn.
Đôi chân nhỏ nhẹ nhàng đi tới phía Cung Thẩm đang ngồi:
- Soạt.
Hai cánh tay nhỏ nhắn lại trắng mềm quàng qua cổ ôm hắn từ phía sau, Cung Thẩm ngẩng đầu lên nhìn cậu khẽ hỏi:
- Làm sao vậy.
Cánh tay hắn vươn lên kéo Tề Mộc đang phía sau ngồi lên đùi mình rồi cuối đầu hôn lên môi cậu. Tề Mộc không phản kháng quàng tay ôm cổ hắn dụi dụi:
- A Thẩm em chán.
- Em muốn tôi làm gì cho em?
Tề Mộc nhìn về một hướng như đang suy nghĩ gì đó một lúc sau cậu đứng dậy đi tới ghế sofa cầm lên cái iPad rồi chạy tới chỗ hắn, giọng nói trở nên mềm mại:
- A Thẩm em thích cái này.
Tề Mộc chỉ vào màn hình, đó là một chiếc lắc chân bằng vàng có những chiếc chuông xung quanh, bên ngoài lớp chuông là kim cương tự nhiên bên trong có một cục vàng nhỏ. Mỗi lần bước đi nó sẽ rung lên tiếng chuông cũng vì thế mà kêu:
- Leng keng.
Rất vui tai. Cung Thẩm nhìn nó khẽ nhíu mày, đây chẳng phải là đồ của công ty hắn sao. Công ty của hắn chuyên về phụ kiện trang sức cho nữ, chất liệu thường thì là đá quý, cũng có thể là bằng vàng,... Rất đắt đỏ:
- Cho em cái này cũng không phải không được nhưng hơi đắt... Em sẽ phải làm gì để tôi mua nó cho em?
Chiếc vòng có giá hơn *100 USD* bởi vì có thêm những viên kim cương tự nhiên trạm xung quanh sợi dây khiến nó càng thêm lấp lánh:
- V...vậy em sẽ giúp anh việc nhà...
Nghe xong câu này Cung Thẩm thật sự không nhịn được cười liền phụt một cái cười haha vài tiếng, hắn hết sức cưng chiều hôn lên cái má mềm mại của cậu:
- Tôi đùa một chút thôi, chẳng lẽ chỉ có một cái lắc mà tôi không mua nổi cho em?
- Không cần em làm việc, chỉ cần em ngoan ngoãn ở cạnh tôi thì bao nhiêu tiền hoặc bao nhiêu yêu cầu tôi đều thực hiện cho em.
Tề Mộc chớp chớp mắt nhìn hắn rồi vui vẻ cười, Cung Thẩm thấy cậu vui vẻ ánh mắt hiện lên rõ vẻ dịu dàng:
- Tề Mộc, em thật sự rất đáng yêu. Chỗ nào của em cũng mềm tại sao lại như thế nhỉ?
Hắn nhéo nhéo cái má như bánh pudding của cậu khó hiểu nói, Tề Mộc có cơ thể hết sức mềm mại lại còn xinh đẹp sẽ khiến người khác không nhịn nổi muốn bắt nạt đến khóc:
- A Thẩm em thật sự rất ganh tị với anh, em cũng muốn có cơ, có chiều cao và múi bụng.
- Em không có nhưng chẳng phải anh có sao, em có thể sờ mà?
Giọng nói của hắn hết sức biến thái khiến cậu càng thêm ngại ngùng quay mặt đi:
- Cốc cốc.
Tiếng gõ cửa đánh vỡ bầu không khí ngượng ngùng, Cung Thẩm có vẻ không vui vì bị người khác phá đám bầu không khí màu hồng của mình cộc cằn nói:
- Vào đi.
Mộng Đình đi vào thấy Tề Mộc đang ngồi trên đùi Cung Thẩm hết sức ngại ngùng quay đầu ra sau không muốn đối diện, còn Cung Thẩm tay hắn ôm lấy Tề Mộc nhưng khuôn mặt lại cau có khó ở nhìn cô.
- ...Chủ tịch tới giờ hợp với đối tác rồi ạ.
Cung Thẩm nghe vậy tay xoa xoa thái dương lấy áo vest treo đằng sau lưng ghế đứng lên mặc vào, Tề Mộc một bên nhìn hắn liền đi lại níu lấy góc áo khẽ giọng nói:
- A Thẩm em cũng muốn đi.
Cung Thẩm nhướn mày nhìn cậu, Tề Mộc đồng ý là dạo này mình có hơi quấn hắn thật... Nhưng tất cả là tại hắn mà, ai biểu suốt ngày cứ ôm ôm cậu làm chi... Bây giờ cậu không muốn rời xa hắn luôn.
Nhìn khuôn mặt ấp úng của cậu nét mặt của Cung Thẩm cũng có chút hòa hoãn:
- Được.
Như chợt nhớ thứ gì đó hắn kêu Mộng Đình lại lấy điện thoại ra:
- Mang hai mẫu hàng này tới đây, trong vòng 2 giờ sau phải có.
Cho cô hai giờ không ít mà cũng không nhiều, chỉ là mặt hàng này đang rất được ưa chuộng không biết trong kho còn không thôi nhưng cô vẫn gật đầu rồi nhìn Cung Thẩm nắm tay dẫn Tề Mộc đi ra khỏi cửa.
Đi xuống sảnh tài xế đã đậu sẵn xe trước cửa đợi hắn. Nhân viên thấy hắn xuống liền sợ hãi cuối đầu, Tề Mộc nhìn quanh liền thấy một cô gái hết sức quen thuộc.
Là người hôm trước giúp cậu lấy bánh, Manh Trúc. Cậu vui vẻ mỉm cười vẫy tay với cô khiến cô cũng hơi ngạc nhiên nhưng cũng mỉm cười cuối chào cậu:
- A Thẩm cái chị đó rất tốt.
Cung Thẩm quay đầu thấy cậu đang chỉ về một hướng khi nhìn kỹ lại thì thấy người cậu chỉ là nhân viên lễ tân tên Manh Trúc lúc trước đã giúp cậu lấy bánh:
- Ừm, sau này tăng lương cho cô ta.
Mộng Đình đi phía sau trợn mắt, hai người đang giỡn với tôi chắc. Tôi làm cho chủ tịch gần 7 năm mà chẳng lấy được một tháng tăng lương ngoài tăng ca.
Giờ chỉ cần con mèo nhỏ kia nói anh liền tăng, có phải quá bất công rồi không hả. Tôi muốn nghỉ việc huhu.
Mặc dù Mộng Đình suy nghĩ là thế nhưng vẫn không nói chỉ có thể âm thầm lau nước mắt chỉnh lại con tim đang vụn vỡ thành từng mảnh.
Cung Thẩm ôm Tề Mộc lên xe ngồi, Mộng Đình đi phía sau cũng ngồi vào ghế phụ kêu tài xế lái tới một quán sushi khá nổi tiếng gần đây. Nói về độ hot và ngon chỗ này không kém cạnh với mấy nhà hàng lớn là bao đâu.
__________
TG: Cái này Habibi chụp cho mn dễ hiểu, tại nhiều khi Habibi viết chương số tiền sẽ viết tắc ấy.
TG: Nếu mn thấy số tiền bên đổi VND lớn thì cứ nghĩ nó như 100000USD tại Habibi lười nên có để số tiền đã đổi qua VND cho mn dễ hiểu ấy (๑╹◡╹๑)ノ♬
TG: Oh ya cảm ơn mọi người đã bình chọn cho Habibi ⁽⁽ଘ( ˊᵕˋ )ଓ⁾⁾
Đã chỉnh sửa