• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trans: Ninh Sương

Beta: Nê

🌟 choa ad có động lực zới ạ 🤧

———

Quay về nhà vào buổi tối thời gian của Nguyễn Sơ Tinh tự do hơn, cô dọn dẹp đồ, làm mấy món điểm tâm, chụp hình tự sướng đăng lên mạng xã hội, sau đó cũng gần tới thời gian đi ngủ.

Nhưng đêm nay cô lại mất ngủ.

Trước đây mối quan hệ của cô với Thẩm Lâm Gia giống như hợp tác hơn là yêu đương. Cô dường như rất lâu rồi chưa từng rung động như vậy.

Sơ Tinh quay đi quay lại vì khó ngủ, nhẫn nhịn không được mà mở những diễn đàn ẩn danh nhàm chán để giải tỏa nỗi buồn chán. Vừa bấm vào, một bài đăng đang nổi trên trang chủ đã thu hút sự chú ý của cô.

[Nguyễn Sơ Tinh ngừng hoạt động lâu vậy, lần này Thẩm Lâm Gia hại cô ấy thảm rồi.]

Trên bài đăng còn có một chữ Hot – tin nóng siêu to, lượt bình luận còn nhiều hơn so với tin của các minh tinh.

Nguyễn Sơ Tinh đã nhìn lại hai lần và chắc chắn rằng đây là một diễn đàn thảo luận về minh tinh. Thường thì cái tên Rảnh Rỗi này chỉ đăng có 18 dòng, cô chỉ là một người đại diện bình thường, nhưng lại có đãi ngộ của một người sắp ra mắt.

Tại sao lại có người lo lắng cho cô có phải đang ở nhà rảnh rỗi hay không, chẳng lẽ đổi người nghệ sĩ khác thì cô không thể kiếm tiền à?

Câu trả lời bên dưới không ngừng gây tranh cãi ____

[Sao gọi là Thẩm Lâm Gia hại cô ấy thảm? Rõ ràng là cô ấy hại Thẩm Lâm Gia mà. Bạn không thấy năm ngoái lạm dụng tài nguyên như thế nào à?]

[Nguyễn Sơ Tinh cũng chỉ là một phế vật thôi, cô ta đếch làm bất cứ điều gì ngoài việc la mắng Thẩm Lâm Gia.]

[He he he lại là đám fans bại não mắng người đại diện mỗi ngày.]

Các bình luận bên dưới đa số đều mắng Nguyễn Sơ Tinh, chỉ có cô ấy nghiêm túc trả lời: [Đừng có lo lắng cho Nguyễn Sơ Tinh nữa, tốt hơn hết là lo cho Thẩm Lâm Gia đi, anh ta sắp sửa tuột dốc rồi.]

Lập tức liền có người trả lời: [Ôi vãi, bạn là fan của Nguyễn Sơ Tinh à?]

[Không lẽ là Nguyễn Sơ Tinh à hahaha.]

[Theo tôi thấy thì fan của Thẩm Lâm Gia cũng rất đáng sợ, Nguyễn Sơ Tinh cho anh trai của bọn họ rất nhiều hợp đồng, bây giờ họ lại qua cầu rút ván, thật giống với anh trai họ đều là sói mắt trắng.]


Nguyễn Sơ Tinh cười nhạo một tiếng, cô ấy quả thật là người tốt. Fans của Thẩm Lâm Gia mắng cô càng nặng, cô càng không nhân từ.

Cô vừa ghi thù trong lòng, Thẩm Lâm Gia liền gửi cho cô một tin nhắn: [Nhìn thấy mạng xã hội của em, liền nghĩ đến ngày xưa.]

Nguyễn Sơ Tinh: [?]

[Không nghĩ tới, em vẫn còn nhớ rõ tôi thích ăn nhất là bánh kem nhiều tầng.]

"....." Nguyễn Sơ Tinh muốn nói nhưng lại do dự, trách cô tối nay bị điên hay sao mà lại làm bánh kem nhiều tầng à? Thẩm Lâm Gia lúc ấy ra đi dứt khoát, sao giờ lại giống như li3m cẩu vậy?

Cô gõ chữ: [Trùng hợp vậy? không ngờ anh lại có khẩu vị giống bạn trai của tôi?]

Thẩm Lâm Gia: [....]

Hắn ta vẫn không can tâm: [Đàm Tễ có chỗ nào tốt hơn tôi chứ?]

Sống lâu thấy... Nguyễn Sơ Tinh vừa gõ được chữ Sống thì không cẩn thận gửi đi, vẫn chưa kịp gõ hết, đột nhiên có điện thoại tới.

Cô phải giải quyết một chút chuyện gấp, sau đó mở hộp thoại của Thẩm Lâm Gia thì phát hiện một đoạn tin nhắn kỳ lạ như vậy.

[Đàm Tễ có chỗ nào tốt hơn tôi?]

[Sống.]

Sống? Sống tốt à?

Hai má Nguyễn Sơ Tinh nóng hầm hập, lúc nãy cô bất cẩn mà gửi tin nhắn đi sao?

Đàm Tễ sống tốt sao? Thậm chí còn không biết đeo bao, không thể làm gì khác ngoài việc khóc.

Nguyễn Sơ Tinh càng ngủ không được, Thẩm Lâm Gia cứ chất vấn: [Em ngủ với cậu ta chưa?]

Đôi mắt Thẩm Lâm Gia đỏ lên, hắn còn chưa được chạm vào Nguyễn Sơ Tinh, cái tên Đàm Tễ dựa vào gì chứ?

Hắn tưởng rằng chỉ cần rời xa Nguyễn Sơ Tinh thì có thể thoát khỏi sự khống chế của cô, Nguyễn Sơ Tinh sẽ níu kéo hắn ta, nhưng không ngờ cô trong chớp mắt lại đi tìm người đàn ông khác.

Nguyễn Sơ Tinh không có sở thích nói những chuyện riêng tư với những người đàn ông xa lạ. Vốn dĩ là muốn giải thích cho Thẩm Lâm Gia, nhưng rõ ràng đối phương đã mất đi lý trí.


[Nguyễn Sơ Tinh, em nói đi.]

[Có phải đó giờ em chưa từng yêu tôi?]

[Vậy nên vừa mới chia tay, em đã nóng lòng tới mức mà lên giường với người khác?]

Nguyễn Sơ Tinh rất muốn nhắc nhở hắn, sau khi chia tay với mình, hắn ta hình như cũng đã tìm vài người bạn gái khác?

Nhìn thấy Thẩm Lâm Gia vẫn đang gõ, sự kiên nhẫn của Nguyễn Sơ Tinh cũng dần cạn kiệt.

[Ngủ rồi.]

Hôm nay cô quả thật không muốn làm người nữa.

Chỉ có hai chữ đó, chặn Thẩm Lâm Gia một câu nói bậy cũng còn nữa, thế giới đột nhiên yên tĩnh đi rất nhiều.

Nhưng làm như vậy sẽ dẫn đến cảm giác tội lỗi, ngày thứ hai Nguyễn Sơ Tinh nhìn thấy Đàm Tễ, trong đầu toàn những chuyện đêm qua mà mình đã nói.

Sống có ích? Ngủ rồi?

Đàm Tễ vừa tập luyện ra, nhìn thấy Nguyễn Sơ Tinh đang đứng phía xa bên kia, trên tay đang cầm chai nước suối. Đàm Tễ tưởng rằng chị cố tình lấy cho cậu uống, vì thế thuận tay lấy đi.

Cậu ngẩng đầu lên, những giọt nước lạnh ngắt trượt xuống từ yết hầu.

Nguyễn Sơ Tinh mới nhận ra: "Cậu đang làm gì vậy?"

Đàm Tễ vô tội cầm chai nước: "Hả?"

"Chai nước này chị uống qua rồi." Lúc nãy cô không để ý, nên chưa ý thức được điểm này.

Miệng Đàm Tễ nhếch lên, nội tâm không ngừng mừng thầm, nhưng vẫn phải giả bộ diễn ra một biểu cảm thật ngại quá: "Xin lỗi chị, em cứ tưởng là chị cố ý đem qua cho em."

"......"

"Chị ơi." Những giọt mồ hôi chảy từ cổ xuống xương quai xanh, đôi mắt cậu ướt át nhìn cô, "Em không phải cố tình hôn môi gián tiếp với chị đâu."


Cậu nhấn mạnh hai chữ hôn môi, gần như đang cố ý nhắc nhở cô.

Nguyễn Sơ Tinh bị cậu chọc tức đến không nói được lời nào.

"Chị chị chị, đừng tức giận, đợi lát nữa em mua lại chai nước cho chị." Cậu đi vòng quanh cô, "Hay là bây giờ chị đang rất khát, ở đây còn một chút, chị muốn uống không?"

Đây là trọng điểm sao?

Đàm Tễ ra vẻ muốn đút cho cô, Nguyễn Sơ Tinh xấu hổ quay mặt đi chỗ khác: "Im miệng."

Đàm Tễ ấm ức mà im lặng, đôi mắt cậu rơi vào đôi môi mỏng của cô, mỉm cười ngọt ngào.

Tinh thần Nguyễn Sơ Tinh không được tốt, nhịn không được mà hắt hơi một cái, Đàm Tễ ngồi xổm xuống nhìn cô: "Chị ơi, chị biến thành gấu trúc à?"

Cậu cười lên hahaha, đưa tay véo đôi má mềm mại của cô: "Thật đáng yêu."

Nguyễn Sơ Tinh tức giận nhìn cậu, cau mày nói: "Đừng có không biết lớn nhỏ."

"Chị, tối qua chị đi đâu vậy?" Đàm Tễ nói đùa, "Cướp ngân hàng sao lại không đem em theo?"

"Không đi đâu cả." Cô phát hiện lá gan của Đàm Tễ ngày càng lớn, vì thế trừng mắt nhìn cậu.

Cả một ngày trời, Nguyễn Sơ Tinh mang tâm trạng có lỗi mà nhìn Đàm Tễ mấy trăm lần, cuối cùng Đàm Tễ cũng nhịn không được: "Chị, chị làm gì mà cả ngày hôm nay đều dùng ánh mắt kì lạ nhìn em vậy?"

"Chị có sao?"

"Chị có." Đàm Tễ cười lộ răng, "Có phải chị muốn làm gì với em không, em lúc nào cũng được hết, đừng có nhìn em như vậy."

Nguyễn Sơ Tinh: "..."

Cô đỏ mặt, liền nghĩ, cái gì gọi là lúc nào cũng được?

Cô ho vài cái, nghiêm túc nói: "Chị quả thật muốn làm gì đó với cậu."

Đàm Tễ nhìn cô đầy mong đợi, đôi mắt lấp lánh và đưa mặt lại gần, có một cảm giác mặc người khác xử lý.

Nguyễn Sơ Tinh lấy điện thoại chụp một bức ảnh. Sự mong đợi của Đàm Tễ rơi vào tuyệt vọng, cậu bất mãn: "Tại sao lần nào chị cũng chụp hình vậy, bức ảnh đẹp hơn em à?"

Ghen à? Đến bức ảnh cũng ghen được?

Nguyễn Sơ Tinh nháy mắt, cố tình nói: "Bức ảnh đẹp hơn cậu mà."

Đàm Tễ nắm lấy tay cổ tay cô không cho cô nhìn vào điện thoại: "Chị ơi, nhìn em đi, ảnh có ba chiều không? Ảnh có tinh tế như em không? Ảnh biết hát không? Ảnh có thể động đậy không? Bức ảnh có thể hôn chị không?"


Mấy cái này không sai, nhưng mà cái cuối là sao?

Nguyễn Sơ Tinh nhìn đi chỗ khác, nội tâm hỗn loạn. Vì để công kích Đàm Tễ, cô ấu trĩ tới nổi lấy tấm ảnh vừa chụp lên hôn một cái: "Nhưng mà chị có thể hôn cậu ta."

Đàm Tễ chua như biến thành trái chanh: "Chị đừng có hôn anh ta, hôn em có được không?"

Hừm, đãi ngộ của bức ảnh còn cao hơn cậu, Đàm Tễ nhìn vào điện thoại của cô, hận không thể chui vào trong điện thoại để thay thế bức ảnh đó.

Thời gian nghỉ ngơi cũng đã kết thúc, Đàm Tễ miễn cưỡng bước vào, Nguyễn Sơ Tinh nhìn cậu với vẻ ghét bỏ, thấy cậu đi rồi mới nhịn không được nhếch môi. Cô đăng weibo, đem tấm ảnh vừa chụp được đăng lên: [Đây là em trai nhà ai vậy?]

Fans của Đàm Tễ lập tức trả lời: [Aaaaaaa là nhà của em!]

[Ảnh mới oa oa.]

Thực ra trước đó đã có nhiều người suy đoán rằng Nguyễn Sơ Tinh đã âm thầm ký hợp đồng với Đàm Tễ, và cô đã bắt đầu mượn những tài nguyên lúc trước của Thẩm Lâm Gia để giúp Đàm Tễ.

Nhưng weibo của hai người không có động tĩnh gì. Chẳng sợ ảnh gặp mặt của hai người bọn họ sẽ được đặt ở đó, cuối cùng lại không có động tĩnh gì.

Suy cho cùng Nguyễn Sơ Tinh cũng là người đại diện nổi tiếng, đa số mọi người đều không dám tin người mới như Đàm Tễ lại được cô ngó đến. Cơ hội này không phải ai cũng cầu được, dựa vào đâu lại rơi vào người cậu chứ?

Vì thế khi thấy được bài đăng này, những người hóng chuyện đoán rằng Nguyễn Sơ Tinh thật sự có ẩn ý trong ảnh: [Không lẽ cô ấy đã ký hợp đồng với Đàm Tễ rồi à?]

[Đã ký từ lâu rồi sao? Nhưng có phải đích thân cô ấy nâng đỡ hay không cũng khó nói.]

[Đoán là tám chín phần rồi, mấy người từng thấy Nguyễn Sơ Tinh đăng bài về nam minh tinh như vậy chưa?]

Tới tối, Đàm Tễ bình luận: [Nhà chị đấy.]

Đằng sau còn để một biểu cảm xấu hổ, Nguyễn Sơ Tinh ngơ ngác, fans của cậu cũng vậy.

Chuyện gì vậy, nhà chị đấy?

Mọi người nhìn lại một cái, weibo của Đàm tễ đã xác nhận chính chủ, nội dung là Thực tập sinh của công ty giải trí Vinh Quang.

[Đúng là của nhà Nguyễn Sơ Tinh rồi, tôi còn tưởng yêu đương gì đó, dọa tôi hết hồn.]

[Wow đây là có ý gì?]

[Nguyễn Sơ Tinh lại là người đại diện của Đàm Tễ, mẹ tôi ơi! Chị em mới đến có thể phổ cập lại kiến thức nha, sao nam do chị Tinh mang đều là đẳng cấp nhất.]

Nguyễn Sơ Tinh không dám thừa nhận bản thân đã bị bắt bởi một câu trả lời của Đàm Tễ.

Nhà cô... Sao nhìn thấy đều cảm giác nó mang một nghĩa khác vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK