Thấy im lặng nó hỏi:
Chưa giết mà chết rồi hả???- nó thắc mắc
Anh, người yêu em đây!!! - Hắn tiếp lời( khéo trùng tên Duy Anh của nó quá)
Nó mơ ngủ bỗng giật mình, ngồi bật hẳn dậy khi nghe lời nói chói tay đầu dây bên kia:
Cái gì ker???... Người yêu bao giờ....????- nó ngạc nhiên xen lẫn tức giận
Quên rồi hả!! Cô bé- hắn nói lẳng lơ
Thằng nào..??? Nhầm số rồi !! - Nó định dập máy thì nghe thấy
Khoan!! - hắn vội nói
Gì nữa...????! - nó khó chịu
Người tối qua nói chuyện- hắn hi vọng nó nhớ
Nó gãi đầu suy nghĩ 1 lát mới có đáp án trả lời ( tính nó hay quên nếu k phải ng thân chắc nó k nhớ nổi).
Đợi câu trả lời nó lâu quá, hắn cáu:
Quên thật...???- hắn hỏi nó khẳng định
Nhớ rồi!..sao có sđt tôi - Nó thắc mắc( chị này lại quên nữa rồi).
Tối cô cho số - Hắn cáu thật nói lạnh lùng.
Có việc gì..? Sao gọi tôi...?! - Nó hỏi lạnh k kém hắn.
Vậy thôi!!!!- Hắn quá bực, định tắt máy
Ấx ấx!! Đừng vội..!! - Nó làm hòa
Nó lảng nói chuyện khác để hắn hết giận,
Lát sau, hắn nói chuyện toàn bằng tiếng anh làm nó cố gắng tập trung hết sức mà người vẫn đơ như cây cơ.
Hắn mải diễn thuyết tưởg nó hiểu tiếng anh.
Chẳng hiểu gì cả????- nóo đưa ra kết luận,
Hắn đứng tim, vậy mà hắn tốn nước bọtt từ náy tới giờ.
Jun nõi tiếng anh giỏi vậy??- nó khen
Chuyện!!!!!- hắn tự đắc
Vậy làm gia sư cho tui nhé! Tui học tiếng anh yếu lắm!..
Nó thì ngưỡng mộ hắn vì giỏi tiếng anh mà, nó thì lại lười học tiếng anh.
Hắn đồng ý, cuộc nói chuyện 2 người rất là vui vẻ, đa phần nó nói:
Chúng ta có thể là bạn tốt k...?- nó chốt cuộc nói chuyện.
ừk! Còn xem xét!!!. - hắn đồng ý nhưng vẫn ra mặt
Vậy tối nói chuyện sau! Giờ tớ bận!!.- nó đổi cách xưng hô.
Danh Sách Chương: