Bọn người Hoàng Bằng, Tô Yến, Hoàng Mẫn, Hoàng Tiểu Hải, Trương Phủ, Triệu Thư đứng tại cửa lớn của Đoạn Nhận Hoàng thành, đưa mắt nhìn theo thân ảnh của Hoàng Tiểu Long dần biến mất.
Tô Yến nhìn thấy bóng dáng của Hoàng Tiểu Long dần dần biến mất, mơ hồ đôi mắt đẹp đã dần ửng đỏ.
Từ năm Hoàng Tiểu Long tám tuổi rời khỏi Hoàng gia trang bắt đầu cất bước lịch lãm rèn luyện đến nay đã mười năm. Mười năm này, nàng cùng nhi tử ở chung với nhau thì ít mà xa cách thì nhiều.
Năm đó, nàng cũng không bao giờ có thể ngờ được, mười năm sau, nhi tử của mình vậy mà sẽ trở thành nhân vật phong vân của Đoạn Nhận đế quốc, đến Đoạn Nhận Đại Đế cũng phải cung kính đối với hắn.
Đây là điều mà mười năm trước, nàng đến nghĩ cũng không dám nghĩ đấy.
Đoạn Nhận Đại Đế!
Đoạn Nhận đế quốc là tồn tại cao nhất trong suy nghĩ hàng tỉ đệ tử.
“Chúng ta trở về đi.” Sau một hồi, Hoàng Bằng lên tiếng nói, cùng mọi người trở về Nam Sơn phủ.
Mà sau khi Hoàng Tiểu Long rời khỏi Đoạn Nhận Hoàng thành, một đường hướng nam mà đi, hơn một tháng sau, liền đi tới biên cảnh của Đoạn Nhận đế quốc, bắt đầu ra khỏi địa phận của Đoạn Nhận đế quốc.
Tiếp giáp cùng Đoạn Nhận đế quốc chính là Phan Sở đế quốc.
Phan Sở đế quốc là một trong 17 Đại đế quốc ở Phong Tuyết, thực lực xếp vào hạng cuối cùng, so với Đoạn Nhận đế quốc thì nhỏ yếu hơn rất nhiều. Dưới trướng của Phan Sở đế quốc cũng chỉ có hơn bảy trăm vương quốc, cho nên lãnh thổ quốc gia quốc thổ Phan Sở đế quốc so với Đoạn Nhận đế quốc chỉ bằng khoảng một nửa mà thôi.
Trên đường đi, Hoàng Tiểu Long đều lựa chọn núi hoang đường nhỏ đi về phía trước, hơn nữa có khi đi suốt đêm.
Hoang lộ không người, Hoàng Tiểu Long triệu Hắc Lam Song Long ra, phi thân rơi vào trên người Hắc Lam Song Long, để cho Hắc Lam Song Long mang theo mình phi hành.
Bởi vì có Hắc Lam Song Long, cho nên tốc độ của Hoàng Tiểu Long cực nhanh. Không bao lâu liền đã xuyên qua Phan Sở đế quốc.
Nhưng sau khi xuyên qua Phan Sở đế quốc, còn phải xuyên qua ba Đại đế quốc nữa mới có thể tới Thiên Phật đế quốc của Phong Tuyết đại lục.
Bởi vì Hoàng Tiểu Long lựa chọn núi hoang đường nhỏ để đi về phía trước, cho nên trên đường cũng không phải những sự tình phiền toái gì, chỉ đơn giản là gặp phải một số tiểu mao tặc, những tiểu mao tặc này thực lực mạnh nhất cũng chỉ là Hậu Thiên Thập giai.
Hậu Thiên Thập giai, đối với thực lực ở hiện tại của Hoàng Tiểu Long mà nói thì cũng chỉ là chuyện nhỏ như một cái ngón tay mà thôi.
Rất nhanh, nửa năm qua đi.
Nửa năm qua đi.
Hoàng Tiểu Long vừa đi vừa tu luyện, Đấu khí, nội lực đều đã được đề thăng lên rất nhiều.
Đầu tiên là Đấu khí, Hoàng Tiểu Long đạt đến Tiên thiên Nhị giai hậu kỳ đỉnh phong, đến gần sát Tiên thiên Tam giai, mà nội lực Dịch Cân Kinh của Hoàng Tiểu Long cũng đã tu luyện đến thế thứ chín Thanh Long Thám Trảo thế hậu kỳ đỉnh phong, không lâu sau nữa là có thể tu luyện thế thứ mười thế.
Ban đêm.
Đêm lạnh như nước.
Một ngọn núi hoang ở trong rừng có một cái lồng lửa cháy bùng lên. Hoàng Tiểu Long ngồi ở bên cạnh đống lửa, lấy ra Nan Vong Tửu, vừa uống vừa ngẫm nghĩ sự tình. Còn nửa tháng nữa là có thể đến được Thiên Phật đế quốc rồi.
“Thiên Phật đế quốc!” Hoàng Tiểu Long lẩm bẩm.
Tương truyền cái tên Thiên Phật đế quốc này chính là do một người ở Phật giới tên là Thiên Phật sáng lập, nhưng có điều hơn một nghìn năm trước, Thiên Phật - người sáng lập ra Thiên Phật đế quốc này đã mất tích, hiện tại tiếp chưởng Thiên Phật đế quốc chính là đệ tử của hắn, gọi là Thích Phạm Thiên.
Thích Phạm Thiên là một nhân vật truyền kỳ trong Phong Tuyết đại lục. Tương truyền Thích Phạm Thiên này trời sinh Phật thể, lúc sinh ra trong miệng có ngậm một khối Phật ngọc, trên Phật ngọc có ghi lại một môn công pháp tuyệt thế, gọi là Bàn Nhược Thần Công, hơn nữa chỉ có trời sinh Phật thể như Thích Phạm Thiên mới có thể tu luyện được.
“Lần này tiến về Thiên Phật đế quốc, không biết có thể nhìn thấy Thích Phạm Thiên này không.” Hoàng Tiểu Long thầm nghĩ.
Trước khi đến, Hoàng Tiểu Long đã từng nghe ngóng, hiểu rõ rằng thực lực của Thích Phạm Thiên này rất mạnh, hơn một nghìn năm trước lúc tiếp chưởng Thiên Phật đế quốc, đã là cường giả Thánh Vực Nhị giai.
Hơn nữa Hoàng Tiểu Long cũng hiểu rõ rằng, ngoại nhân nếu muốn tiến đến Thiên Phật đế quốc Phật Quật, phải nắm giữ Thiên Phật lệnh mới được, Thiên Phật lệnh tương đương với Kim Lệnh của Đoạn Nhận đế quốc, mỗi một Thiên Phật lệnh, đều do Thích Phạm Thiên tự mình ban cho xuống dưới đấy.
Kim Lệnh của Đoạn Nhận đế quốc chỉ có hai, nhưng Thiên Phật lệnh của Thiên Phật đế quốc lại rất nhiều, tuy nhiên con số cụ thể thì lại không biết bao nhiêu miếng, nhưng có lẽ không dưới mười miếng.
Chỉ là, mỗi một miếng Thiên Phật lệnh rốt cuộc rơi vào trong tay ai, cũng không rõ ràng lắm.
Hoàng Tiểu Long nhướng mày.
Hiện tại, chỉ có thể đến lúc đó lại nghĩ biện pháp thôi.
Một đêm đi qua.
Hoàng Tiểu Long tiếp tục lên đường.
Nửa tháng sau, rốt cục đi tới Thiên Phật đế quốc.
Sau khi đi vào lãnh thổ quốc gia Thiên Phật đế quốc, một đường đi qua thành thị, hắn trông thấy kiến trúc Phật tướng quan rất nhiều, Phật miếu cơ hồ khắp thành đô, ngay cả kiến trúc bên trên mặt tiền của một số cửa hàng cũng đều khắc đủ loại Phật.
Toàn bộ Thiên Phật đế quốc, khí tức Phật tính cực kỳ đậm đặc, đến chỗ nào cũng đều có thể ngửi thấy mùi hương khói.
Sau khi đã đến Thiên Phật đế quốc, Hoàng Tiểu Long vừa hướng về phía Phật Quật đi tới, vừa nghe ngóng Thiên Phật lệnh được bạn ra.
Phật Quật của Thiên Phật đế quốc, cũng không ở Hoàng thành Thiên Phật đế quốc, Hoàng thành Thiên Phật đế quốc ở phía nam của Thiên Phật đế quốc, mà Phật Quật lại ở phía bắc của Thiên Phật đế quốc.
Một nam một bắc, xa xa hô ứng.
Một tháng sau, Hoàng Tiểu Long đi tới một tòa thành gọi là Cổ Bắc thành ở gần Phật Quật.
Đi qua cái Cổ Bắc thành này không đến trăm dặm, là Phật Quật.
Phật Quật là cấm địa của Thiên Phật đế quốc, ngoại nhân cấm ra vào, nhưng ở Cổ Bắc thành này lại nhộn nhịp cực kỳ. Hoàng Tiểu Long vừa vào thành đã trông thấy ngựa xe như nước, người đến người đi, có người mặc Phật bào hòa thượng, có người mặc áo vải thường dân, thậm chí có người toàn thân mặc đạo bào đạo sĩ, ni cô cũng đều có, đủ loại mọi người.
Sau khi Hoàng Tiểu Long vào thành, đi qua một quán rượu có biển hiệu là Vân Khê liền ngừng lại, sau đó tiến vào quán rượu, chọn một vị trí gần cửa sổ, gọi tiểu nhị đem lên một bàn đồ ăn rồi rượu ngon.
“Nghe nói, Thiên Phật đài Phật Quật lại xuất thế!”
“Thiên Phật đài lại xuất thế! Đã hơn ba trăm năm Thiên Phật đài không có xuất thế rồi đó!”
“Đúng vậy, Thiên Phật đài xuất thế, Phật Quật tất có dị tướng, không biết lần này Thiên Phật đài sẽ chọn ai, nghe nói cái người mà mỗi một lần được chọn trúng sẽ được tiếp kiến Đại Đế chúng ta, và cũng được đáp ứng một yêu cầu.”
Lúc này, bên cạnh có một bàn rượu truyền đến tiếng nghị luận.
Nội tâm Hoàng Tiểu Long khẽ động.
Thiên Phật đài?
“Tiểu nhị.” Hoàng Tiểu Long gọi tiểu nhị đến.
“Vị thiếu gia này, không biết có chuyện gì?” Tiểu nhị tới, cúi người hỏi.
Hoàng Tiểu Long ném một túi tiền trong đó đã chuẩn bị mấy trăm miếng Kim tệ đi qua, hỏi: “Bọn hắn nói cái gì Thiên Phật đài là chuyện gì xảy ra?”
Tiểu nhị tiếp nhận, suy nghĩ một thoáng, sau đó tươi cười sáng lạn, nói: “Thiếu gia không phải người Thiên Phật đế quốc chúng ta sao? Hôm nay là ngày Thiên Phật Đại Đế Thiên Phật đế quốc chúng ta lưu lại chi vật, cứ cách vài thập niên hoặc mấy trăm năm sẽ xuất hiện một lần, nếu như ai có thể được Thiên Phật đài chọn trúng, sẽ có thể được tiếp kiến Thích Phạm Thiên Đại Đế chúng ta, đồng thời cũng được hắn đáp ứng một yêu cầu.”
Hoàng Tiểu Long lại hỏi tiểu nhị một số vấn đề liên quan, sau đó, khi tiểu nhị lui xuống, Hoàng Tiểu Long rơi vào trầm tư.
Theo như những gì mà tay tiểu nhị kia nói, mỗi một người được Thiên Phật đài chọn trúng đều có thể được tham gia Phật lực tẩy lễ của Thiên Phật đài, điều này ngoại trừ thực lực có một bước đại tiến ra, đối với việc tu luyện cũng có chỗ tốt rất lớn.
Cái này cũng không phải trọng yếu, quan trọng nhất là một yêu cầu của Thích Phạm Thiên!
Nếu như mình được Thiên Phật đài chọn trúng, như vậy nếu như có thể có được yêu cầu của Thích Phạm Thiên kia, có thể tiến tới Phật Quật rồi!