• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ninh thị và Thẩm Tĩnh Sơ trở lại Cẩm Uyển, Ninh thị liền hạ lệnh Bảo Âm đến Điệp Uyển gọi Trương di nương và Thẩm Tĩnh Di đến. Đợi Trương di nương cùng Thẩm Tĩnh Di vào gian trong, Ninh thị liền phân phó người gác bảo mật, tránh người nghe thấy, đợi tất cả nha hoàn lui ra, rồi lớn tiếng quát “Quỳ xuống!”

Trương di nương vừa đến thấy sắc mặt Ninh thị u ám, đã biết có chuyện nhưng chưa từng thấy Ninh thị nghiêm khắc như hôm nay, sợ tới mức hai chân mềm nhũn, nhanh chóng quỳ xuống, nghi hoặc nhìn Ninh thị. Thẩm Tĩnh Di mặc dù cũng khó hiểu nhưng chỉ phải cùng quỳ xuống.

“Phu nhân, không biết thiếp đã làm sai chuyện gì ạ?” Trương di nương cẩn thận hỏi

Chẳng lẽ sự việc kia đã bị phu nhân phát hiện?

Ninh thị không nhìn nàng mà chằm chằm nhìn Tĩnh Di, ngữ điệu nghiêm khắc “Di nhi, hôm nay ngươi có ra khỏi cửa không?”

Thẩm Tĩnh Di trong lòng kinh hoảng, nửa người đổ mồ hôi lạnh, cũng may nàng đã chuẩn bị vẹn toàn “Bẩm mẫu thân, hôm nay Tĩnh Di quả thật có đi ra ngoài một chút”

Ánh mắt Ninh thị lại sắc bén thêm “Vậy ngươi có từng đến khách sạn Duyệt lai?”

Thẩm Tĩnh Di cố gắng trấn tĩnh “Vâng, Tố Xảo giúp con mua một ít đồ, trên đường con thấy mệt nên nghỉ tạm ở khách sạn một lại, không ngờ gặp cháy, Tĩnh Di bị xô đẩy nên có chút mất dáng vẻ…”

Nàng ta ngẩng đầu, nghi vấn hỏi lại “Mẫu thân làm thế nào biết được?”

Hoàn hảo là nàng ta đã dự tính trước, hôm nay hỗn loạn như vậy, nàng ta cũng không dám chắc không bị người khác nhìn thấy, nếu không có việc gì là tốt nhất nhưng nếu bị nhìn thấy cũng có ứng phó được.

Sự sắc bén trong mắt Ninh thị giảm đi vài phần, hay chỉ là chuyện hiểu lầm? Di nhi vừa vặn đến khách sạn, lại vừa gặp cháy nên mới chạy ra làm quần áo không chỉnh tề?

Duyệt lai khách sạn quả thật là chỗ ăn uống, lầu hai mới là phòng tạm nghỉ.

Chỉ là, quần áo không chỉnh tề…

Ninh thị trong mắt âm u vài phần, đem Tố Xảo gọi đến, kêu nàng ta tường thuật lại chuyện xảy ra hôm nay.

“Hôm nay Bát tiểu thư dẫn nô tỳ đi đặt mua chút đồ, trên đường Bát tiểu thư kêu mệt nên đến Duyệt Lai khách sạn nghỉ chân chờ nô tỳ. Nô tỳ đặt mua xong thì quay lại khách sạn gặp tiểu thư” Tố Xảo đem sự tình từ đầu đến cuối nói lại.

Chỉ là Tố Xảo trong thời gian này không ở bên, Di nhi rốt cuộc là cùng người hẹn hò tư tình hay chỉ là nghỉ chân uống trà, vẫn không thể biết được. Lại không thể nào đến Khách sạn Duyệt Lai mà điều tra tiểu nhị được. Nếu việc này truyền ra ngoài, Di nhi hẳn là không có mặt mũi nào gặp người khác được.

Ninh thị trầm ngâm “Bảo Âm, ngươi kiểm tra cánh tay của Bát tiểu thư”

Bảo Âm nhận lệnh, hiểu ý của nàng. Trương di nương đang quỳ cảm thấy hốt hoảng, phu nhân người hoài nghi trong sạch của Di nhi?

Bảo Âm đến trước mặt Tĩnh Di “Bát tiểu thư, đắc tội” liền vén tay áo nàng ta lên xem xét cẩn thận.

Nhìn thấy chấm đỏ này, dùng sức chùi cũng không phai nhạt, tuy rằng cảm thấy có chút kỳ quái nhưng vẫn thật sự không nghi ngờ được, bèn buông tay nàng ta ra, quay lại bẩm với Ninh thị “Bẩm phu nhân, thủ cung sa vẫn còn”

Tĩnh Sơ nhìn chằm chằm động tác của Bảo Âm, nàng vốn dĩ cho là thủ cung sa của Thẩm Tĩnh Di sớm đã không còn, thông thường đã trải qua chuyện kia hẳn là phải từ từ biến mất chứ, chẳng lẽ Tĩnh Di và Lý Thế Hành còn chưa thân mật đến thế?

Không có khả năng? Đừng nói Thẩm Tĩnh Di đã từng nói thật với nàng, cho dù nàng chưa từng chứng kiến nhưng chuyện hôm nay không ngoài dự đoán của nàng.

Thẩm Tĩnh Di rốt cuộc đã làm thế nào.

Ninh thị ngược lại thở phào nhẹ nhõm, nếu đã biết phải phòng chuyện kia lộ ra, liên lụy Tĩnh Sơ thanh danh “Như vậy là tốt rồi”. Nàng nghiêm mặt “Di nhi, hôm nay ngươi quần áo không chỉnh tề chạy ra khỏi khách sạn Duyệt Lai, ngươi cũng biết nếu bị người khác nhìn thấy, danh dự của ngươi sẽ ra sao? Danh dự Thẩm phủ như thế nào? Ngươi sau này còn phải lập gia đình? Nữ nhân phải biết chú trọng thanh danh chứ? Ngươi có hiểu không?”

Thẩm Tĩnh Di cắn chặt hai môi, giống như bị ủy khuất lớn thật sự, rưng rưng nói “Tĩnh Di biết”

Ninh thị phất tay nói “Lui đi, về suy nghĩ lại cho kỹ đi”

Trương di nương cùng Thẩm Tĩnh Di đứng dậy rời đi.

Trở lại Điệp uyển, Trương di nương cho người lui xuống hết, trong phòng chỉ còn hai mẹ con, lớn tiếng hỏi “Di nhi, hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao phu nhân phải kiểm tra thủ cung sa của ngươi? Ngươi nhất định không được làm ra chuyện tổn hại thanh danh đâu đấy!”

Trương di nương rất ít khi nghiêm khắc với nàng ta, nhưng Ninh thị hôm nay dã hoài nghi, nàng cũng không để cho Trương di nương lại hoài nghi mình, bèn cắn răng nói “Ta cũng không biết, chỉ sợ là mẫu thân cố ý làm khó dễ thôi”

“Cố ý làm khó dễ?” Trương di nương biết đươc thủ đoạn làm sao lên được giường của Thẩm Hoằng Uyên, tự dưng cũng không phải dễ bị lừa “Nếu phu nhân cố ý làm khó, đã không cho lui hết hạ nhân ra, nói cách khác, ngươi mới là thanh danh khó giữ…”

Thẩm Tĩnh Di oán hận “Mẫu thân đương nhiên là vì Thẩm gia thể diện thôi, Sơ tỷ nay đã đối xử với ta khác xưa, khẳng định là nàng trước mặt mẫu thân nói xấu ta…”

Trương di nương suy nghĩ lại một chút, từ lúc Tĩnh Sơ tỉnh lại về sau, quả thật có điểm không giống trước kia, sắc mặt giãn ra vài phần, “Mặc kệ nàng ta thế nào, ngươi phải làm tốt chuyện của mình, đừng cho người ta bắt được nhược điểm, biết chưa?”

Thẩm Tĩnh Di cúi đầu, trong mắt hận ý càng đậm “Tĩnh Di biết”

“Còn nữa, ngươi…” trương di nương vẫn có vài phần nghi ngờ “Ngươi hôm nay quả thật là đi mua đồ? Không có hẹn hò nam nhân?”

“Di nương!” Thẩm Tĩnh Di đánh gãy lời “Người khác không tin ta cũng được, nhưng ta là do người sinh ra mà…”

Trương di nương thế này mới chớp chớp mắt, mặc kệ thế nào, thanh danh nữ nhi là quan trọng nhất, tuy rằng nữ nhi nàng ta sinh ra chỉ là thứ nữ, nhưng tốt xấu cũng là nữ nhi Thẩm gia, tương lai vẫn có thể gả cho một người trong sạch, chỉ cần nàng ta hầu hạ phu nhân tốt, phu nhân hẳn sẽ không bạc đãi Tĩnh Di.

“Di nương biết ngươi ngoan, không có là tốt nhất” nghi ngờ nữ nhi của mình, Trương di nương có chút áy náy “Hôm nay ngươi cũng mệt rồi, về phòng nghỉ ngơi đi”

“Vâng” Thẩm Tĩnh Di vâng lời.

Vừa trở lại phòng, Thẩm Tĩnh Di liền đem hết bộ ấm trà trên bàn quăng xuống, nghe được tiếng đổ vỡ va chạm mới thở hổn hển, giải tỏa được oán khí trong lòng. Tố Xảo thấy vậy liền nhanh tiến tới “Tiểu thư à, người đừng nóng giận, ồn ào quá coi chừng phu nhân biết được”

Thẩm Tĩnh Di nghe vậy mới cố gắng nén nhịn, nghiến răng nghiến lợi nói “Khuất nhục hôm nay ngày sau ta nhất định hoàn trả gấp bội lần!”

Tố Xảo nhíu mày, có chút lo lắng “Tiểu thư, cứ như vậy cũng không phải là biện pháp, chỉ sợ một ngày nào đó phu nhân sẽ biết được. Về phía điện hạ bên kia, vẫn là tạm thời không gặp, tránh đầu sóng ngọn gió”

“Ta tự có chừng mực” Lý Thế Hành bên kia chắc chắn gần đây không thể gặp rồi, chờ thời gian này qua đã. THật bực mình là chuyện gì hôm nay cũng không suôn sẻ, vất vả lắm mới có một cơ hội gần gũi Lý Thế hành, lại bị người khác làm cho không thành, trở về phủ còn bị Ninh thị chất vấn suýt bị lộ.

Nếu không phải từ lúc cùng Lý Thế Hành thân mật, nàng ta phát hiện thủ cung sa dần biến mất, Tố Xảo dùng châm nhỏ đâm thủng da, lấy huyết đỏ lên, tạo thành một cái màu đỏ tươi ngụy tạo, chỉ sợ là ngày hôm nay không qua được đây, nàng cũng sẽ bị gia pháp Thẩm gia xử lý!

THẩm Tĩnh Sơ này, ngày càng không chấp nhận được. Nhớ tới chuyện Lý Thế Hành phân phó, trong lòng lại phiền chán.

Nàng ta quả thật lo lắng Sơ tỷ tỷ này sẽ cướp đi Điện hạ yêu thương của nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK