Chiếc xe ba mươi chỗ cũng đã chật kín bởi những dụng cụ khi mang theo làm chỗ ngồi cũng ít hơn. Lúc này, hai cô nhân viên ngồi ở phía cuối xe xì xào nói chuyện.
Cô A hỏi:
"Này, cậu thử nói xem, không phải cái cô Louisa kia được bao nuôi rồi đấy chứ?"
Cô B bĩu môi, "Nhìn là biết. Nếu không người ta đã chẳng đi riêng như vậy, một mình hưởng thụ cảm giác sung sướng bên đại gia rồi."
Lúc này, chiếc siêu xe thể thao màu đen đang chạy với tốc độ rùa bò trên đường cao tốc khiến ai cũng phải rướn cổ lên nhìn.
Vì sao vậy? Lũ người đó buồn chán nên mới lái siêu xe đi ngắm cảnh trên đường cao tốc à? Không phải, đơn giản là vì Hoa Nguyệt Dã đã hạ lệnh cho tài xế - Hoa Tuyệt phải chạy thật chậm để anh hưởng thụ thời gian bên bảo bối của anh.
"Nguyệt Dã, sắp trễ giờ của em rồi." Nhiễm Cách tức muốn hộc máu. Cái người này, tự dưng hôm nay lại không cho cô đi làm, mới sáng đã ôm chặt cô không cho ra khỏi giường, đã vậy còn dùng game lôi kéo cô.
"Vẫn còn sớm." Hoa Nguyệt Dã thản nhiên trả lời, tay vẫn giữ chặt lấy tay cô.
"Anh... anh quá đáng!"
Hoa Nguyệt Dã nhướng mày, nhìn cô vợ nhỏ tức giận đến mang tai đỏ bừng, trừng mắt lên nhìn anh.
Ừm, không quá đáng làm sao giữ được vợ?
Mấy hôm trước anh vừa nhận được tấm hình cô chụp chung với Alex, lửa ghen đã bắt đầu cháy âm ỉ. Đến khi cái tên Alex đó bỗng nhiên theo dõi tiểu Cách, rồi theo cô đến quán ăn hay trung tâm thương mại anh đã thấy nghi ngờ về mục đích của hắn.
Tệ hơn là gã còn cầm bó hoa hồng đứng trước cổng hát la la gì đó tỏ tình với cô. Hoa Phong và Hoa Mỹ lúc đó một bên phụ hoạ theo bài hát, một bên châm lửa, Hoa Tuyệt không biết sống chết xuống dưới nhận bó hoa giùm Nhiễm Cách. May mà lúc ấy Nhiễm Cách bận đi may phục trang nên không biết việc này.
Đương nhiên bó hoa đó đã bị anh vứt đi, nhưng Hoa Mỹ xin lại. Hắn ta bứt từng cánh sau đó thả vào bồn định ngâm mình thư giãn. Ai ngờ đúng lúc Nhiễm Cách về nên tắm luôn. Sau vụ đó Hoa Mỹ bị Hoa Nguyệt Dã bắt làm việc thay Hoa Tuyệt trong một tháng, không được nghỉ đông.
Hoa Mỹ than thở, hắn có cố ý đâu chứ?
Vốn dĩ đi tới Valencia đã mất gần một ngày trời đi máy bay, sau đó lái xe đến bến cảng để sang đảo Ibiza lại càng thêm mất thời gian. Tổng cộng là hơn một ngày rưỡi. Thế mà Hoa Nguyệt Dã sắp xếp làm sao để đoàn chụp hình đến trễ hơn Nhiễm Cách cả hai, ba tiếng mặc dù Hoa Tuyệt lái xe với vận tốc 30km/h. Việc này an ủi Nhiễm Cách hơn một chút.
"Louisa, mau đến thay đồ đi."
Nhiễm Cách vẫy tay chào Hoa Nguyệt Dã rồi vào trong thay đồ. Nhưng bọn họ đâu rời đi, ba tên Hoa nhí nhố kéo Boss vào một quán ăn vặt gần đó rồi ngồi đùa giỡn với nhau. Trong khi đó ánh mắt Hoa Nguyệt Dã vẫn luôn hướng về phía Nhiễm Cách.
Một lúc sau, Nhiễm Cách bước ra làm kinh động tới mọi người, đồng thời làm ba tên nào đó rớt quả dừa đang cầm trên tay.
"Louisa, đúng là vẻ đẹp trời ban, ha ha..." Lonsyn cười lớn, gã vỗ tay bôm bốp làm Hữu Thất cũng vui lây, người ở tập đoàn Ciaomont thì ai không giỏi chứ?
Nhiễm Cách mặc bộ bikini hai mảnh màu xanh biển. Trên đó là những ký hiệu như mặt trời, ngôi sao. Đặc biệt thiết kế của áo bơi giống như một chiếc áo khoác ngắn, cổ áo được dựng thẳng, phần trước ngực áo cột lại như che hết sự nóng bỏng bên trong. Mảnh phía dưới được gắn một chiếc nơ to bên hông trái, phần nơ nối với phần hông phải tạo thành một mảnh vải che mờ ảo như lớp màn che đi đôi chân mượt mà của cô.
Nhiễm Cách được chải tóc rồi cột sang hai bên, gắn một bông hoa hướng dương tươi thắm. Dù kiểu cách có hơi trẻ con nhưng vẫn rất hợp với cô, làm Nhiễm Cách ăn gian thêm hẳn mấy tuổi. Trang sức là một chiếc xích eo nối bằng viên ngọc hình mặt trời. Bên chỗ hông phải lại gắn thêm một vòng dây cùng các bông hoa nhỏ li ti. Bộ trang sức này tên là "Beautiful Cold".
Trông Nhiễm Cách chẳng khác gì một nàng tiên cá xinh đẹp từ đại dương ngoi lên.
Vì phải tạo sự sống động cho bức ảnh nên cô phải ngồi lên vách đá. Mắt mở to, môi khẽ mím, cầm trước ngực một bông hoa hướng dương che nửa mặt.
Tấm khác, Nhiễm Cách khép hờ mắt, môi nhỏ hé mở, hơi nhếch lên như cười như không. Tóc xoã dài hai bên vai. Hình như "nàng tiên cá" ấy đang hưởng thụ ánh sáng mặt trời thì phải.
"Đại tỷ... tỷ đẹp quá..." Hoa Phong nuốt nước bọt.
Hoa Mỹ giật giật khoé môi, "Đúng là mỹ nhân khuynh nước khuynh thành."
Hoa Tuyệt: "Đẹp."
"..."
Bọn họ đều không để ý người nào đó đang tức giận đến nỗi gân xanh nổi đầy trán, tay giữ chặt quả dừa như muốn bóp nát đầu của bọn đàn ông háo sắc đang nhìn vợ mình.
"Nhiễm Cách, vất vả cho cô rồi." Hữu Thất chụp xong tấm cuối, ra hiệu với cô.
"Không có gì ạ." Nhiễm Cách nhoẻn miệng cười, cô trượt từ từ xuống dưới. Ai ngờ vạt nơ bị vướng lại khiến Nhiễm Cách lảo đảo, người nghiêng hẳn sang một bên.
"Cẩn thận!"
Cô loạng choạng như muốn ngã xuống. Khoảnh khắc đó đã có bao nhiêu trái tim nảy lên, nhưng sau đó Nhiễm Cách dứt khoát gỡ chiếc nơ ra khỏi người và tiếp đất an toàn. Một màn này suýt làm bao nhiêu người ngất xỉu.
Michelle và Tô An An tái mặt, lo lắng chạy tới:
"Louisa, em có sao không?"
"Chị Nhiễm Cách, chị có bị thương không?"
Nhiễm Cách vẫn chưa biết tâm trạng hiện giờ của mọi người nên vẫn hồn nhiên cười:
"Có gì đâu ạ, hồi nhỏ em vẫn leo trèo suốt ấy mà."
Đằng xa, Hoa Phong ôm ngực la hét, "Đại tỷ làm em bị tim thòng mất rồi."
Ngay cả Hoa Nguyệt Dã cũng sợ đến tái mặt.
"Mạch... Mạch tổng..." Xung quanh vang lên tiếng chào của mọi người.
Mạch tổng!? Michelle khựng người, cô quay lại, bắt gặp hình bóng người đàn ông lạnh lùng, lãnh khốc như xa lạ lại như quen thuộc trước mắt.
"Mạch... tổng." Michelle cúi đầu, tay nắm chặt đến nỗi nổi gân xanh.
Nhiễm Cách nhướng mày, cái người "đặt tên" cho cô đây sao?
"Mạch tổng." Nhiễm Cách gật đầu rồi quay lại lấy nơ.
Mạch Âu Diệm mặc vest đen, khí thế bức người cùng vẻ đẹp con lai khiến nhiều người muốn sẵn sàng quỳ dưới chân hắn. Nhưng mà hắn chỉ gật đầu qua loa, ánh mắt hơi dừng lại ở Michelle đang cúi đầu rồi nhìn Nhiễm Cách với tay lấy chiếc nơ xuống.
Đạo diễn Hữu Thất chạy tới, gã hít sâu một hơi, "Mạch tổng, sao ngài lại đường đột đến đây như vậy?"
Mạch Âu Diệm cong cong khoé miệng, "Đến xem tiến độ làm việc của mọi người như thế nào... cùng cô Louisa đây."