Ngay cả các ma cũ cũng không dám đảm bảo mình nhận một nhiệm vụ sẽ có 100% tỉ lệ hoàn thành thì các tân nhân trẻ tuổi vẫn là đừng suy nghĩ.
“Nhận nhiều nhiệm vụ có thể, nhưng Dong Binh công hội có một thứ gọi là “điểm uy tín”, nói trắng ra là tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ thôi. Nếu cậu có từ 75 điểm trở lên thì có thể thử nhận nhiều nhiệm vụ một lần, nếu không thể hoàn thành đúng hạn hoặc nhiệm vụ thất bại, điểm uy tín sẽ bị trừ gấp đôi so với chỉ làm một nhiệm vụ.”
“Tức là nói, nếu tôi đang làm một nhiệm vụ, thất bại tôi sẽ bị trừ 1 điểm uy tín, nhưng nếu đang cùng lúc treo 2 nhiệm vụ thì chỉ cần thất bại một trong số đó thì tôi sẽ bị trừ 2 điểm uy tín?”
“Không sai.” – Hồng Hi gật đầu: “Cho nên tốt nhất là tự lượng sức mình một chút. Một khi điểm uy tín của cậu dưới 60 sẽ rất khó nhận được nhiệm vụ, dưới 50 thì nên nghỉ làm Dong Binh được rồi, bởi vì không có người ủy thác nào chấp nhận một Dong Binh uy tín thấp như vậy làm nhiệm vụ của họ.”
“Tôi hiểu được.” – Chính Nam gật đầu, hoàn toàn đồng ý.
Hồng Hi tiếp tục: “Phần thưởng sẽ được đưa ra ngay khi cậu muốn nhận nhiệm vụ, sau khi hoàn thành thì công hội sẽ khấu trừ 10%, chập nhận thì làm, không làm thì nghỉ.”
“Mặc dù 10% đúng là quá nhiều nhưng lớn như Dong Binh công hội muốn duy trì hoạt động trơn tru cũng tiêu hao không nhỏ. Có thể chấp nhận.”
“Cuối cùng là cơ cấu lên cấp.” – Hồng Hi nghiêm mặt: “Rất đơn giản, 10 nhiệm vụ cùng cấp liên tiếp hoặc hai nhiệm vụ vượt cấp, điểm uy tín từ 75 trở lên có thể xin duyệt lên cấp. Xin duyệt là một chuyện, qua được thử thách để lên cấp hay không còn là một chuyện khác.”
“Còn phải thi hay sao?”
“Không phải thi, là thực chiến.” – Hồng Hi thở dài: “Mỗi một phân hội khi có đủ 10 đơn lên cấp sẽ tiến hành một lần thi đấu lên cấp. Chỉ hai trong số 10 người đăng ký có thể lên cấp thành công, 8 người còn lại phải chờ tới đợt tiếp theo.”
“ 2/10 cũng quá khắt khe đi, sàng lọc kỹ như vậy làm gì chứ?” – Biết là phải sang lọc nhưng Chính Nam cho rằng con số này là quá thấp.
“Đúng là tỉ lệ rất thấp nhưng nghĩ lại cũng không có gì sai.” – Hồng Hi liếc Chính Nam: “Một khi lên cấp thì độ khó và nguy hiểm của nhiệm vụ cũng tăng lên, nếu bản lĩnh theo không kịp thì không khác gì đi tìm chết, công hội cũng là lười làm nhiều thủ tục nên mới hạn chế sít sao như vậy.
Ngoài ra còn có một loại người chỉ đi theo cường giả làm nhiệm vụ tổ đội rồi xin lên cấp, loại người đó nên bị những cuộc thi như thế này loại ra ngoài, tránh việc lên cấp cao hơn kéo chân những người khác.”
Chính Nam gật gù: “Đúng là như vậy.” – Nói, hắn quay sang tiểu Hoa, không hiểu có chuyện gì vui vẫn luôn tủm tỉm cười: “Tiểu Hoa mỹ nữ, làm ơn cho tôi xem những nhiệm vụ tôi có thể nhận được không?”
Tiểu Hoa cười gật đầu, đưa cho Chính Nam một miếng ngọc.
Chính Nam áp miếng ngọc vào trán, trong đầu chợt hiện ra một tấm bảng ánh sáng, phía trên ghi đầy những nhiệm vụ, phần thưởng, địa điểm, các loại yêu cầu,…
“Cấp 1 quả nhiên là cấp 1, nhiệm vụ thật sự trời ơi đất hỡi. Tiểu Hoa mỹ nữ, làm ơn đăng ký cho tôi…” - Chính Nam lắc đầu thở dài, lựa chọn cho mình một nhiệm vụ gần thị trấn.
“Khoan.” – Hồng Hi lại nhảy vào họng Chính Nam: “Cậu định làm cấp 1 nhiệm vụ thật đấy hả?”
“Không phải vậy thì như thế nào?” – Chính Nam thở dài: “Cấp 1 tân nhân như tôi mặc định uy tín chỉ có 50%, không thể nhận nhiều nhiệm vụ, cũng không thể nhận nhiệm vụ vượt cấp. Đành phải thật thà làm 10 cái nhiệm vụ cấp 1 thôi.”
“Còn có ngoại lệ nha.” – Lần này là tiểu Hoa lên tiếng, vẫn không hiểu cô có chuyện gì vui mà cười không ngừng, ánh mắt nhìn qua Hồng Hi.
Hồng Hi bị em gái mình nhìn như vậy cảm giác chỗ nào cũng không tốt, cô nói nhanh: “Nếu có người cấp cao hơn bảo lãnh, cậu vẫn có thể nhận nhiều nhiệm vụ hoặc nhiệm vụ vượt cấp. Nhưng nếu thất bại, ngoại trừ cậu bị sổ đen ra thì người bảo lãnh cũng sẽ bị hình phạt tương tự.”
“À, cái này giống như để hỗ trợ quan hệ sư – đồ hoặc tình lữ muốn dìu nhau tiến lên thôi.” – Chính Nam không hào hứng lắm: “Tôi đâu có quen ai làm cấp cao Dong Binh đâu, tính năng này với tôi vô dụng.”
Hồng Hi á khẩu. Cô vốn còn muốn bảo lãnh Chính Nam đâu, hàng này lại thốt ra “quan hệ tình lữ” để cô ngay lập tức nuốt ý định này vào bụng.
Cái miệng làm hại cái thân chính là nói trường hợp này.
Chính Nam không biết mình nhanh mồm nhanh miệng để mình bỏ qua cái gì, lúc này vẫn một mặt khổ bức nhận một cái nhiệm vụ đánh cá.
Không sai! Là nhiệm vụ đánh cá!
Chính Nam đi rồi tiểu Hoa mới tò mò nhỏ giọng hỏi Hồng Hi: “Chị làm sao quan tâm thanh niên kia thế? Không phải… động xuân tâm rồi chứ!?”
“Động cái đầu em chứ động.” – Hồng Hi gõ đầu tiểu Hoa một cái, nói: “Em nhìn cấp 5 nhiệm vụ, cái mà “Tu La” Tú Anh tuyên bố ấy.”
“Cấp 5, để em xem.” – Tiểu Hoa xoa xoa đầu rồi lấy ra một miếng ngọc lớn hơn miếng cô đưa cho Chính Nam rất nhiều, áp vào trán mình.
Lát sau, tiểu Hoa há hốc mồm nhìn Hồng Hi: “Chị… thanh niên kia… không phải…”
Hồng Hi làm dấu im lặng, nhỏ giọng nói: “Rất có thể, cho nên chị muốn bí mật quan sát thêm. Nếu đúng là hắn, nhiệm vụ vượt cấp này có thể nằm hưởng rồi, hắc hắc.”
Cúc lúc đó, đang ở dưới nước vật lộn với một con Ngư Yêu tu vi Luyện Khí Kỳ tầng 7, Chính Nam bỗng nhiên hắt xì một cái, xém chút không có uống no nước biển.
…
Ba ngày tiếp theo, Chính Nam cứ vậy làm nhiệm vụ Dong Binh, đều là chút nhiệm vụ đánh cá, tìm mèo,… lòng vòng quanh thị trấn.
Cuối ngày, hắn lại tới dong binh công hội trả nhiệm vụ thứ 10 cho tiểu Hoa, Hồng Hi cũng có mặt ở đây.
“Nghe nói cô luôn ra ngoài làm nhiệm vụ cấp 4 mà hả, sao ngày nào tôi tới cũng thấy cô ở đây sẵn vậy?” – Chính Nam cảm thấy rất kỳ quái, Hồng Hi giống như ăn, ngủ đều tại trụ sở công hội hay sao mà mỗi lần hắn tới là cô nàng này đã ngồi sẵn ở đây uống rượu.
Còn có một chuyện càng khiến hắn không hiểu là hôm đầu tiên hắn tới còn bị đám Dong Binh châm chọc rất nhiều, thế mà từng ngày trôi qua số người dám nói đụng đến hắn càng ngày càng ít, hôm nay thậm chí có người còn không dám nhìn thẳng hắn.
“Nhiệm vụ tất nhiên phải làm, nhưng mà tôi mới trở về nên muốn nghỉ xả hơi, đâu có giống ai đó ngày nào cũng liều mạng làm nhiệm vụ.” - Hồng Hi rung đùi đắc ý, uống cạn một ly rượu lớn.
Chính Nam nhún vai, đưa vật phẩm nhiệm vụ cho tiểu Hoa, vươn vai nói: “Cuộc sống mà, không tiến lên thì trước sau cũng lùi lại thôi. Tôi xuất phát sau người khác nhiều nên càng phải cố gắng chứ sao. Tiểu Hoa mỹ nữ, cho tôi xin đơn xét duyệt lên cấp.”
Hồng Hi đang uống rượu cũng chạy lại quầy lễ tân, góp cái đầu qua: “Tiểu Hoa, đợt này có bao nhiêu đơn lên cấp rồi?”
Tiểu Hoa kiểm tra một chút rồi đáp: “Thêm của Chính Nam nữa là 9 rồi, còn thiếu một đơn nữa.”
“Mới 9 a.” – Chính Nam gãi đầu: “Mà trong thời gian chờ đủ 10 đơn thì nhiệm vụ của tôi tính thế nào?”
“Còn làm nhiệm vụ?” – Hồng Hi cau mày nhìn Chính Nam: “Ba ngày nay cậu đã làm 10 nhiệm vụ rồi, không nghỉ ngơi một chút sao?”
Chính Nam lắc đầu: “Tôi đang cần tiền gấp nên không thể nghỉ ngơi được, hiện tại nhiệm vụ còn khá dễ và cần không nhiều thời gian nên tranh thủ làm được bao nhiêu thì làm.”
“Cần tiền!?” – Hồng Hi tò mò hỏi: “Cần nhiều không? Nếu không nhiều tôi có thể cho cậu mượn trước, sau này có làm nhiệm vụ thì cứ chiết khấu qua tên của tôi trả dần cũng được.”
Mấy ngày nay liên tục nhìn chằm chằm Chính Nam, Hồng Hi coi như cũng mò ra tính tình của hắn nên cũng không sợ bị quỵt nợ, chỉ cần không quá nhiều là được.
Huống hồ có can đảm quỵt nợ Tân Tinh Bảng thứ 17 “Hồng Hoa Kiếm” Hồng Hi có lẽ có, nhưng Chính Nam thì chắc là không.
“Mượn tiền rồi làm nhiệm vụ trả sau a.” – Chính Nam lưỡng lự, đề nghị này đối với hắn hiện tại có tính dụ hoặc không thể nói là nhỏ.
Lát sau Chính Nam lắc đầu: “Mà thôi! Có câu “khó thụ nhất là mỹ nhân ân”, đặc biệt lại là cường đại mỹ nhân, tôi vẫn là tự dựa vào sức mình cho thỏa đáng.”
Hồng Hi trong lòng không hiểu vui vẻ. Người khen cô đẹp và cường đại nhiều lắm, nhưng “duyên” giống như Chính Nam vừa làm thì lại không có mấy.
“Đề nghị tôi để ở đây, nếu cậu cần thì có thể nói với tiểu Hoa làm thủ tục cho, nó có thể đại diện cho tôi khi tôi vắng mặt được.”
Chính Nam gật đầu không đáp, quay qua hỏi xin tiểu Hoa danh sách nhiệm vụ.
...
(Cầu đậu đậu, phiếu phiếu!)