• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không hiểu vì sao mặt Hứa Điềm đỏ ửng.

Có Từ Chính Thanh ngồi chờ bên cạnh, tuy anh không nói gì, nhưng cô cũng không thể xem nổi TV.

Mười phút sau, Hứa Điềm tắt đi TV, vừa từ sô pha đứng lên, đã bị Từ Chính Thanh chặn ngang ôm lấy, hai người hôn nhau từ phòng khách một đường đến phòng ngủ, lúc đến trên giường, trên người Hứa Điềm chỉ còn lại có một chiếc quần lót.

Từ Chính Thanh đè lên trên người cô, ăn đôi vú chín mọng, đem đôi vú no đú mút tấm tắc rung rẩy. Anh rất thiên vị nơi này hơn một chút.

Hứa Điềm mới làm chuyện người lớn chưa lâu, thật mẫn cảm, một lát phía dưới quần lót đã ướt đẫm.

Cô thoải mái rì rầm, qua một lát cảm thấy không thỏa mãn, yêu cầu Từ Chính Thanh: "Cởi quần lót ra đi."

Từ Chính Thanh làm theo, ý bảo cô nâng mông lên.

Không có lớp vải dệt che đậy, huyệt nhỏ nước chảy dầm dề của Hứa Điềm toàn toàn bại lộ ở trước mắt Từ Chính Thanh, anh có chút kinh ngạc nhướng mày.

Vốn muốn làm màn dạo đầu lâu một chút, không nghĩ vậy mà cô mẫn cảm như thế này.

Từ Chính Thanh đã sớm không nhịn được, thấy thế, trực tiếp lấy d*m thủy từ tiểu huyệt của Hứa Điềm bôi lên trên đầu côn th*t, sau đó nhân lúc đã được bôi trơn một chút, cắm vào trong.

Mấy ngày nay không làm, tiểu huyệt Hứa Điềm vẫn chặt như lần đầu tiên, hút da đầu anh tê dại, hai người không kiềm chế được rên rỉ thành tiếng.

Chẳng qua tiếng rên rỉ của Từ Chính Thanh nặng nề ngắn ngủi,nghe không rõ lại như anh đang giảng bài.

Phong cách làm tình của Từ Chính vẫn như lần trước, im ắng ít lời, vùi đầu vào húc thật mạnh, mỗi một lần đỉnh vào vừa sâu vừa sướng, làm phía dưới Hứa Điềm nước dâm lan tràn.

Cứ thúc vào như vậy mấy trăm lần, Từ Chính Thanh hít sâu một hơi, rút dương v*t ra, ý bảo Hứa Điềm: "Nằm sấp xuống."

Hứa Điềm đang bị cắm quá thoải mái, đột nhiên trong động nhỏ có cơn trống vắng, cô mê mang nhìn về phía Từ Chính Thanh, dùng ánh mắt lên án.

Từ Chính Thanh cảm thấy dáng vẻ này của cô đáng yêu muốn chết.

Anh ôn hòa giải thích: "Sau vào, em sẽ càng thoải mái."



Hứa Điềm ngoan ngoãn bò dậy, Từ Chính Thanh xoa nhẹ hai bên mông của cô vài cái, chỉ dạy:

"Tay chống ở trên giường, mông cong lên trên."

Ở tư thế này, Từ Chính Thanh dùng ngón tay đẩy hai mảnh môi âm hộ của cô, âm đ*o đang khép chặt bị căng ra, không tự giác co rút lại vài cái, sau đó ở kích thích hư không lại phun ra một dòng nước dâm.

Hứa Điềm cảm thấy tư thế này buồn cười, lại cảm thấy thẹn: "Đừng nhìn, mau cắm vào......." đi.

Chữ cuối cùng còn chưa ra khỏi miệng, đã bị đâm nát.

Từ Chính Thanh đột nhiên động thân đem dương v*t cương cứng như cây thép cắm vào bên trong huyệt nhỏ của cô, âm đ*o bị lấp đầy, cơ thể Hứa Điềm cũng bị đâm lắc lư về phía trước, vú đung đưa trong không trung như hai giọt nước.

"A......"

Hứa Điềm không ức chế được kêu lên.

Cô rất nhanh đã cảm nhận được ý Từ Chính Thanh nói sau nhập sau càng thoải mái.

Vì tư thế này, sau thúc vào càng sâu, hơn nữa dương v*t cũng càng dễ dàng đỉnh đến điểm mẫn cảm, Từ Chính Thanh lại càng thúc mạnh, khoái cảm dày đặc làm Hứa Điềm có cảm giác không thở nổi.

Đầu óc trống rỗng, Hứa Điềm không còn sức để quản cái gì mà rụt rè hiền thục nữa, kêu rên vừa dâm dục vừa vui thích.

Đột nhiên, tiếng chuông di động lỗi thời réo vang trong phòng ngủ.

Từ Chính Thanh vốn không muốn để ý đến, nhưng đầu bên kia bám riết không tha, không tìm được anh vẫn gọi mãi.

Từ Chính Thanh thoáng bình phục lại hơi thở, lấy di động trên tủ đầu giường.Lúc vừa kết nối xong, dương v*t anh vẫn cắm trong động của Hứa Điềm chưa rút ra.

"Chuyện gì?"

Đầu kia cuộc gọi kia đúng là của Trần Nhuận: "Ngủ chưa? Có bạn muốn giới thiệu một em cho cậu, tôi nhìn qua cô gái nhỏ rất hay, lại đây nhìn xem?"

"Không được, đang bận."

Âm thanh Từ Chính Thanh vẫn trong sáng thánh thiện, hoàn toàn nghe không ra vài giây trước anh vẫn còn đang nhập vào trận tình ái.



Hứa Điềm đang ở thời điểm sắp cao trào, đột nhiên Từ Chính Thanh ngừng lại, cô nửa vời, khó chịu quá, quay đầu lại nhìn Từ Chính Thanh, hi vọng anh càng cho cô nhiều hơn.

Bên kia Trần Nhuận mắng: "Giờ này muộn rồi, cậu còn bận cái gì?"

Nếu có nghĩ thì anh ta cũng không nghĩ Từ Chính Thanh làm được cái việc như anh đang làm.

Nghe vậy, theo bản năng Từ Chính Thanh đưa mắt nhìn Hứa Điềm, tầm mắt hai người ở trong không khí không hẹn mà gặp.

Từ Chính Thanh cong cong khóe môi, nói với Trần Nhuận ở trong điện thoại: "Đang ở cùng người khác luận bàn võ nghệ."

"Gì?" Trần Nhuận cả kinh tròng mắt chút nữa rớt cả ra ngoài:

"Tối nào không ngủ được, cậu đi tìm người đấm bốc?"

Trước kia đi học, Từ Chính Thanh đã từng học quyền anh một thời gian, cùng một lớp với Trần Nhuận, huấn luyện viên thường xuyên yêu cầu hai người đánh nhau, ấn tượng này khắc sâu với Trần Nhuận.

"Ừm."

Từ Chính Thanh trả lời lung tung, lúc này căn bản anh chẳng còn tâm tư nghe Trần Nhuận nói gì đó.

Chắc do thật sự khó chịu, Hứa Điềm phát hiện Từ Chính Thanh vẫn còn đang bận không thể cho cô càng nhiều hơn nữa, vì vậy nên tự túc cho thân mình.

Cô phe phẩy mông nhỏ, một trước một sau, chủ động vuốt ve dương v*t Từ Chính Thanh.

Động tác biên độ của Hứa Điềm không lớn, đối với Từ Chính Thanh mà nói chỉ như khoái cảm gãi không đúng chỗ ngứa, tâm lý kích thích chiếm hơn nửa, côn th*t to lớn của anh mắt thường cũng có thể thấy được to thêm vài phần, tròng mắt vì hưng phấn hơi đỏ lên.

Điều này đối với Hứa Điềm mà nói cũng đủ thỏa mãn. Cô rất nhanh nắm được bí quyết làm mình thoải mái, có tiết tấu thong thả động đậy.

Rơi vào cảnh đẹp này, một lần trong lúc Hứa Điềm tìm dương v*t anh nhập vào trong động của mình, Từ Chính Thanh nảy ra ý xấu lùi lùi về sau.

----------

Bộ này lại bị bên truyenhd lấy rồi, được, mai bán thêm vài bộ của chúng nó cho vui:))

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK