Nó thấy vậy được đà, có lúc giả quên càng nhiều hơn. Hắn thấy nó đang cố tình, vậy là hắn đã đem hết số lỗi của nó ra để tính sổ.
Đến giờ phút này hắn k thể chịu đựng với 1 osin có tác phong làm việc như nó nữa, lúc đầu hắn có ý định nó làm tốt hắn sẽ gửi tiền lương vào thẻ cho nó, và nói bất ngờ vào cuối tháng.
Nhưng giờ chưa đến hết cuối tháng mà nó đã mắc rất nhiều lỗi, vậy nên phải xử cho nõ chừa luôn,( chưa thấy quan tài chưa rơi lệ mà).
Hắn gọi điện:
- Alô...- nó đáp.
- Cậu biết mắc bao nhiêu lỗi rồi không! Heo đất.??- hắn hỏi giong tra khảo.
- Tớ vẫn nhắn tin thường xuyên.! Có quên đâu ???- nó đáp tỉnh bơ.
Hắn k thể nào kiên nhẫn với câu nói nó không có tội gì thêm được nữa( nó giống kiểu giết người trước mặt mà nói mình không được giết đó).
- Cậu còn cãi à!! Tất cả 30 lỗi!! Giờ cậu chọn hát hết 30bài cho 30 lỗi hay để tớ tìm tận nhà ...???- hắn dọa.
- không hát đấy..! - nó cãi.
Hắn lần này bực cái tính ngang ngạnh của nó:
- Vậy mai 6:00 sáng tớ sẽ cho vệ sĩ đến nhà cậu đón cậu về làm osin nhà tớ!!! - hắn trả lời khá bực bội.
- Thách cậu dám!! Cậu biết nhà tớ đâu mà tìm....???- nó nói giọng thách thức.
- Vậy chuẩn bị đồ đi...! Cậu nghĩ tớ là ai mà không có khả năng tìm cậu...? - hắn cười nói giọng hàm ý.
Lần này nó tá hỏa thật, hắn nói giọng hàm ý là hắn người giàu thật, trước có 1 lần hắn đã từng nói nói nó là con nhà giàu, nhưng k biết hắn giàu cỡ nào thôi. Với lại hắn nhận xét bộ sưu tập thời trang mình rất chuyên nghiệp.
Nó đưa ra những dẫn chứng chứng minh hắn là người giàu.
- Đúng thật ! Nếu hắn là con nhà giàu thật thì hắn dám nói dám làm đấy( thôi k nên đùa với lửa) mình mà cãi ngang nữa thì chuỗi cuộc đời còn lại của mình sẽ tiêu chắc..! ? Mình không nên chọc giận tổ ong!! - nó lẩm bẩm.
Nó tìm đường sống ình bằng cách đưa ra quyết định đúng đắn dù lòng k muốn:
- Thôi được !!! Tớ hát..?!!- nó mặt ỉu xìu.
Danh Sách Chương: