Mục lục
Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 215

 

Khi còn trẻ làm loạn đòi ly hôn, để con gái họ phải chịu nhiều khổ cực… Nước mắt của mẹ Lương cũng không thể ngừng lại, bà ôm Lương Tiếu Ý khóc: “Là bố mẹ có lỗi với con, chúng ta là bố mẹ mà khi con còn bé lại để con ở nhà cho ông bà nuôi, còn chúng ta lại bận rộn công việc.”

 

Khuôn mặt mệt mỏi vì bệnh tật của bố Lương khi nhìn thấy con gái yêu liền xao động, lộ ra một tia vui vẻ: “Con gái, mẹ nó này, hai người đừng khóc nữa, khó khăn lắm con gái mới về, cả nhà đoàn tụ, chúng ta phải vui vẻ chứ. Hai chỉ là tôi bệnh tật làm liên lụy…”

 

Mẹ Lương lau nước mắt, khuôn mặt già nua mỉm cười, bà vừa khóc vừa cười nói: “Đúng, khó khăn lắm con gái mới về, là chuyện vui, ông xem tôi khóc cái gì chứ” Bà lại giơ tay lau nước mắt. Bấy giờ mẹ Lương mới chú ý đến người đàn ông anh tuần nổi bật đứng bên cạnh con gái mình.

 

“Đây là?” Mẹ Lương nhìn Tô Lương Mặc đang đứng đăng sau Lương Tiểu Ý.

 

“Anh ấy là Tô…

 

Lương Tiểu Ý còn chưa nói xong, người đàn ông phía sau lập tức nói: “Mẹ, con chào mẹ. Con là Tô Lương Mặc, là chồng của Tiểu Ý”

 

“Mẹ?” Đương nhiên mẹ Lương không ngờ được con gái mình đã kết hôn, tiếng “mẹ” khiến bà giật mình, bà sợ đến mức giọng nói vô thức cao thêm vài phần: “Tiểu Ý, con kết hôn rồi?”

 

“Con gái, con kết hôn lúc nào thế? Kết hôn sao không nói với bố mẹ một tiếng?” Mẹ Lương vừa nghe thấy con gái đã kết hôn, bà nhìn Tô Lương Mặc đầy phòng bị. Bà kéo Tiểu Ý ra một góc phòng, thấp giọng nói với con gái: “Con gái à, mẹ nói với con này, đàn ông ở độ tuổi này có nhiều người lừa đảo lắm.

 

Con nói thật cho mẹ biết, hai đứa kết hôn có phải là do cậu ta cưỡng ép con không?”

 

Đúng… đúng là Tô Lương Mặc cưỡng ép cô.

 

Lương Tiểu Ý nuốt nước bọt nhìn gương mặt cảnh giác của mẹ, lại nhìn người nào đó ấm áp như gió xuân, cô ngượng ngùng nuốt nước bọt.

 

Cô rất muốn nói với mẹ cô: nói thầm không phải nói như thế này đâu. Mẹ nói to như thế, không cần thiết phải kéo con ra một góc “nói thâm” đâu.

 

Mẹ Lương nhìn con gái đang sợ hãi nhìn về phía sau lưng à, bà càng thêm chắc chắn con gái mình đã gặp phải tên lừa đảo. Cuộc hôn nhân này có khi không được con gái bà chấp nhận.

 

Bà nhìn Tô Lương Mặc, ánh mắt vô cùng ghét bỏ. Bà kéo tay Lương Tiểu Ý, khích lệ cô: “Con gái, đừng sợ, thời đại này là xã hội công bằng, kết hôn phải do hai bên cùng tự nguyện, nếu như là cậu ta ép con kết hôn, thì chúng ta ly hôn. Không cần cậu ta đồng ý, chúng ta tự kiện lên tòa!”

 

Lương Tiểu Ý rất muốn bịt miệng mẹ cô lại, cô đen mặt xoa xoa cái trán đau nhức… Đi kiện người đàn ông tên Tô Lương Mặc này sao?

 

Mẹ, mẹ đừng nói đùa nữa. Cả nước Z này làm gì có tòa án nào dám làm trái ý nguyện của người đàn ông này, dám tuyên bố con với anh ấy ly hôn chứ?

 

“Không phải. Mẹ, con và anh ấy kết hôn đều là tự nguyện.

 

Hơn nữa, mẹ xem, anh ấy đối xử với con rất tốt, nếu không, làm sao anh ấy có thể bỏ hết công việc ở công ty để về thành phố N với con chứ?” Lương Tiểu Ý vội vàng cắt ngang lời mẹ, đổi chủ đề: “Bệnh tình của bố con thế nào rồi ạ?”

 

Nói đến bệnh tình của bố, vẻ mặt mẹ Lương vừa nãy còn đang hung hãn bảo vệ con gái, bây giờ bỗng nhiên sa sút đi: “Bệnh của bố con phát hiện một tháng trước. Nhưng không có thận thích hợp. Tuần trước bệnh của bố con nặng thêm, mẹ liền làm thủ tục nhập viện. Bác sĩ chữa trị cho bố con nói, hai ngày này bắt buộc phải làm phẫu thuật, nếu không tình hình sẽ vô cùng nguy hiểm”

 

Tìm thận…

 

“Mẹ, mẹ đừng sốt ruột, con đi gọi điện thoại” Lương Tiểu Ý lấy điện thoại ra, cô nghĩ, với mối quan hệ của cô với các bác sĩ nước ngoài, việc tìm thận có lẽ không quá khó, nhưng thời gian gấp quá. Nhưng từ nước ngoài…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK