Tôi thề, chuyện chúng tôi yêu nhau ngoài chúng tôi ra chỉ có Trời biết, Đất biết, Ông mai Đẳng biết, tôi hoàn toàn không hé răng một lời với ai hết. Đám quái vật cùng lớp chọc quê cho hết đường về hay lũ chị em bạn dì đang ế chỏng ế chơ sẽ kêu gào làm loạn là một nỗi sợ be bé thôi. Nỗi sợ lớn nhất, chính là...
Bạn thử nghĩ xem, nếu một ngày đẹp trời nọ, mẹ tôi biết đứa con gái lớn ngoan hiền chưa học hết cấp 2 của mình yêu đương nhăng nhít thì thế nào..?
Nói giỡn hoài, mẹ tôi không chặt đầu tôi mới là chuyện lạ,...
Thế nên, ngay trong đêm cái hôm chúng tôi xác định quan hệ kia, sau khi đã học bài xong, tôi nhớ ra điều gì đó rồi gấp gáp nhắn cho bạn trai tin nhắn đầu tiên khi hai đứa yêu nhau, nội dung như sau:
'' Anh nè! Chuyện tụi mình yêu nhau đừng nói cho ai biết nha! ''
Sau đó vài giây...
''...'' - Tú Minh nhắn lại vỏn vẹn ba dấu chấm...
Tôi ngu ngốc nhìn điện thoại. Như thế cũng giận được sao?
Tôi thở dài đặt điện thoại xuống bàn, tôi có lý do riêng của tôi mà, anh sẽ hiểu cho tôi chứ?
10 giờ 20 phút tối.
Rời khỏi WC sau khi giải quyết bầu tâm sự, tôi phát hoảng lên. Mẹ ơi, Tú Minh anh có cần thâm hiểm đến vậy không?
Điện thoại không ngừng phát ra tiếng chuông báo tin hiệu tin nhắn từ hai box chat nhóm trên Zalo.
Tin nhắn báo đến từ thời điểm tôi đặt điện thoại xuống bàn đến bây giờ, nội dung tin nhắn như sau:
Ở GROUP '' Súc Vật '' - nơi hội tụ những thành phần trời ơi đất hỡi của lớp 9A2.
'' Đẹp Trai Nhất 9A2 '' ( Thạnh lớp Trưởng tự kỷ): Ôi má ơi, tụi mày có thấy gì trên Niu - phích không, loạn lắm rồi loạn lắm rồ[email protected]@
'' Đan Thanh xinh đẹp '': Nhanh dữ vậy hai đứa. Tú Minh quyết đoán quá -.-
'' Mai Mai '' ( Bạn Quỳnh Mai ngồi trên tôi và Tú Minh một bàn): Tao đã biết ngay thế nào cũng có ngày này mà, hai đứa mày diễn ngôn tình thanh xuân vườn trường làm tao đau tim quá >.<
'' Thỏ mặt ngu '' ( Nguyệt đẹp gái nhất lớp): Đang buồn ngủ, lướt thấy tỉnh luôn -.- Mấy bạn làm mình bối rối quá, mình còn chưa dám nhìn thẳng vào mắt bạn nam nào mà mấy bạn lại...
Ôi má ơi!
Tôi đang ngáo ngơ không biết chuyện gì thì Thạnh '' Bô '' gửi tin nhắn:
'' Tụi mày ơi, Ngọc Minh với Tú Minh xem mà không rep kìa. Coi thường bạn bè quá mà!
'' Phản đối, phản đối, mời ăn mời uống điiiiiii...''
Tôi vã cả mồ hôi hột, ở bên GROUP '' Chị em bạn dì '' gồm Tôi, Tú Minh, Phong, Phương, Thanh, Anh Đẳng, Quốc Duy ( Sau khi đấu võ mồm với Kỳ Phong một trận chúng tôi mới thêm Quốc Duy vào group) lại ngập tràn những icon mặt cười gian...
Tôi run run tay truy cập Facebook...
Mục đầu tiên của Newsfeed, Bùi Ngọc Minh và Cao Tú Minh đang trong mối quan hệ...'' Hẹn hò ''.
Bên dưới, là ảnh tôi mặc đồng phục ngủ gật bên bàn sách, nắng chiếu vào chiếc bàn cạnh cửa sổ, làm cho tôi trở nên đẹp lạ thường. Hình như hôm đó, chúng tôi cùng nhau đến thư viện, Tú Minh giảng bài cho tôi.
Trên bức ảnh, chỉ vẻn vẹn một chữ '' Trust ''.
Tôi có chút bất ngờ, vừa bối rối, vừa xấu hổ lại vừa cả giận. tôi gọi cho bạn trai.
'' Anh làm gì vậy? Em nói là ít người biết rồi mà '' - Tôi đỏ mặt.
'' Anh có nói cho ai đâu, anh chỉ đặt quan hệ hẹn hò thôi mà! '' - Anh trả lời, nghe cũng biết là anh đang nén cười.
Hừ hừ được lắm...
'' Anh có biết nếu như họ hàng thân thuộc của em biết được rồi nói với mẹ em, em sẽ thảm đến mức nào không hả? '' - Tôi cả giận nói.
'' Họ hàng của em, bao gồm hai ông chú họ, hai anh trai họ, một người dì, một cô em gái họ đúng không? Em đặt mối quan hệ với họ trên Facebook đúng chứ?''
'' Đúng.'' - Tôi nhíu mày.
'' Thế đừng lo, anh block họ hết rồi, họ không thấy đâu, đừng sợ...''
Tôi bật cười ra tiếng. Anh thâm hiểm thật Tú Minh à, biết anh thâm hiểm như thế mà sao em lại thích anh được anh nhỉ?
Giọng anh trên điện thoại nghe thoải mái hơn hẳn, mang theo hương vị làm nũng, anh gọi tên tôi...
'' Ngọc Minh ''
'' Em nghe! ''
'' Hôm nay anh vui lắm '' - Anh trầm giọng nói - '' Giây phút anh ngã từ mái nhà xuống ban công, anh cứ nghĩ anh chết thật rồi. Lúc đó anh sợ chết lắm, anh chưa lo được cho ông bà ngoại, anh chưa trả ơn chị Nhiên và Đẳng, anh chưa thật sự hòa nhập và đối xử tốt với 9A2, và...anh còn chưa chính thức tỏ tình với em..Nếu anh chết đi, anh sẽ hối tiếc suốt cả đời, có khi còn vô tình làm em nửa đời sau áy náy khi nhớ đến anh...''
Tôi im lặng...
'' Anh 17 tuổi, có thể lớn hơn em một chút, nhưng thật ra anh cũng chỉ là một đứa ngốc nghếch mới bắt đầu yêu. Anh cũng chỉ là một người thuận theo lẽ tự nhiên của trái tim mình thôi. Lúc nghe từ Phương em nói em không xứng với anh thế này, không xứng với anh thế nọ, anh đã muốn gọi điện hét lên qua điện thoại với em rằng:'' Bùi Ngọc Minh, tôi nói cho cậu biết. Phải!!Tôi ghét nhất những con bé ngớ ngẩn, hậu đậu, xa rời thực tế, lười chảy thây còn hay mơ mộng,.....trừ cậu ra....!!!
Đừng hỏi vì sao cậu là trường hợp ngoại lệ....Ngay cả con tim tôi cũng không rõ đáp án..Tôi chỉ biết là, nó...tim tôi đấy...Nó loạn nhịp khi nhìn thấy cậu, thế thôi!!! ''
Tôi bật cười...Nước mắt nóng hổi thi nhau rơi xuống...
'' Anh biết, đôi khi anh ngốc ngếch, hành xử với em quá đánh chẳng đẹp tẹo nào. Nhưng em thử nghĩ đi, ngoài em ra, anh có từng điên như vậy với cô gái nào đâu. Ngọc Minh, anh không biết anh thích em từ khi nào, có lẽ là lần đầu tiên. Mà lần đầu tiên ấy em cũng không nhớ nên khỏi nhắc, lần thứ hai trong hoàn cảnh xấu hổ thôi miễn bàn...Anh chỉ biết, anh yêu em bằng cả sinh mệnh và trí tuệ của anh...''
Tôi không chịu nổi nữa, anh hai ơi anh hai, anh có cần sến đến vậy không, đây là câu trong ngôn tình mà..
'' Sao em lại cười, em thích những câu đậm chất ngôn tình đại loại vậy mà...'' - Giọng anh lúc hờn dỗi dễ cưng quá đi...''
'' Nói chung bây giờ bạn ngoài đời hay bạn Facebook cũng đều biết chúng ta hẹn hò rồi, em khỏi thoát ''
Tôi cười trong nước mắt, mặc kệ luôn chuyện tôi và anh gặp nhau lần thứ nhất khi nào. Chỉ biết, duyên phận kỳ diệu đã sắp đặt cho chúng tôi gặp nhau và yêu nhau, thế là đủ rồi...
Tôi hỏi chân anh còn đau không, anh lại luôn miệng nói muốn nắm tay tôi vào ngày mai.
Anh à, em sẽ chết vì ngọt mất!
--- Hết Chap 21 ----